Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng


Lúc ba người Khương Thành, Kỷ Linh Hàm và Hư rời khỏi Vu tộc, Hoang tộc ở nơi sâu hơn tụ họp tiếng người huyên náo.

 
Nơi đây nằm trong khu vực dày đặc trọc khí, vị trí tương tự như trận địa tiền tuyến của Thiên Lạc Quân trước đây.

 
Mặc dù không phải là cảnh non xanh nước biếc như của Vu tộc, nhưng lại vô cùng náo nhiệt.

 
Có vô số hành cung nguy nga lộng lẫy, tiên xa, màn doanh bất tận.

 
Có hàng ngàn tiên nhân đến từ khắp nơi của Đạo Tuyệt Chi Địa, nhộn nhịp rộn ràng, chẳng khác gì khung cảnh một phiên chợ.

 
“Hai móng vuốt trước của Khiếu trọc ma nhất giai chất lượng, cần ra giá!”
 
“Một cân bốn lượng huyết tinh của Độn trọc ma nhị giai thượng phẩm, chỉ đổi Xích Huyền Sa, người nào trả giá cao hơn thì sẽ có được!”
 
“Một khúc xương mác của Tiêm trọc ma tam giai thượng phẩm, nặng mười bảy cân bốn lượng, nóng lòng ra tay chảy nước mắt bán phá giá, có thể trực tiếp đổi Nguyên Tiên Tinh!”
 
“Cái gì, thế mà vật liệu tam giai trôi dạt vào thị trường rồi? Hơn nữa Nguyên Tiên Tinh thì có thể đổi?”
 
“Ta ta ta, ta muốn đổi!”
 
“Đừng giành giật, từng người một báo giá!”
 
Hàng trăm người tràn lên như ong vỡ tổ, giống như siêu thị khuyến mãi tranh mua, rất nhiều người suýt nữa đã đánh nhau.

 
Nhưng ở phía xa cũng có một số tiên nhân tỏ vẻ xem thường.

 
“Hừ, một đám ngu xuẩn không biết hàng!”
 
“Sức phòng ngự của Tiêm trọc ma thấp kém, thứ không có giá trị nhất trong cơ thể là xương mác.


 
“Nhãn cầu của Hạt trọc ma nhị giai, tinh phẩm! Công dụng của vật này ta không nói các ngươi cũng biết…”
 
“Ta muốn!”
 

Tiếng buôn bán giống như liên tục không ngừng, vô cùng chuyên nghiệp và tỉ mỉ.

 
Năm đó lúc Khương Thành giết trọc ma ở tiền tuyến, hắn chỉ biết rằng trọc ma được chia thành nhất, nhị, tam và tứ giai.

 
Nào có nghĩ đến việc trọc ma còn có thể chia nhỏ ra hơn mười mấy loại khác nhau, hơn nữa cùng cấp còn có chất lượng và giá cả khác nhau?
 
Nhưng mà hầu hết các giao dịch ở nơi này đều là dùng vật đổi vật vô cùng nguyên thuỷ.

 
Không còn cách nào khác, tiên nhân cảnh giới thấp nhất đặc biệt chạy đến nơi này đều là Đạo Tôn.

 
So với Nguyên Tiên Tinh, thứ bọn họ muốn hơn cả là những vật liệu bọn họ cần gấp.

 
Toàn thân trọc ma là bảo vật, một thân xương cốt, máu huyết, da lông, móng vuốt và thậm chí các bộ phận khác đều có thể trở thành vật liệu đan, khí, phù, trận quý hiếm.

 
Mà những vật liệu này lại không được sản xuất trong Nguyên Tiên Giới.

 
Nhưng trọc ma không được xem là con mồi, bản thân chúng vô cùng nguy hiểm.

 
Nghĩ xem năm đó trăm ngàn người của hai quân đoàn tinh nhuệ nhất của Thiên Lạc Quân vì để tiêu diệt hơn hai trăm trọc ma mà bọn họ đã phải trả một cái giá vô cùng nặng nề là hai nghìn thiệt hại khi chiến đấu.

 
Hầu hết trong đó cũng chỉ là trọc ma nhất giai, tam giai chỉ có hai con mà thôi.

 
Đây còn là quân đoàn được huấn luyện bài bản, trận địa pháo đài Thiên Cung ở phía sau, cộng thêm Đạo Thánh dẫn đội, chiến thuật cao minh phối hợp với rất nhiều điều kiện khác.

 
Nếu đổi thành một số môn phái có Đạo Thánh ở Đạo Tuyệt Chi Địa, điều đi hàng vạn người e rằng cuối cùng thành quả chiến đấu chỉ là con số hàng đơn vị, môn đồ tử thương hơn phân nửa.

 
Cơ bản không có gì khác biệt với cho không.

 
Độ khó để có được quá cao, cũng dẫn đến cục diện vô cùng khó tìm được vật liệu của trọc ma.


 
Như hôm nay Thiên Cung thu hẹp lại, mà chiến lợi phẩm trước đây của các Thiên Quân, đương nhiên là được dùng để trang bị cho người của họ, không thể bán cho các môn phái lớn và thế gia.

 
Làm ăn này, hiện tại đã được Hoang tộc tiếp tay.

 
Là tộc quần không tu luyện thần hồn, ngay cả tiên lực cũng không thể tu luyện, chuyên tinh luyện thể, Hoang tộc có thân hình cao lớn cường tráng có sức đề kháng cực cao đối với trọc khí.

 
Mặc dù thiếu binh pháp chiến thuật, nhưng do sức mạnh cá nhân mạnh mẽ, hiệu quả tiêu diệt trọc ma của bọn họ có thể so sánh với tổng lực của hai thiên quân trước đó.

 
Rất nhiều môn phái, thế gia và tán tu ngưỡng mộ nên đã đến đây để cầu mua vật liệu trọc ma hiếm có.

 
Đối với tình huống này, các vực đều là một mắt nhắm một mắt mở.

 
Hoang tộc là một trong những ‘Cấm tộc’ thượng cổ, nhưng một mặt bọn họ có thể cung cấp vật liệu quý hiếm, nhân tiện cũng có thể chống lại sự xâm lược của một số trọc ma, xem như là chuyện tốt một công đôi việc.

 
Nhưng mà lúc này, những người bán hàng bên ngoài không phải là Hoang nhân.

 
Hoang nhân không cần các loại vật liệu như đan, khí, phù, trận, thậm chí cả những đan dược và đạo khí đã thành phẩm.

 
Bọn họ chỉ cần những thứ có ích cho Hoang tộc.

 
Ví dụ như Viên Đạo Huyền Tinh Thạch có thể chế tạo binh khí cho bọn họ, chẳng hạn như Ngạo Văn Huyết Đằng, Liệt Cốt Viêm Dịch, vân vân… có thể dùng để luyện thể cho Hoang nhân.

 
Những vật liệu chuyên dụng này, thường chỉ có trong thương hội quy mô vừa và lớn.

 
Cũng bởi vì vậy, những Hoang nhân ghét phiền phức sẽ chỉ giao dịch toàn bộ trực tiếp với thương hội lớn.

 
Sau khi những thương hội này nhận được toàn bộ trọc ma, sau đó lại cắt và chia ra thành hàng trăm hàng nghìn phần, bán cho những tiên nhân khác ở bên ngoài với giá cao, xem như là người trung gian.


 
Hoang nhân không quan tâm đến kiểu tình huống bán lại đầu cơ trục lợi này.

 
Dù sao thì bọn họ cũng không sử dụng những vật liệu bên ngoài.

 
Mà những tiên nhân bên ngoài đi dạo quầy hàng của thương hội cũng không nhất thiết phải là thứ bản thân cần.

 
Sau khi bọn họ mua được vật liệu trọc ma ở nơi này, có người sẽ mang về và tiếp tục bán lại với giá cao gấp mấy lần.

 
Đợi một thời gian, rất có thể nơi này sẽ trở thành một Đại Tiên Thành phồn hoa.

 
Vượt qua các gian hàng ‘chợ phiên’, phía trước là nơi tụ họp bộ tộc của Hoang nhân.

 
Mặc dù không có trận pháp cấm chế bảo vệ xung quanh gì cả, nhưng nghĩ đến sức mạnh mạnh mẽ của Hoang nhân, những người khác cũng không dám tuỳ tiện đến gần.

 
Những ngôi nhà bằng đá giống như những ngọn núi nhỏ hay là những hang ổ không hề được sắp xếp theo quy luật.

 
Bên trong chỗ trống có hàng rào bao vây xung quanh, dựng một tấm biển, trên đó có ba chữ to - nơi giao dịch!
 
Hiện tại Mâu Vũ đang ở bên trong này.

 
Phía sau nàng là Giáng Hàn Tiên Đế của Thiên Khu các cùng năm đó cũng đang đứng, hiện tại là cảnh giới Đạo Tôn.

 
Đối diện và bên cạnh Mâu Vũ, còn bày ra mười lăm chiếc bàn đá và ghế đá, tượng trưng cho mười sáu thương hội hùng mạnh.

 
Từng cột đủ để khiến cho thế giới bên ngoài gấp rút thở dốc, cuộc làm ăn liên quan đến hàng trăm hàng nghìn vật liệu từ lục đến bát giai, hầu như tất cả đều được thương lượng trên vùng đất hoang sơ thô sơ quá mức này.

 
“Hạt trọc ma thượng phẩm nhị giai, năm trăm mười ba cân Viên Đạo Huyền Tinh Thạch, Trường Hành Bảo Điện!”
 
Theo một tiếng vái chào, Mâu Vũ chếch phía đối diện nhị điện chủ Liệt Thải Đạo Thánh của Trường Hành Bảo Điện đứng dậy, cười híp mắt chắp tay về phía mọi người có mặt.

 
“Ha ha, cảm ơn sự giúp đỡ của các đồng đạo.


 
Sau đó hắn bước lên trước mặt của một chiếc nhẫn, Viên Đạo Thạch nặng năm trăm mười ba cân bay đến một chiếc bàn đá khổng lồ ở phía trước bên trái.


 
Ngồi sau chiếc bàn đó là hai Đạo Tôn của Hoang tộc đang nhìn, sau đó hài lòng gật đầu.

 
Những Viên Đạo Thạch đó được cho vào tiên khí trữ vật có hình dạng một chiếc túi da thú mang theo bên mình.

 
Sau đó lướt nhanh về phía trước trong nháy mắt.

 
Xác của một trọc ma nhị giai có chiều cao dài hơn ba trăm trượng, được bao phủ bởi lớp vỏ cứng lốm đốm màu nâu, nhưng bị thiếu mất một nửa cái đầu đang bay về phía trước.

 
Liệt Thải Đạo Thánh vội vàng nhận lấy, cũng thu xác của trọc ma vào trong không gian trữ vật tuỳ thân.

 
Giao dịch này xem như là đã hoàn tất.

 
Mà lúc này, bên cạnh Mâu Vũ vang lên một tiếng cười khẽ mang theo ý chế giễu.

 
“Ha, Mâu trưởng lão, có vẻ như lần này ngươi lại phải vô công quay về rồi.


 
“Ta đã nói từ lâu rồi, có Phúc Thiên các của bọn ta ở đây, Thiên Khu các của các ngươi sẽ mãi luôn tối tăm không có mặt trời.


 
“Ngươi không đấu lại bọn ta đâu.


 
Mâu tiên nữ đã quen với sóng to gió lớn, đối mặt với sự khiêu khích này, khuôn mặt xinh đẹp không hề có sự thay đổi nào.

 
Nàng chỉ chậm rãi quay đầu lại, thâm sâu nhìn Đạo Tôn trung niên đang ngồi trên ghế đá bên cạnh.

 
Lúc này mới thản nhiên nói: “Vậy thì chưa chắc.


 
Đạo Tôn trung niên vuốt râu đen, đắc ý nói: “Vậy chúng ta cứ chờ xem.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận