Bắt Đầu Chuyển Phát Nhanh Ban Thưởng 1 Tỷ

Buổi tiệc sinh nhật này, ngoại trừ Sở Mộng ra, những người khác vô cùng vui vẻ.

Lộ Trì Trì uống say.

Cô ngốc đến đáng yêu, người ta đến mời rượu, ai cô cũng không từ chối.

Những nữ sinh này, rất hâm mộ Lộ Trì Trì có bạn trai tốt như Diệp Huyền vậy, thế nên liền nhao nhao mời rượu.

Chưa nói tới rót, nhưng đúng là nhiều lắm.

Diệp Huyền không tiện nhúng tay.

Dù sao người ta là bạn học, mấy năm không thấy, gặp mặt uống chút rượu, thì có làm sao?

Lúc đi, chúng nữ đều có chút lâng lâng, nhưng Lộ Trì Trì thì say hẳn.

Diệp Huyền không còn cách nào khác, đành phải lái xe đưa cô về nhà.

Thật ra dù Lộ Trì Trì không uống say, Diệp Huyền cũng không dám để cô về nhà một mình, dù sao kỹ năng mù đường của con hàng này, quả thực là thần cấp. Ngay trong khu chung cư của mình còn lạc đường, từ bên ngoài về còn tìm nổi đường tới nhà mình không?

Ngày thứ hai tỉnh lại, Lộ Trì Trì phát hiện bên người có thêm một Diệp Huyền đẹp trai ngây người...

...

...

Sau khi Sở Mộng liên hoan sinh nhật về nhà, nội tâm vô cùng không cam lòng!

"Làm sao có thể? Sao mình có thể kém con ngốc Lộ Trì Trì kia được? Nam thần Diệp Huyền tốt như vậy, sao mình có thể bỏ lỡ cơ hội!?"

Cô ta phát điên.


Luôn luôn tự cho mình siêu phàm, cao cao tại thượng đã quen, Sở Mộng không thể tiếp thụ được chuyện mình bị Lộ Trì Trì PK ngỏm, cùng Diệp Huyền gặp thoáng qua.

Sở Mộng chạy quanh nhà 100 vòng, rốt cục cũng nghĩ ra biện pháp, tranh thủ thời gian gọi điện thoại cho dì Tống chủ thuê nhà.

Nói tới nói lui, vẫn là tại dì Tống!

"Dì Tống, tôi là Sở Mộng đây. Tôi bảo dì giới thiệu thế nào? Tìm hiểu tình huống thế nào?"

Sở Mộng tức hổn hển, điên cuồng đổ vạ: "Dì bảo Diệp Huyền chuyển phát nhanh, tôi mới không để trong lòng. Ai nghĩ đến, anh… anh… anh ta có tiền như vậy."

"Hở?" Dì Tống nghe vậy, ngẩn người.

"Tiểu Mộng, có phải cô nhầm hay không? Diệp Huyền tôi quen từ lâu, ở chỗ tôi hơn nửa năm. Cậu ta có thể kiếm bao nhiêu tiền, tôi còn không biết à? Tiểu tử này làm người rất không tệ, nhưng tình trạng kinh tế thu nhập, thật rất bình thường. Tôi thấy cậu ta không tệ, mới giới thiệu cô cho cậu ta."

"Gì vậy?"

Sở Mộng thế mới biết dì Tống cũng lơ mơ, tức hổn hển hét lớn: "Anh ta vốn không phải là người nghèo, giàu lắm đấy!"

"Đâu ra?"

Dì Tống xem thường nói: "Có tiền còn đi chuyển phát nhanh? Có tiền sẽ thuê nhà chỗ tôi?"

"Anh ta đi xe thể thao 9000 vạn! Dì nói xem, ai chuyển phát nhanh mà lại lái xe thể thao mắc như vậy?"

Sở Mộng phiền muộn hét lớn.

Dì Tống đơ người…

O((⊙﹏⊙))o!

Chẳng lẽ, bà nhầm thật à?

Chẳng lẽ, Diệp Huyền có tiền như vậy thật?

Xe thể thao 9000 vạn?

Má ơi!

Sớm biết Diệp Huyền có tiền như vậy, lại đẹp trai, sao bà còn đi giới thiệu cho người khác? Cháu gái bà còn chưa có bạn trai.

(Diệp Huyền:??? Vì sao không giới thiệu sớm một chút?)

Không được, bà phải làm rõ ràng trước lại nói.

"Dì Tống, đều tại dì cả!" Sở Mộng tức giận đến bão nổi, đổ vạ cho bà mối, "Không làm rõ tình huống đã giới thiệu cho tôi, khiến tôi cũng tưởng anh ta nghèo, mới có thể đối đãi với anh ta lạnh lùng như vậy, kết quả lạc mất cơ hội tốt!"

Dì Tống, dì nhìn cái vạ này đi, nó vừa to vừa bự…

Dì Tống bất đắc dĩ, trấn an Sở Mộng đang bão nổi một chút.

Bà cúp điện thoại Sở Mộng, gọi điện thoại cho Diệp Huyền.

"Diệp Huyền à, dì nói tiểu tử cháu được đấy. Sao dì nghe nói rất giàu! Lái được cả xe thể thao 9000 vạn?"

Dì Tống quở trách lên Diệp Huyền: "Sao cho tới bây giờ cháu vẫn chưa từng nói với dì?"


Diệp Huyền: "…"

Không cần phải nói, dì Tống càm ràm đợt này, chắc chắn là do con trà xanh Sở Mộng kia cáo trạng, đến hưng sư vấn tội.

Cơ mà, Diệp Huyền đã sớm chuẩn bị.

Hắn chỉ cần ăn ngay nói thật.

"À, là như vậy, dì Tống."

Diệp Huyền mỉm cười: "Đúng là cháu có một ít tiền, nhưng đang nghiệm cuộc sống."

"Cái gì?"

Dì Tống nghẹn họng nhìn trân trối: "Trải nghiệm cuộc sống?"

Bà không hiểu thế giới của người trẻ tuổi nhiều lắm.

Làm việc không phải là vì tiền lương sao? Đã có tiền như vậy, còn đi chuyển phát nhanh làm gì?

"Đúng ạ."

Diệp Huyền biết dì Tống đến tuổi này sẽ có khoảng cách thế hệ, suy nghĩ một chút nói: "Giống người thời dì lên núi xuống nông thôn đó."

"À à, cái này dì hiểu."

Dì Tống một mặt sợ hãi thán phục, sùng bái nói: "Không ngờ, thằng nhóc từng này tuổi như cháu lại có tiền như vậy, thế mà sống thật khiêm tốn. Có tiền, còn biết trải nghiệm cuộc sống? Có tiền cũng không quên lao động?"

Nói đến lên núi xuống nông thôn, dì Tống liền hiểu.

"À… ờ, không ngờ đến bây giờ còn có dạng người trẻ tuổi như cháu."

Dì Tống liên tục ca ngợi: "Có tiền vẫn đi đưa chuyển phát nhanh. Có chí khí! Nếu như dì có con gái, nhất định phải gả cho cháu!"

"Đừng đừng!"

Diệp Huyền vừa nghĩ tới nhan sắc của dì Tống, liền vội vàng xua tay.


Con gái ngài á?

Cái này, hắn vẫn nên tỉnh táo suy nghĩ lại một chút.

"Đã vậy, sao cháu lại từ chối Sở Mộng chứ? Hôm qua vì sao không thành?"

Dì Tống cảm thấy con người Diệp Huyền quá tốt rồi, bắt đầu hỏi cuộc xem mắt với Sở Mộng ra.

Diệp Huyền nói đại khái tình huống một lần.

Dì Tống nghe xong, giận không chỗ xả: "Dì đã nói rồi! Sở Mộng này, xấu tính quá thể!"

Đều tại Sở Mộng làm quá phận, phá hỏng chuyện, lại trả đũa, chạy tới oán trách người làm mai mối như bà không làm rõ ràng?

"Cô ta mới vừa rồi còn gọi điện thoại cho dì, oán trách dì không làm rõ tình huống của cháu, làm trễ nải cô ta. Hừ, dì thấy con nhóc này tâm tính có vấn đề! Tiếp tục như vậy, dù có lại giới thiệu, cô ta cũng không nhận được tình cảm chân thành của đàn ông đâu."

Dì Tống mãnh liệt phê phán Sở Mộng một trận: "Dì nói này, loại con gái này, không thành càng tốt. Diệp Huyền, điều kiện của cháu tốt, người lại tốt, còn sợ tìm không thấy bạn gái ưu tú nữ sao? Sau này dì sẽ giới thiệu cho cháu một bạn gái mới! Cam đoan tâm địa thiện lương! Ngoại hình cũng đẹp! Tuyệt đối không thể giống như Sở Mộng!"

Dì Tống thực sự quá nhiệt tình, lại cảm thấy hai lần trước có lỗi với Diệp Huyền, Diệp Huyền còn chưa kịp từ chối, Dì Tống liền đã cúp điện thoại.

Chỉ để lại cho Diệp Huyền một tiếng tút tút.

Diệp Huyền: "…"

Con người dì Tống quả thật không tệ, đáng tiếc thích tự quyết định, hành động mạnh mẽ như hổ, ai chịu nổi đây?

Diệp Huyền cũng dở khóc dở cười.

Hắn thậm chí không có cơ hội nói cho dì Tống, thật ra mình cũng coi như có bạn gái, không cần giới thiệu.

Đáng tiếc, dì Tống căn bản không nghe hắn, sự tình cứ quyết định như vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận