Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


“Ha ha ha ha.


 
Tam Nhãn Hổ cười phá lên, đánh tan bầu không khí ngượng ngùng.

 
“Xem các ngươi lúc nãy khoác lác màu mè, tạo nên hình tượng ngôi sao lớn long trọng như thế, ta còn tưởng là lợi hại đến đâu.


 
“Nhốn nháo cả nửa ngày trời, chiến lực cũng bằng không, trình độ cũng bằng ca đây.


 
Hắn chỉ tay về phía mấy người đó mà vui không tả xiết, không hề che giấu chế giễu lại.

 
“Hóa ra các ngươi sùng bái một người có chiến lực bằng không ư? Vậy các ngươi cũng nên sùng bái ta rồi.


 
Hổ yêu này cố tình lấy giấy bút ra.

 
“Nào nào nào, ai muốn xin chữ kí ca nào, bây giờ tâm tình ca đang tốt, cơ hội không thể để mất đâu a ha ha ha ha ha.


 
Đương nhiên chẳng có ai muốn xin chữ kí hắn cả.

 
Mọi người ở hiện trường, dù là những tiên nhân vây xem hay những đệ tử gác cổng của Tử U Cung, tất cả đều như nổ tung.

 
“Sao có thể như vậy chứ?”
 
“Liên Tiêu Đạo Tôn lại không qua nỗi kiểm tra thấp kém này sao?”
 
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
 
Bọn họ hoàn toàn không có cách nào hiểu được chuyện này.

 
Bản thân Liên Tiêu Chí Tôn ngã trên mặt đất cũng quên việc phải bò dậy, hắn ngồi ngây ra tại đó, chìm vào trong trạng thái suy nghĩ về nhân sinh.

 
Là một tuyệt thế thiên tài, từ nhỏ hắn đã sống như được người ta cưng như trứng hứng như hoa.

 
Những ánh mắt lời nói ngưỡng mộ, sùng bái, kinh ngạc đã trở thành chuyện thường ngày với hắn rồi.

 
Tuy lúc luyện chế phù văn cấp cao hắn cũng có sai sót, nhưng đó cũng chỉ là lỗi lầm bình thường.

 
Có thể nói, cả đời này hắn chưa bao giờ làm trò hề.

 
Hình tượng luôn giữ được vô cùng tốt, biết chứ?
 
Nhưng lần này, hắn đã làm ra một chuyện đáng xấu hổ vô biên, hình tượng mặt mày lấm lem đủ là vết nhơ cả đời, kiểu như tâm ma rồi.

 
“Chuyện này là không thể nào!”
 
“Ta không tin!”
 
“Liên Tiêu sư huynh sao có thể không thông qua kiểm tra được chứ?”
 
Một nam một nữ khác, đồ đệ của Linh Thanh Phù Tháp bên ngoài tuy tỏ vẻ la lớn la nhỏ, nhưng trong lòng lại không thể chấp nhận được.

 
Nhưng sâu trong mắt bọn họ lại chất chứa niềm vui khi thấy người khác gặp nạn.

 
Là thiên tài phù đạo đồng môn, bọn họ luôn bị Liên Tiêu Chí Tôn đè đầu, ánh sáng toàn bị hắn che lấp.

 
Nếu nói không nghĩ gì cả thì là không thể.

 
Liên Tiêu ngã xuống thì bọn họ mới lòi đầu ra được.

 
“Ta không tin qua được tiên trận kiểm tra này lại khó thế.


 
“Đúng vậy, ta vẫn không tin.


 
Hai người làm ra vẻ phẫn nộ, giống như trọng trách nặng nề là phải bảo vệ thanh danh của Linh Thanh Phù Tháp đang đặt trên người họ vậy.

 
“Ta đến báo thù cho Liên Tiêu sư huynh, xư đẹp tiên trận kiểm tra này.


 
“Ta cũng thế.


 
Trong lòng rất nhiều người xung quanh nghe được thì nhếch môi liếc mắt, vẻ mặt cạn lời.

 
Biểu hiện của hai người bọn họ cũng sắp trào ra ngoài rồi, sao ta có thể không nhận ra chứ?
 
Còn báo thù cho Liên Tiêu sư huynh?
 
Nếu thật sự các ngươi qua được tiên trận kiểm tra, vậy há chẳng phải Liên Tiêu sẽ càng mất mặt hơn sao?
 
Liên Tiêu Chí Tôn lại lần nữa bị chọc tức đến thổ huyết.

 
Còn mẹ nó, ta chưa thông qua, hai người các ngươi lại thông qua rồi, nếu truyền ra ngoài chẳng phải là ta không bằng các ngươi sao?
 
Nhưng mà vẫn may, chuyện mà hắn lo lắng lại không hề xảy ra.

 
Thành ca vẫn đối xử rất công bằng.

 
Thời khắc hai người xông vào trong tiên trận kiểm tra cũng lần lượt là cho bọn họ một bộ tước đoạt phù văn.

 
Thế là hai phù tháp đệ tử cũng chỉ học qua mỗi phù văn như vậy cũng đương nhiên giẫm lên vết xe đỗ của Liên Tiêu Chí Tôn.

 
Hai người phụt máu bay trở ngược ra, ngã nặng nề xuống đất, ngã như cờ hó ăn cứt.

 
Những tiên nhân vây xem xung quanh lại lần nữa ngớ người ra, đều có phần không dám nhìn.

 
Chuyện này rốt cuộc là tình huống gì vậy?
 
Bọn họ hoàn toàn không tin vào mắt mình nữa.

 
“Ha ha ha ha ha.


 
Tam Nhãn Hổ lại lần nữa cười phá lên.

 
“Lại có hai tên chiến lực bằng không, hân hạnh hân hạnh.


 
“Hóa ra mọi người đều cùng một cấp bậc, thật thú vị…”
 
“Các người còn ngây ra đó làm gì, vỗ tay hoan hô đi, cả ba người đều có chiến lực bằng không lẽ nào không nên được tán dương chút sao?”
 
Đám người yên lặng như tờ, cuối cùng cũng nháo nhào lên.

 
“Ôi vãi chưởng, chuyện gì xảy ra thế này?”
 
“Chuyện này là không thể nào!”
 
Những tiên nhân xung quanh đều khó mà kiềm nén được sau khi thấy, cái đó gọi là kịch liệt.

 
“Thiên tài của Linh Thanh Phù Tháp sao có thể có chiến lực bằng không chứ?”
 
“Ta còn tưởng ta nhìn nhầm rồi, thật không ngờ đều là hiện trạng như nhau cả?”
 
“Chuyện này hoang đường quá đi mất, thật khó mà tin…”
 
“Lẽ nào bọn họ lại giống như tên tiểu tử kia nói, là kẻ giả mạo?”
 
“Đúng thật là có khả năng đó, nếu không sao có thể giải thích được chứ?”
 
“Không phải chứ, ba người này ta thấy cũng đâu có vẻ là huênh hoang lừa đảo gì đâu.


 
“Kẻ lừa đỏa lẽ nào lại viết chữ lừa đảo lên à, tiên trận kiểm tra không biết nói dối đâu.


 
Nghe thấy lời bàn luận của mọi người, ba đệ tử của Linh Thanh Phù Tháp phát điên lên.

 
Bọn họ tất nhiên không phải giả mạo rồi.

 
Hơn nữa bản thân lại không biết đã xảy ra chuyện gì nữa.

 
Thành ca tạm thời tước đoạt kĩ năng phù văn của bọn họ, vốn không phải mất đi mãi mãi, vậy nên thật ra bọn họ vẫn còn kiến thức về phù văn, chỉ có điều không có cách nào dùng được mà thôi.

 
Hơn nữa vào lúc này bọn họ cũng không ý thức được chuyện đó.

 
Mấy đệ tử gác cổng của Tử U Cung khi nảy còn tôn kính nịnh nọt bọn họ, lúc này ánh mắt cũng thay đổi rồi.

 
Có thể nhìn thấu được sự hoài nghi vô cùng.

 
Chuyện này là chắc chắn thôi, lúc nãy ba người kiêu căng ngạo mạn như vậy, nghĩ kĩ lại bọn họ thật sự là kẻ bịp bợm, vậy ai không khó chịu được chứ?
 
“Có sai sót rồi.


 
Liên Tiêu Chí Tôn cũng coi như đã tỉnh táo trở lại.

 
Hắn dùng dáng vẻ vô cùng khí phách nhảy ra, tiện thể phủi đi lớp bụi bặm trên người, xử lí những vệt máu và thương tích trên mặt.

 
Sau khi chỉnh đốn lại, hắn một thân áo trắng lại lần nữa trầm mặt đi về trước cửa vào.

 
“Tiên trận kiểm tra này có vấn đề rồi.


 
Hắn khẽ ngước cằm, giọng điệu vô cùng quyền uy không nể nang ai.

 
Giọng điệu chắc nịch và tư thế này đúng thật dọa mọi người một phen.

 
Suy cho cùng thì tác phong kiêu kì của thiên tài, mấy tên bịp bợm bình thường không giả nỗi.

 
Hai tên đệ tử còn lại cũng bò ngay dậy, lại lần nữa đứng về phía đồng môn sư huynh.

 
“Phải, nhất định có sai sót rồi.


 
Hai người tức giận buồn bực nhìn mấy đệ tử gác cổng của Tử U Cung.

 
“Tử U Cung các ngươi cũng thật có thủ đoạn, vì để biến Linh Thanh Phù Tháp bọn ta trở thành trò hề, cố ý dùng mấy thủ đoạn ba que này, thật khiến người ta khinh thường.


 
“Các ngươi cố ý âm thầm điều chỉnh tiêu chuẩn của tiên trận kiểm tra này thành tông sư bát phẩm mới có thể thông qua, tưởng rằng có thể qua mặt được bọn ta sao?”
 
“Đúng thật là có động cơ bất chính mà.


 
Bọn họ nói như vậy, rất nhiều người cũng không thể không hoài nghi trở lại.

 
Ba người này quả thực không giống kẻ lừa đảo.

 
Lúc nãy không thông qua tiên trận kiểm tra cũng rất khác thường.

 
Trừ phi có kẻ động tay động chân với tiên trận kiểm tra.

 
Nếu thật sự là thế, thì là người của Tử U Cung không đúng, chứ không phải ba người này không được.

 
Suy cho cùng thì tiêu chuẩn tông sư bát phẩm mới có thể thông qua cũng quá cao rồi, cả Đạo Tuyệ Chi Địa này cũng không có mấy người không xảy ra sai sót.

 
Nói thật lòng thì mấy đệ tử gác cổng của Tử U Cung cũng có phần không chắc.

 
Lẽ nào là tiên trận kiểm tra bị sai sao?
 
Nhưng mà cho dù tiên trận kiểm tra này có sai, tiêu chuẩn cũng không thể nào vượt qua tiêu chuẩn của lục phẩm được, đây là tiên trận kiểm tra có hạn mà.

 
Mấy người nhìn nhau, cuối cùng quyết định phái người vào xem thử.

 
Nếu như bọn họ vào trong cũng bị đánh bật ra ngoài, vậy thì tiên trận đúng thật là hỏng rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui