Biểu hiện của Tô Thần hôm nay, hoàn toàn khác biểu hiện của hắn mấy ngày trước.
Tô Thần khi đó.
Biểu tình kinh ngạc, càng nhiều vẫn là sợ hãi.
Nhưng hôm nay trên người đối phương dường như có thêm một cỗ uy thế.
Tối hôn qua Tô Thần giết người.
Trước khi giết người, Tô Thần có chút nghẹn khuất.
Nhiều hơn là một loại sợ hãi đối với thế giới này.
Nhưng sau khi giết người.
Tô Thần ý niệm thông suốt, hơn nữa trong tay có lực lượng.
Để cho trên người hắn không tự giác sinh ra một cỗ khí thế.
Trong lòng Lăng Thiên Hà trầm xuống, nhưng lại không biểu hiện ra ngoài.
‘’Mấy vị còn có chuyện gì khác không?’’Tô Thần ngồi ngay ngắn trên ghế dài trong đại sảnh, nhìn mấy người nói.
Nghiễm nhiên chính là tư thế đứng đầu một phái.
Nghe được Tô Thần nói, phía dưới có mười bảy quản sự.
Nhất thời đều liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đều là nhân vật trà trộn giang hồ bao nhiêu năm.
Đã cảm giác được Tô Thần không tầm thường.
Vì vậy, họ cũng không có ý định tiếp tục nói bất cứ điều gì?‘’Không có chuyện gì khác sao? Vậy các ngươi về trước, quản lý tốt công việc trong tay mình.
Tuy hôm nay Kim Phong Tế Vũ Lâu xuất hiện rung chuyển, nhưng việc làm ăn trong tay các vị không thể xảy ra sai xót.
Ngôn quản sự, Tống quản sự xảy ra chuyện, ngươi tạm thời quản lý sự vụ lúc trước hắn chưởng quản!’’Lúc Tô Thần nói chuyện, ánh mắt nhìn về vị trí cuối cùng, ở đó có một nam tử mặc thanh bào, bộ dạng có chút gầy gò.
Nam tử tên là Ngôn Mộc Sinh, là quản sự quản lý ít sản nghiệp nhất nhất trong mười tám quản sự của Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Nghe Tô Thần nói vậy, Ngôn quản sự lập tức khom người tạ ơn: "Đa tạ lâu chủ!’’‘’Các ngươi đều đi xuống đi, ta cùng Lăng phó lâu chủ thương lượng một chút chuyện khác!’’Tô Thần xua tay.
Toàn bộ quá trình đều không cho Lăng Thiên Hà có cơ hội nói chuyện.
Lúc này Lăng Thiên Hà thần sắc kinh ngạc.
Vừa rồi Tô Thần bảo Ngôn Mộc Sinh quản lý công việc lúc trước, hắn có ý kiến.
Nhưng còn chưa lên tiếng, Tô Thần đã xua tay bảo người ta rời đi.
Ánh mắt hắn nháy mắt hướng về phía Tưởng Thần Đông.
"Lâu chủ, khu vực quản hạt của Ngôn quản sự cách Tống quản sự rất xa, ta bên này rất gần khu vực quản hạt của Tống quản sự, để ta tới tạm thời thay quản khu vực của Tống quản sự đi!"Tưởng Thần Đông nói.
‘’Tưởng thúc, ta còn chưa đa tạ ngươi đâu? Ngươi giúp ta chuộc Tần Lan, vừa vặn, mấy ngày nay ngươi giúp ta lựa chọn một trạch viện an bài một chút để Tần Lan vào ở!’’Tô Thần trực tiếp an bài.
Nói xong đứng lên.
‘’Lăng thúc, chúng ta phía sau nói chuyện một chút!’’Nói xong liền xoay người bước vào phía sau đại sảnh.
Ánh mắt Lăng Thiên Hà âm trầm, nhưng cũng đi theo Tô Thần tiến vào phía sau.
Những người khác thì là hai mặt nhìn nhau.
Cuối cùng đều rời khỏi đại sảnh.
Sự tình trở nên có chút làm cho bọn họ đoán không ra, vẫn là tự bảo vệ tốt chính mình rồi lại nói.
Bọn họ cũng không muốn bị giết chết giống như Tống Nguyên.
Lăng Thiên Hà đi theo Tô Thần tới hậu sảnh.
Nhưng Tô Thần không dừng lại, mà đi về phía mật thất lúc trước hắn bế quan.
Lúc trên đường tới đại sảnh.
Tô Thần thay đổi suy nghĩ của mình, hiện tại mình có thực lực, tại sao phải nhân nhượng Lăng Thiên Hà chứ?Trực tiếp bắt lấy Lăng Thiên Hà.
Nếu hắn muốn phản kháng.
Vậy thì trực tiếp đánh chết hắn.
Thật đơn giản.
Đương nhiên có thể không đánh chết, vẫn là không đánh chết, hắn còn muốn để Lăng Thiên Hà làm việc?Dù sao Lăng Thiên Hà làm phó lâu chủ Kim Phong Tế Vũ Lâu nhiều năm như vậy.
Đối với Khánh Thành, Lăng Thiên Hà còn quen thuộc hơn hắn nhiều lắm.
Cũng có thể trợ giúp hắn nhanh chóng chấp chưởng Kim Phong Tế Vũ Lâu.
Nếu hắn hoàn toàn nắm giữ Kim Phong Tế Vũ Lâu, như vậy năng lực tình báo của hắn tất nhiên gia tăng thật lớn.
Đến lúc đó, hẳn là có thể tra ra một ít tin tức về cái chết của Tô Mộng Chẩm.
Lăng Thiên Hà đi theo sau Tô Thần khi nhìn thấy Tô Thần đi qua hậu sảnh, không dừng lại, khẽ cau mày.
Ta ngược lại muốn xem ngươi giở trò gì!Lăng Thiên Hà hừ lạnh trong lòng, tiếp tục đi theo phía sau Tô Thần.
Chỉ chốc lát sau.
Tô Thần mang theo Lăng Thiên Hà xuất hiện trước mật thất lúc trước hắn bế quan tu luyện.
"Đây là mật thất tu luyện của lâu chủ, hắn mang ta tới nơi này là làm gì?"Nhìn mật thất trước mặt.
Trong lòng Lăng Thiên Hà sinh ra một tia nghi hoặc.
Cửa mật thất bị mở ra.
.