Đến công ty, nhìn thấy Mộc Nhã và Tống Dương đi cạnh nhau, nhân viên ai ai cũng phải trầm trồ, miệng xuýt xoa đầy ngưỡng mộ vì nhan sắc của cả hai
- Dạ Giám đốc mới đến ạ! Ông Huỳnh thông báo rằng sẽ tới trễ 5 phút
Uyên Vy nghiêm túc đứng cạnh bàn nói rõ lịch trình và các giấy tờ cần thiết cho buổi hôm nay.
- Hôm nay cô về nhà nghỉ ngơi đi, có vợ tôi ở đây rồi.
Cô ấy sẽ thay cô đón tiếp ông Huỳnh
- Dạ Giám đốc? Nhưng công việc của tôi từ trước đến nay đều là hỗ trợ anh trong việc gặp khách hàng
- Buổi kí kết hôm nay không cần cô, nên cô về đi!
Thư ký Uyên Vy buồn bã, khó chịu hướng ánh mắt nhìn về phía Mộc Nhã
- Là vì cô ta đúng không?
- Đừng ăn nói hồ đồ! Đây là vợ tôi, mong cô tôn trọng chút
- Dạ xin lỗi anh Giám đốc
Uyên Vy giật mình thót tim khi lần đầu cô nghe Tống Dương nổi giận như vậy sau 6 năm làm việc chung với anh, cô tỏ vẻ ăn năn, cúi đầu cất lời xin lỗi ngay lập tức nhưng trong đầu vẫn văng vẳng câu nói "Đây là vợ tôi".
Cô cắm mặt đi lướt nhanh qua Mộc Nhã ra khỏi phòng họp
- Sao anh phải nặng lời thế? Hình như cô ta thích anh lắm đấy!
Dù nghe thấy cô nói gì nhưng anh vẫn chẳng quan tâm, lãnh đạm ngồi xuống ghế chuẩn bị giấy tờ.
Sau hơn 30 phút bàn bạc, trao đổi vô cùng tốt đẹp với ông Huỳnh - đại diện công ty Hayui.
Đến khi cả hai sắp đồng loạt kí tên vào bản hợp đồng thì Tống Dương có điện thoại đột xuất nên anh xin phép ra ngoài hành lang để nghe.
Ông Huỳnh cũng thừa cơ hội bắt chuyện với Mộc Nhã
- Cô Lý đây xinh đẹp như thế này mà cưới chồng sớm, quả nhiên là đáng tiếc
- Tôi cũng gần 30 rồi, không còn trẻ như lời ông nói, thưa ông
- Tôi được biết là cô rất ham mê tiền bạc, thích tiêu xài phung phí.
Nếu được thì...!
Chợt ông Huỳnh ngồi lại gần cô, bàn tay già nua sần sùi cứ vuốt lên ve xuống cánh tay của Mộc Nhã, cô tỏ vẻ khó chịu rõ ràng nhưng vì bản hợp đồng mà cố gắng nhẫn nhịn
- Ý ông là sao thưa ông?
- Chúng ta đi tour riêng một chuyến, mọi thứ là bí mật, rồi tiền của ta sẽ cho em hết
- Tôi là gái đã có chồng, mong ông giữ khoảng cách.
Người khác biết sẽ không hay
- Ôi dào, ở đây chỉ có mình ta với em thôi.
Cứ thoải mái, chẳng phải em rất thích tiền sao?
- Tránh xa tôi ra lão già!!!!
Ngay khi ông Huỳnh có hành động đi quá giới hạn hơn, Mộc Nhã không kiềm chế được liền lớn tiếng la hét, vung tay đánh cho ông một phát, sẵn tiện vơ luôn cả ấm trà nóng trên bàn đổ hết vào người ông.
Cú la thất thanh làm cho Tống Dương giật mình cũng phải ngay lập tức quay về lại phòng họp.
Nhìn thấy sự hỗn độn trước mặt, anh không kiềm lòng được liền nổi nóng
- Mộc Nhã, chuyện gì vậy?
- Ông ta...!
Cô chưa kịp nói gì liền bị ông Huỳnh chặn miệng
- Hợp đồng hủy bỏ, vợ anh không tôn trọng tôi! Tôi chỉ hỏi han chuyện gia đình một chút liền bị cô ta đánh, đổ cả ấm trà lên người tôi thế này.
Làm sao công ty tôi có thể hợp tác với những người ngông cuồng, bốc đồng như vậy chứ?!
- Không phải vậy! Tôi đánh ông thêm một cái nữa bây giờ
- Mộc Nhã, cô im ngay!
Tống Dương trừng mắt đầy giận dữ quát tháo vào mặt cô, Mộc Nhã bàng hoàng đứng thẫn thờ, oan ức đến mức không thể thở nổi.
Ông Huỳnh đùng đùng bước ra khỏi phòng họp, biểu hiện như một người vừa chịu uẩn khúc, Tống Dương cũng rối rít theo sau
- Xin ông nghĩ lại, chuyện này vợ tôi làm sai.
Mong ông bỏ qua cho, chuyện hợp tác của chúng ta chắc chắn sẽ tốt đẹp
- Tôi sẽ không thay đổi quyết định của mình, không có hợp tác gì hết!
- Tôi hiểu cảm giác của ông nhưng mà...!
Ông Huỳnh bỏ mặc anh mà đi nhanh vào thang máy, Tống Dương tức tối đấm tay vào tường rồi nghiêm mặt quay về phòng họp
- Cô vừa phá hủy một hợp đồng rất quan trọng đấy, có biết không hả?
- Là tại..
- Đúng rồi, là tại cô! Đây là công ty, là nơi làm việc, cô đừng có đem cái lối sống ở mấy quán bar, club vào đây! Thật hổ thẹn cho ông Lý
- Gì chứ? Anh biết quái gì mà nói hả?
- Tôi biết là cô là người phá hợp đồng đấy! Đủ chưa?
Mộc Nhã uất ức không nói thành lời, cô cắn môi đến rỉ máu ngăn không cho nước mắt chảy, rồi thẳng thừng quay mặt bỏ về trước.
Tống Dương ôm đầu tức tối la hét giữa đống lộn xộn trong phòng họp.