Ngay từ đầu thanh niên áo đen đã mong Thành ca lật xe xấu mặt, đến bây giờ! vẫn mong hắn lật xe xấu mặt, nhưng cũng sắp tê liệt rồi.
Chỉ khi Khương Thành thất bại một lần, hắn mới có cơ hội nhảy ra.
Sau đó không e dè mà cười nhạo hắn bị lật xe.
Bảo vệ cái gì chứ? Hoá ra ngươi cũng có lúc không làm được?
Vẫn là để ta ra tay đi!
Như vậy hắn và Lăng sẽ có thể hợp lẽ mà bắt đầu lại cuộc rèn luyện bình thường rồi.
Hắn đợi rồi lại đợi!
Đợi một năm năm rồi lại một năm.
Mỗi lần đều cảm thấy bất cứ lúc nào Thành ca cũng có thể sẽ thất bại, nhưng ngày đó lại dường như sẽ mãi mãi không bao giờ đến.
“Lần này lại không có Sinh Diệt kiếm tâm sao?”
Vừa mới đánh xong một đợt mưa đen, thanh niên áo đen đã vội vàng truy hỏi.
Hắn tỏ ra còn để ý hơn cả Khương chưởng môn.
Thành ca mặt đầy khó hiểu liếc nhìn hắn một cái.
“Lẽ nào ngươi không biết giọt mưa của Sinh Diệt kiếm tâm trước đó có thể cảm nhận được khí tức của sinh tử sao? Đúng thật là không biết gì.
”
Hắn thật ra cũng rất thất vọng.
Từ lúc lập thành nhóm cùng hai người này, Sinh Diệt kiếm tâm vốn đã cực kỳ hiếm thấy nay còn không xuất hiện lấy một lần.
Mà nếu không có nhiều thêm mưa đen của Sinh Diệt kiếm tâm, vậy thì Sinh Diệt kiếm tâm của hắn sẽ không có cách nào dung hợp với những kiếm tâm khác để tạo thành Kiếm đạo.
Chẳng lẽ là do hai người này quá đen đủi?
Sớm biết như vậy đã không đi cùng bọn họ rồi.
Tâm trạng này của hắn nếu như bị thanh niên áo đen biết được, chắc chắn sẽ tức chết.
Mẹ nó, dọc đường ngươi đã cướp hết sạch mưa đen, đến cuối vậy mà còn bắt đầu ghét bỏ bọn ta nữa à?
“Sao lại không có?”
Mấy năm không có một chút cảm ngộ nào, toàn bộ quá trình đều để tuột mất, thanh niên áo đen sắp kìm nén đến điên rồi.
Nếu như không phải có Lăng ở đây, có lẽ hắn đã phát điên rồi.
“Sinh Diệt kiếm tâm này cũng nên xuất hiện một lần rồi chứ nhỉ?”
Thành ca rất ngạc nhiên nhìn hắn một cái.
“Tại sao ngươi lại cố chấp với Sinh Diệt kiếm tâm như vậy?”
Bởi vì ta muốn nhìn thấy ngươi thất bại rồi mất việc!
Rời khỏi sân khấu, để ta đến biểu diễn!
Nhưng mà những lời này, hắn đương nhiên không thể nói ra ngoài miệng.
Cuối cùng chỉ có thể hừ lạnh một tiếng, bày tỏ thái độ không thèm trả lời của mình.
Thành ca cũng không để bụng.
Dù sao ban đầu hắn dự định cân em gái, chứ đâu phải là con trai.
Mà trái ngược với sự điên cuồng của thanh niên áo đen, Lăng ngược lại lại thể hiện tâm trạng hoà nhã khác thường.
“Wow, lợi hại quá!”
“Lại thành công rồi này!”
“Đa tạ Ẩn Hoàng đã giúp bọn ta! ”
Nàng cũng là “bị ép buộc phải làm”, dẫu sao cũng đã nói là phải hoan hô reo hò.
Sau khi trải qua nhiều lần như vậy, cô gái bụng đầy đen tối này cũng dần dần bị Khương Thành huấn luyện trở thành đội viên thuần thục của đội cổ vũ.
Mà trên thực tế, trên đường nàng cũng thật sự đã kinh ngạc nhiều lần.
Dựa theo tình hình quan sát trước mắt, ngoại trừ Sinh Diệt kiếm tâm ra, người này có đủ tất cả 14 môn kiếm tâm khác.
Hơn nữa, tất cả đều trên bát giai!
Đây là kiểu không thể tưởng tượng gì vậy?
Trước đó, nàng chưa từng nghĩ thế gian có tồn tại loại kiếm thuật yêu nghiệt như vậy.
“Ha ha ha, thường thôi thường thôi.
”
Thành ca liên tục xua tay, làm như là lần đầu tiên được khen không bằng.
“Đã nói sẽ che chở các ngươi, vậy tất nhiên là nói được làm được!”
“Ca chưa bao giờ chê đồng đội, ngươi chỉ cần ôm đùi hoan hô là được rồi.
”
Thanh niên áo đen đứng ở đuôi thuyền mặt đầy vẻ khó chịu.
Chê?
Mẹ nó, ý của ngươi là bọn ta rất yếu rồi?
Ngươi có biết bọn ta là ai không?
Còn bảo chủ thượng ôm chặt đùi ngươi?
Ngươi thử nói lại một lần nữa xem?
Bọn ta căn bản không cần ngươi che chở được chứ?
Chỉ tiếc là, thái độ của hắn không có ích gì, “thuyền trưởng” của con thuyền này là Lăng.
“Ừm ừm, Khương Ẩn Hoàng đúng thật là đối đãi nhiệt tình!”
Cô gái này liên tục gật đầu, mặc dù không nhìn thấy sùng bái gì cả, nhưng dù sao cũng tràn trề nhiệt tình.
Thành ca mỉm cười làm màu.
“Không có gì, giúp người là niềm vui mà, ta đã trước giờ đều nhiệt tình như vậy đấy! ”
Hắn còn chưa nói hết câu, trên trời lại đột nhiên bay đến một áng mây trong suốt.
“Mưa trắng đến rồi!”
“Kiếm Tâm biếu tặng!”
Nhìn thấy đám mây này, thanh niên áo đen vội vàng nhảy lên.
Mưa trắng hoàn toàn chính là tặng không Kiếm đạo cảm ngộ, cũng không cần kiếm tâm phù hợp để phá giải.
Hắn lập tức giơ kiếm chỉ về phía Khương Thành.
“Mưa trắng này không có bất cứ nguy hiểm gì, bọn ta không cần ngươi bảo vệ! ”
Ý của hắn rất rõ ràng.
Ít nhất ngươi không được độc chiếm mưa trắng này, bọn ta cũng phải được chia một phần.
Nhưng mà hắn còn chưa nói xong, Thành ca đã ngồi xuống.
Sau đó làm động tác mời về phía hắn.
“Ngươi có ý gì?” Đồng tử của thanh niên áo đen đột nhiên nghiêm lại.
“Không có ý gì cả.
”
Thành ca đang ngồi nhún nhún vai.
“Con át chủ bài như ta, đương nhiên là dùng vào những lúc then chốt như là lúc mưa đen rồi, mưa trắng không có hệ số nguy hiểm này, tất cả nhường cho các ngươi cọ sát là được rồi.
”
“Huống hồ! ”
Hắn dũng cảm vỗ vỗ ngực.
“Ta đây là đang dẫn dắt người mới, dù sao cũng phải cho các ngươi chút hoạt động trải nghiệm, để các ngươi cũng có chút thu hoạch.
”
Nhường tất cả cho bọn ta?
Ngươi lại tốt bụng như vậy sao?
Có một khoảnh khắc, thanh niên áo đen thừa nhận bản thân suýt chút nữa bị “đạo đức tốt” của hắn làm cho cảm động rồi.
Nhưng ngay sau đó, cơn thịnh nộ càng thêm mãnh liệt liền dâng trào.
Mẹ nó, hoá ra ngươi cũng biết bọn ta không có chút cảm giác tham gia nào à?
Hoá ra ngươi cũng biết bọn ta không có thu hoạch à?
Ta còn tưởng rằng ngươi không biết chứ!
Hơn nữa ngươi đây là có ý gì?
Bố thí sao?
Thành ca không nhìn thấy biểu cảm muốn ăn thịt người của hắn, bởi vì hắn đã quay đầu lại, đi về phía cô gái để lấy lòng rồi.
“Đừng cảm động, ca trước giờ đều hào phóng độ lượng như vậy!”
Trên đường ngươi độc chiếm nhiều mưa đen như vậy, còn không biết xấu hổ nói mình hào phóng?
Thanh niên áo đen ở phía sau thật sự phẫn nộ tột đỉnh rồi.
Mà thuyền trưởng Lăng ở bên cũng không bình thường như vậy, nàng vẫn tiếp tục phối hợp với diễn xuất của Khương Thành.
Vừa nhấc thanh kiếm đặt ngang trước đầu gối, vừa ca ngợi.
“Người đặc biệt như Khương Ẩn Hoàng ngươi đây, cả Thiên Cung thật sự không thể tìm ra người thứ hai!”
“Ha ha ha! ”
Thành ca ngoài miệng cười, trong lòng cũng đang cười thầm.
Nhịn đi, để xem cô gái bụng đầy đen tối như ngươi có thể nhịn đến lúc nào.
Hắn đâu có ngốc, sao lại không biết bản thân khắp dọc đường thực ra đều thuộc loại đoạt quái chứ.
Dẫn người ở Thiên Đạo Kiếm Hải, vốn không nên làm như vậy.
Tư thế dẫn dắt người mới chính xác, nên là mọi người cùng nhau đánh mưa đen, nếu đánh không được thì cao thủ ra tay giúp đỡ.
Như vậy ai cũng đều có kinh nghiệm, ai cũng đều có công luyện, há chẳng phải tốt quá sao?
Nhưng hai người này lại cố ý khoanh tay đứng nhìn, từ lúc đầu rõ ràng là đợi xem trò cười của mình.
Cho nên, Thành ca cũng giả ngu giả ngơ, cố ý ôm hết tất cả mưa đen, để cho các ngươi nóng ruột.
Nhường mưa trắng, cũng coi như là cho đối phương một chút hy vọng.
Để tránh bọn họ thật sự kìm nén ra nội thương.
Thời gian tiếp tục trôi qua, trong những ngày tháng sau đó, mưa đen vẫn là bị Khương Thành một mình chiếm lấy.
Thỉnh thoảng có một trận mưa trắng, Lăng và thanh niên áo đen mới có thể lâu lâu ăn sủi cảo một lần.
Rõ ràng có thực lực, nhưng lại có nỗi khổ không nói nên lời.
Hôm nay, phía trước bọn họ lại bỗng nhiên xuất hiện một con thuyền.
Trên phiến lá đối diện có bảy người, hiển nhiên lại là một đội nhóm.
Nhóm người này vừa nhìn thấy bọn họ, ánh mắt liền lập tức dồn lên thanh kiếm của thanh niên áo đen.
“Thí Sinh kiếm! Đạo Kiếm thất giai!”
“Ngươi là Nhân Hồi Chí Tôn!”
“Trời đất ơi, vậy mà lại gặp được Nhân Hồi Chí Tôn ở đây?”
“Thiên tài kiếm thuật vô song duy nhất của toàn bộ Thiên Cung nắm giữ Sinh Diệt kiếm tâm, không ngờ rằng vậy mà lại có phúc gặp được người thật!”
Mấy người trên thuyền đều xôn xao hết cả lên, giống như là gặp được đại minh tinh trong truyền thuyết vậy.