Hai nữ tử cũng phát hiện vấn đề này đúng là không thể trả lời.
Trong lúc nhất thời cũng rơi vào trầm tư, cân nhắc nên như giải quyết vấn đề này thế nào.
"Ta nói các ngươi có thể lấy kiếm xuống trước hay không, đao kiếm không có mắt! Vừa rồi chỉ nói là để cho các ngươi đoán xem, không để các ngươi đoán ra Tu Chân giới!"
"Không biết các ngươi nghĩ gì, tên ngu xuẩn lão yêu quái kia sẽ chịu nguy hiểm lớn như vậy, chạy vào chỗ ở của nữ nhi chưởng môn một siêu cấp đại phái, đoạt xá một tên luyện khí, còn là luyện khí tư chất hoàng cấp, chẳng lẽ đầu óc hắn có bệnh? Hay là các ngươi có bệnh, các ngươi nghĩ xem có phải như vậy hay không.
"
Mắt thấy hai nữ tử rốt cục dao động, Diệp Ca thừa dịp rèn sắt khi còn nóng, sử dụng miệng lưỡi thuyết phục.
Hai nữ tử nghe xong thấy cũng phải, Vạn Linh Nhi nói : "Đã như vậy, vừa rồi vì sao ngươi bỗng nhiên cười quỷ dị như vậy, nụ cười kia rất khó không để người ta nghĩ sai.
"
Diệp Ca nghe xong, hóa ra mình cười một tiếng tà mị thế mà bị nhìn thành tiếng cười quỷ dị.
Tìm được nguyên nhân thì dễ làm.
"Tiếng cười kia của ta không phải quỷ dị, ta rõ ràng là cười tà mị có được không! Ngươi không phân rõ tà mị với quỷ dị à.
"
"Ta phổ cập cho ngươi một chút, cười tà mị kỳ thật là làm bộ xấu rồi cười một tiếng, là bộ dáng như vậy, còn cười quỷ dị là kiểu như vậy "
Vừa nói Diệp Ca vừa biểu hiện ra hai kiểu cười khác nhau.
Hai nữ tử nhìn nhiều lần mới gật đầu, cuối cùng xác định vừa rồi Diệp Ca là cười tà mị, mà không phải cười quỷ dị.
Một kiếm thu về, Bạch Tịch Dao đã thu, Vạn Linh Nhi lại không thu.
"Vậy vì sao ngươi có thể đột nhiên luyện khí, ta không nghĩ ra trừ bỏ bị đoạt xá, có biện pháp nào, có thể làm cho một người trong một tháng lại học được luyện khí.
"
Thấy chủ đề rốt cục đã trở về quỹ đạo, Diệp Ca rốt cục nhẹ nhàng thở ra, tâm tình muốn khoe khoang vừa rồi đã hoàn toàn không còn, hiện tại chỉ muốn nhanh chóng để thanh kiếm còn lại cũng dời đi.
"Chính làm khi ta lật xem thư tịch lần thứ năm mươi, ta rốt cục vẫn nhập đạo, sau khi nhập đạo, ta nghiên cứu ra kỹ thuật luyện khí thuộc về mình, cho nên mới có thể thành công luyện khí.
"
Diệp Ca nói một hơi, sợ mình nói đã chậm lại xảy ra chuyện gì khác.
"Nhập đạo! Đây chính là cơ duyên phi thường khó đụng tới!" Bạch Tịch Dao kinh ngạc nói.
"Với ta mà nói thì đó chuyện nhỏ, ta đã nhập đạo nhiều lần, không tin ngươi hỏi Vạn Linh Nhi đi.
"
Diệp Ca vội vàng nói.
Vạn Linh Nhi suy nghĩ một chút nói: "Trước đó đúng là có dấu vết, chứng minh Diệp Ca nhập đạo, nhưng ta không tận mắt thấy.
"
Tín nhiệm giữa người với người đâu? Ngươi đúng là nữ cặn bã!
Hóa ra nàng luôn không hoàn toàn tin lời ta nói, hóa ra cũng là tiểu hồ ly.
Xem ra chỉ có thể phóng đại chiêu.
"Đã như vậy, vậy ta cũng không ẩn giấu nữa, mặc dù tư chất của ta rác rưởi, nhưn ta phát hiện ta có một thiên phú, đó chính là trong nháy mắt nhập đạo.
"
"Mỗi ngày ta đều có thể nhập đạo một canh giờ.
"
Diệp Ca chân thành nói.
Hai nữ tử giật mình, còn có loại chuyện này, cả hai đều biểu thị mình không tin.
Diệp Ca liền biết, lập tức phát động kỹ năng, trong nháy mắt tiến vào trạng thái nhập đạo.
Trong mắt lại lần nữa xuất hiện ánh sáng cơ trí: "Kẻ ngu ngốc này thật sự chẳng lẽ là ta sao? Làm sao ta lại xuẩn như vậy, để chứng minh vấn đề ta là ta này còn phải triệu hồi " ta " vĩ đại đi ra.
"
"Ta dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết đáp án.
"
Hai nữ tử cũng phát hiện khí chất của Diệp Ca bỗng nhiên thay đổi lớn, lúc này trên người Diệp Ca có một loại khí tức vô cùng huyền ảo.
Làm người ta khó mà suy nghĩ, hai nữ tử tới gần Diệp Ca, trong nháy mắt cảm thấy đầu óc cũng tỉnh táo hơn.
Rất nhiều vấn đề trong quá trình tu hành, lập tức đã nghĩ thông suốt không ít.
Lập tức tin tưởng đối phương đúng là nhập đạo, chỉ là nghe nói sau khi nhập đạo sẽ chỉ nghiên cứu công pháp gì đó.
Chưa nghe nói người nào nhập đạo còn có thể nói chuyện giao lưu cùng người khác, thuận tiện chửi mình.
"Căn cứ vào kiến thức căn bản mà Diệp Ca nắm giữ, bản tọa suy đoán ra, sau khi bị người đoạt xá, hồn phách nhất định phải vượt qua một năm, mới có thể hoàn toàn phù hợp với nhục thân.
"
"Trước đó, khí tức hồn phách vẫn là khí tức của mình, các ngươi chỉ cần dùng thần thức xem xét hồn phách cùng nhục thân của Diệp Ca, khí tức có tương tự hay không là được.
"
"Tên ngu Diệp Ca này, Luyện Khí kỳ không biết thì cũng thôi đi! Hai cô nàng ngốc các ngươi chẳng lẽ cũng không biết, một Nguyên Anh một Kết Đan, ngay cả chút thường thức ấy cũng không hiểu sao? Tu luyện đến mức hỏng đầu à?"
Diệp Ca cơ trí nói xong lời cuối cùng, ngay cả hai nữ tử cũng bị phê bình.
Vạn Linh Nhi Bạch Tịch Dao bị phê bình thì á khẩu không trả lời được.
Bởi vì các nàng đều bỗng nhiên nghĩ đến, hình như khi còn bé lúc mới nhập môn tu luyện đã nghe trưởng lão truyền công nói loại lời nói này.
Chỉ là thời gian dài, hai nữ tử lại chưa từng gặp gỡ loại chuyện này, trong lúc nhất thời không nhớ ra.
Giờ khắc này bị trạng thái đốn ngộ ảnh hưởng, ký ức bị phủ bụi trong trí nhớ lập tức bị nhớ ra.
Đúng là chuyện như vậy.
Vạn Linh Nhi không nói hai lời, thần thức tiến vào hồn phách trong đầu Diệp Ca, kiểm tra khí tức.
Phát hiện cả hai khí tức nhất trí, Vạn Linh Nhi mới nhẹ nhàng thở ra.
Đến khi thần thức rời khỏi, nàng mới nhẹ gật đầu với Bạch Tịch Dao: "Đúng là Diệp Ca, nhưng ở trạng thái trước mắt này giống như không phải, ta có cảm giác muốn đánh hắn.
"
"Không sai, ta cũng là nghĩ như vậy.
" Bạch Tịch Dao lộ ra nụ cười.
Sau đó hai nữ tử cùng quỷ dị cười một tiếng với Diệp Ca.
Không đợi đối phương nói chuyện, cả hai nhào tới, quyền đấm cước đá Diệp Ca cơ trí một phen.
"Chỉ ngươi thông minh, cho ngươi trâu, dù ngươi thông minh thì làm được cái gì, còn không phải bị chúng ta đánh.
"
"Ngươi có dùng đầu ngón chân nghĩ đến ngươi sẽ bị đánh hay không!"
Diệp Ca cơ trí kêu rên liên hồi, lớn tiếng cầu xin tha thứ, đại não cơ trí nói cho hắn biết, giờ phút này chỉ khi mở miệng cầu xin tha thứ mới là chính xác nhất.
Nhưng hai nữ tử không hề nghe, vẫn làm theo ý mình.
Sau năm phút, ánh sáng cơ trí trong mắt Diệp Ca đã biến mất, bị đánh thức từ đốn ngộ.
Vừa tỉnh dậy Diệp Ca đã kinh ngạc phát hiện, mình đang bị ẩu đả.
Người ẩu đả mình vẫn là hai nữ nhân.
Trong lúc nhất thời có chút ngơ ngác, rất nhanh đã nhớ tới xảy ra chuyện gì.
Hắn nhớ tất cả mọi chuyện sau sự khi nhập đạo, chỉ là bị cưỡng ép đánh ra đốn ngộ, đại não có chút không kịp nghĩ.
Diệp Ca kêu khổ trong lòng, Diệp Ca cơ trí gây tai họa, vẫn là mình phải gánh chịu, hôm nay thật sự là một ngày khó quên.
Nhất định phải viết một bài văn 2000 chữ.
Diệp Ca vừa kêu thảm vừa nói: "Dừng tay cho tiểu gia ta, ta đã khôi phục, lại đánh nữa thì sẽ không làm được cơm.
"
Vừa nghe đến hai chữ ăn cơm, hai nữ tử rốt cục khôi phục lý trí.
Cả hai nhanh chóng lui lại, sửa sang dung nhan.
Diệp Ca ôm mông, hơn nửa ngày mới đứng lên đến.
Hai nữ tử cũng biết khuôn mặt Diệp Ca quan trọng, cho nên toàn bộ đều đánh tới bộ phận nhiều thịt của Diệp Ca.
"Chúc mừng ngươi thành công giải trừ nguy cơ, đồng thời đã chứng minh ngươi là ngươi, hoan nghênh trở về nấu cơm, nhanh đi phòng bếp a!"
"Linh thạch mới và nguyên liệu nấu ăn đều đã đặt ở bên trong.
"
Vạn Linh Nhi cười nói, không có chút cảm giác đuối lý nào, giống như người vừa rồi xuất thủ đánh người không phải nàng vậy.
"Chẳng lẽ ngươi không nên xin lỗi ta sao? Bởi vì ngươi cố tình gây sự, hại ta bị đánh một trận, ta mãnh liệt yêu cầu ngươi xin lỗi, nếu không ta sẽ không làm.
"
Diệp Ca tức giận nói, mặc cho ai một ngày gặp nhiều chuyện uất ức như vậy, cũng sẽ không vui vẻ gì.
Mắt thấy không lừa được, hai nữ lập tức thay đổi vẻ mặt, cùng cực lực xin lỗi Diệp Ca.
Nói tất cả đều là các nàng sai, nói hết lời Diệp Ca mới tha thứ các nàng.
Vừa đi về phía phòng bếp, vừa nói: "Hôm nay ta đã hiểu, khi không có nguy hiểm, nữ nhân là nguy hiểm lớn nhất.
".
.