Phát tài có môn đạo, Diệp Ca giống như nhìn thấy lượng lớn linh thạch đang kêu gọi hắn.
"Tiểu tử, ngươi còn có rượu này hay không? Đưa cho lão tử ta mấy bình, ta thực sự rất ưa thích rượu này.
"
Vạn Kiếm Nhất uống xong rượu trong chén, mở mắt ra hỏi Diệp Ca.
"Có là có, nhưng rượu này rất khó khăn cất, với lại rất đắt, ngài nhìn có phải cho ta mấy trăm thượng phẩm linh thạch, đừng để ta thua lỗ hay không.
"
Diệp Ca lộ vẻ chất phác nói.
Vạn Kiếm Nhất vừa trừng mắt, tức giận bừng bừng nói: "Tiểu tử ngươi có phải trong mắt chỉ có tiền hay không, lão phu vừa cho ngươi một vạn khối linh thạch thượng phẩm, ngươi đảo mắt đã đòi tiền ta tiếp, uổng cho ngươi dám nói ra!"
Bạch Tịch Dao cùng Vạn Linh Nhi che miệng cười khẽ, các nàng tự nhiên biết chi phí hết bao nhiêu, biết đây là Diệp Ca lại đang đánh thổ hào.
"Tiền bối không thể nói như thế, một mã về một mã, ăn cơm là ăn cơm, uống rượu là uống rượu, ta đồng ý là ngài ngẫu nhiên tới dùng cơm miễn phí, lại không đồng ý để ngài uống rượu cũng miễn phí! Lại nói đại nhân vật giống ngài này, mấy trăm khối linh thạch thượng phẩm còn không phải mưa bụi sao, đối với ta lại khác, trước khi không nhận được một vạn khối linh thạch của ngài thì đây chính là toàn bộ thân gia của ta "
"Tiểu nhân ta vừa tiến vào Trúc Cơ kỳ, tiêu xài các loại tài liệu quá lớn, ngài châm chước một chút, chờ ta trở thành tu sĩ có thực lực ngang bằng với ngài thì ta nhất định không so đo với ngài mấy khối linh thạch này.
"
Diệp Ca phi thường tận tâm khóc than cùng đối phương.
Vạn Kiếm Nhất im lặng, lập tức nghĩ đến cái gì, trong lòng cười lạnh, tiểu tử, lão phu cũng không phải kẻ coi tiền như rác, còn dám nói lão phu hẹp hòi, lão phu sẽ hẹp hòi cho ngươi xem một chút, để ngươi biết xã hội hiểm ác.
Ông lập tức mở miệng lên tiếng: "Tốt, ta đã biết ngươi không dễ dàng, đây là một ngàn linh thạch thượng phẩm, cho ta 10 bình hỏa tiên tửu.
"
Hai mắt Diệp Ca sáng lên, đếm lại đúng là một ngàn khối.
Hài lòng cất vào túi, rồi lấy từ túi trữ vật ra mười bình hỏa tiên tửu.
Hai mắt Vạn Kiếm Nhất lập tức bốc hỏa, cũng không nhịn được nữa: "Ta muốn bình lớn như chúng ta hiện tại đang uống này, không cần loại bình nhỏ này, đây một bình tối đa mới hai cân, quá ít.
"
Diệp Ca ủy khuất nói: "Là ngài nói muốn cái bình, loại bình lớn này ta cất tổng cộng có ba hũ, một vò này nghĩ là để mình uống nên không chia ra, hai vò còn lại, đều bị ta chia ra loại bình nhỏ này.
"
"Nếu như ngươi muốn là cái bình này, ít nhất cũng phải một ngàn linh thạch thượng phẩm một vò, với lại hiện tại ta cũng không có hàng, muốn thì phải chờ mấy ngày.
"
"Ngươi, ngươi, ngươi thật sự là thương gia bất chính nhất mà ta từng gặp qua, được, lão phu chấp nhận, tương lai đợi ngươi trở thành cháu rể ta, ta nhất định khiến ngươi phun ra toàn bộ.
"
Vạn Kiếm Nhất hung hăng thu mười bình hỏa tiên tửu về, nói vài câu hung ác đe dọa sau đó bắt đầu ăn cơm, ngoạm miếng thịt lớn, uống từng ngụm lớn rượu, ông muốn ăn lại vốn.
Vạn Linh Nhi hơi đỏ mặt, vừa định nói gì đó lại phát hiện gia gia mình đang hóa thân thành quỷ chết đói.
Tốc độ ăn cực nhanh, cũng không nói, cùng Bạch Tịch Dao tranh thủ thời gian gia nhập đại quân ăn cơm.
Diệp Ca sờ lên mũi, lời này đúng là đủ hung ác nhỉ? Vì muốn làm khó ta, ngay cả tôn nữ của mình đều dự định đưa ta.
Đây là ngầm thừa nhận quan hệ của hai chúng ta sao.
Nhìn thoáng qua Vạn Linh Nhi đang dùng cơm, dù nàng đang cướp miếng ăn vẫn đẹp như vậy.
Diệp Ca cười hắc hắc, sau đó kêu thảm một tiếng, hắn chỉ ngây người một chút mà đồ ăn đã bị mất hơn một nửa.
Hắn cũng tranh thủ thời gian gia nhập đại quân chiến đấu.
Cuối cùng chỉ đoạt được một chút cơm thừa rượu cặn.
Không có cách nào, mình lười làm tiếp.
Một vò hỏa tiên tửu kia không biết lúc nào đã hết sạch.
Nhiều nhất chỉ mới uống một nửa.
Không cần nghĩ cũng biết, khẳng định là lão già kia lấy đi.
Diệp Ca hiếm khi hào phóng một lần, lông dê dù sao cũng xén từ thân dê, nên hắn làm bộ không biết.
" Lượng linh khí trong tiên thực ngươi làm thế mà tăng lên gấp đôi, trù nghệ của ngươi lại tăng!" Vạn Linh Nhi vô cùng hưởng thụ uống một ngụm hỏa tiên tửu.
"Không phải trù nghệ tăng, là tu vi ta tăng cao, hiện tại một lần có thể rót hai khối linh thạch thượng phẩm, nếu là không quán linh, cho ta một khối tiên tài, ta nhiều nhất chỉ có thể cường hóa linh khí gấp hai mà thôi, vẫn là tiên trù nhất phẩm.
"
Diệp Ca giải thích nói.
"Bất kể nói thế nào lượng linh khí trong tiên thực mà ngươi làm đã vượt qua lượng linh khí do tiên trù nhất phẩm làm, xét từ một phương diện khác thì ngươi đã tính là tiên trù nhị phẩm.
"
Bạch Tịch Dao cười nói.
Vạn Kiếm Nhất gật gật đầu: "Không sai, tiểu tử ngươi có thể quán linh, nếu bị các tiên trù khác biết, chỉ sợ từng người đều sẽ điên cuồng, vẫn nên đừng cho người khác biết thì tốt hơn, nói ra thật sự có chút nghịch thiên.
"
Diệp Ca gật gật đầu, biểu thị đã biết.
Mình là người khiêm tốn, mới sẽ không ra ngoài khoe khoang.
Sau khi cơm no rượu say, Diệp Ca thu dọn bát đũa lại rồi dự định đi thị trường giao dịch mua chút vật liệu Trúc Cơ đan.
Hắn lên tiếng chào ba người rồi ngự kiếm bay mất.
Vừa ra chủ phong, lập tức lấy mặt nạ xuống, thay đổi mặt nạ Huyền cấp cực phẩm mà mình đánh ra.
Mặt nạ vừa đeo lên trên mặt, lập tức dung hợp lại cùng bộ mặt.
Sau đó Diệp Ca cũng cảm giác được mình có thể tùy ý đổi cơ bắp trên mặt.
Tùy tiện đổi hình dạng, Diệp Ca lấy ra một tấm gương nhìn một chút, thấy là một gương mặt phi thường phổ thông thì hài lòng gật gật đầu.
Diệp Ca vừa khẽ hát vừa rất nhanh đi vào thị trường giao dịch.
Nơi này vẫn rất náo nhiệt như vậy, lần này mục đích rất rõ ràng là vật liệu Trúc Cơ.
Thu mua lượng lớn ba loại dược thảo Huyền Băng hoa, Thiên Linh quả, Thất Tinh Thảo.
Rất đáng tiếc ba loại dược thảo đây đều là do tông môn trồng trọt.
Đệ tử phổ thông rất ítcó, mình vòng vo nửa ngày, chỉ mua được dược thảo cho mười mấy lô Trúc Cơ đan.
Không cần nghĩ cũng biết khẳng định không thể.
Luồng khí xoáy của mình quá lớn, lớn đến mức khiến người ta ngạt thở.
Nghĩ tới nghĩ lui, loại chuyện này lại không thể tìm Vạn Linh Nhi, dù sao nói cùng nàng nói là pháp bảo Trúc Cơ.
Hiện tại lại nói Trúc Cơ bình thường thì không có cách nào giải thích.
Chỉ có thể tự nghĩ biện pháp giải quyết.
Bỗng nhiên nghĩ đến chủ quán Hồ Thạc từng nói hắn có thể lấy được lượng lớn vật liệu Trúc Cơ.
Không biết là thật hay giả, nhưng mình cũng không biết người nào khác.
Hồ Thạc tốt xấu gì cũng tính là một người, mặc dù đã lừa mình nhiều lần.
Nhưng phẩm chất dược liệu vẫn tương đối không tệ.
Rất nhanh đã tản bộ đến quầy hàng của Hồ Thạc.
Gia hỏa này vẫn bán linh thảo, trên quầy hàng còn có không ít dược thảo Trúc Cơ.
Thấy Diệp Ca đi tới thì lập tức nhiệt tình nói : "Vị sư đệ này, muốn mua dược thảo gì, quầy hàng của ta đây có đủ các loại dược thảo từ luyện khí đến Kết Đan, mua số lượng nhiều giá lại rẻ.
"
Diệp Ca phát hiện mình thế mà vẫn không nhìn thấu tu vi của gia hỏa này.
Nắm đấm trong tay áo chậm rãi buông ra.
Cười nói: "Ba loại dược thảo của Trúc Cơ đan, ngươi có không?.
"
"Có, ngươi muốn bao nhiêu phân?"
"Ngươi có bao nhiêu thì ta lấy bấy nhiêu.
" Hiện tại Diệp Ca đúng kiểu tài đại khí thô.
Hồ Thạc nghe xong thì sáng mắt lên, khách hàng lớn!
"Ta tính ngươi mỗi gốc sáu khối linh thạch trung phẩm thế nào?"
Diệp Ca im lặng, tên chết tiệt này, giết người không chớp mắt a!
Hắn nhớ kỹ lần trước rẻ nhất là 250 khối linh thạch hạ phẩm một gốc.
"Sư huynh hẳn cho rằng ta là chim non hả, một lần gặp là muốn bán cho ta giá cả gấp ba, nếu là như vậy thì ta đi.
"
Diệp Ca trong lòng hừ lạnh, lần này mình biết giá thấp, ta nhìn ngươi lừa ta làm sao.
Vừa rồi mua ở những gian hàng khác mua đều là 210 đến 220.
Hồ Thạc cười ha ha một tiếng, không có chút xấu hổ nào khi bị vạch trần: "Hóa ra sư đệ là người hiểu công việc, như vậy đi! Ngươi mua nhiều, ta tính cho ngươi 280 khối linh thạch hạ phẩm mỗi gốc, thế nào?"
"200 một gốc.
" Diệp Ca trực tiếp trả giá.
Hồ Thạc khóe miệng giật một cái "270 không thể lại bớt đâu.
"
"200 "
"260 thật sự không thể bớt nữa!"
"200 "
"250, lại giảm thì ta sẽ thâm hụt tiền.
" Hồ Thạc cắn răng nói.
"Hơn 200 một đồng ta cũng không mua" Diệp Ca đã nhận định 200!