Ba người cùng tiến vào gian phòng của Vạn Linh Nhi, khi nhìn thấy đống chăn trên giường chỉnh tề như miếng đậu hũ kia,Vạn Hào trực tiếp kinh ngạc, ở khoảng cách gần, cẩn thận quan sát chăn mền trên giường này.
Cuối cùng ông ta hít sâu một hơi: "Khó trách Linh Nhi nhìn chăn mền này mà tâm thần lại thông thấu, ngay cả vi phụ nhìn cũng thông thoáng hơn một nửa.
"
" Chồng chăn mền này đã gần như đạo, mỗi một chỗ gấp lại đều mang theo quỹ tích của đạo, có thể xưng là tác phẩm nghệ thuật đỉnh phong, các phương diện đều gần tới mức hoàn mỹ, nếu mang đi tham gia giải thi đấu nghệ thuật lần tiếp theo thì bảo đảm sẽ giành được hạng nhất.
"
"Đây không phải là chăn mền trên giường, đây tuyệt đối là tác phẩm nghệ thuật, tuyệt đối là tác phẩm nghệ thuật cấp đại sư.
"
"Đề nghị nữ nhi con đừng lại động vào chăn mền trên giường này, giữ lại tham gia giải thi đấu nghệ thuật lần tiếp theo, nhất định sẽ khiến Phiếu Miểu tông dương danh.
"
"Không được, càng nhìn, tâm ta càng thông thấu, cảnh giới mà ta kẹt nhiều năm dường như cũng có chút buông lỏng, thôi, ta trở về bế quan.
"
Vạn Hào có chút kích động nói, lập tức nói một tiếng rồi biến mất tại chỗ.
Diệp Ca đứng ở phía sau, lúc này trong đầu hắn đầy dấu hỏi.
Tiểu bằng hữu có phải ngươi có quá nhiều dấu hỏi hay không.
Mình tiện tay gấp chăn mền mà vừa là tác phẩm nghệ thuật, lại còn có thể giúp người ta đột phá, còn có quỹ tích đạo, nói đùa cái gì!
"Đúng là mang theo một chút quỹ tích của đạo, trước đó ngươi gấp chăn mền, khiến cả bản hệ thống kinh diễm, bản hệ thống tiện tay nhấn thích, nó chính là mang theo một chút quỹ tích đạo.
"
Diệp Ca chấn kinh "Ngươi có trí tuệ? Ta còn tưởng rằng ngươi chỉ là máy móc.
"
"Ta đúng là sản vật chương trình, nhưng cũng có ý thức của mình, một ngày kia, nếu ngươi có thể đi đến điểm cuối cùng, ta có lẽ sẽ!.
Được rồi, đợt thật sự có ngày đó rồi nói sau!"
Diệp Ca trầm tư, xem ra hệ thống này có bí mật lớn.
Vạn Linh Nhi đứng bên nhìn hắn, bất khả tư nghị nói: "Ngươi thế mà lại gấp ra một tác phẩm nghệ thuật cấp đại sư, còn mang theo quỹ tích của đạo.
"
"Không thể tưởng tượng nổi, đây thật sự là ngươi gấp sao?"
Diệp Ca tự tin cười một tiếng: "Đương nhiên là ta gấp, chỉ là không nghĩ tới thế mà còn gấp ra một tác phẩm nghệ thuật, nhưng ta cũng đề nghị ngài thu lại.
"
" Mặc dù ta còn có thể gấp tiếp, nhưng lại không nhất định còn có thể mang theo quỹ tích của đạo, có lẽ lúc ấy ta nhập đạo đi!"
"Ngài nhìn ta lúc này mới hơn một ngày mà đã từ luyện khí tầng ba đột phá đến tầng năm rồi.
"
Lúc này Vạn Linh Nhi mới phát hiện, Diệp Ca xác thực đã tới tầng năm, cũng phát hiện hắn hình như trở nên đẹp trai hơn, trong lúc nhất thời, Vạn Linh Nhi không dời nổi mắt.
Chẳng lẽ hắn thật sự nhập đạo khi gấp chăn? Cho nên chăn mền mới có thể lưu lại quỹ tích đạo, mà hắn cũng đã nhận được một ít chỗ tốt.
Vạn Linh Nhi không nháy mắt nhìn chằm chằm Diệp Ca, phát hiện càng nhìn càng thấy hắn đẹp trai.
Diệp Ca cũng phát hiện không đúng "Này, này, này, ngài nhìn cái gì đấy? Trên mặt ta có hoa sao?"
Lúc này Vạn Linh Nhi mới kịp phản ứng, gương mặt đỏ lên, lập tức khôi phục bình thường: "Ta phi thường hài lòng về năng lực của ngươi, quét dọn còn sạch sẽ hơn ta, chúc mừng ngươi, trở thành nam tùy tùng thiếp thân của ta.
"
"Về sau không chỉ là việc quét dọn vệ sinh, cả việc ăn ở của ta cũng giao hết cho ngươi.
"
"Cái gì? Ta quét dọn vệ sinh, giặt quần áo đã rất mệt mỏi rồi, ngài còn để ta lo cả ăn ở, ta không làm.
"
"Mỗi tháng hai khối linh thạch thượng phẩm, hai bình linh khí đan.
" Vạn Linh Nhi khẽ nói.
"Thành giao.
"
Vạn Linh Nhi mỉm cười, lập tức thu lại chăn mền đặt trên giường, lại lấy ra một tấm chăn mền mới để lên giường.
Sau đó nàng lập tức đi bế quan, nàng vừa đột phá Nguyên Anh, cần củng cố mấy ngày.
Diệp Ca gấp chăn mền mới thành miếng đậu hũ xong, lại trở lại sân, tiếp tục giặt cái yếm đang giặt dở lúc trước.
Chuyện hôm nay cũng coi như đã tốn một đoạn thời gian, hắn trở lại gian phòng của mình bắt đầu tu hành.
Diệp Ca trong bản đồ, lúc này cũng bay đến một ổ gà khác.
Hắn không lập tức động thủ, nhìn xem có gà vương hay không, rất nhanh đã kinh hỉ phát hiện con gà vương màu trắng ngày hôm qua đã đổi mới.
Diệp Ca không nói hai lời, xuất ra phi kiếm lập tức giết qua, đại chiến ba trăm hiệp cùng gà vương.
Con gà vương kia cũng không yếu thế, dùng mỏ nhọn của mình làm vũ khí, hung hăng công kích phi kiếm.
Đao quang lóe lên, mỏ nhọn của gà vương biến mất, dọa gà vương nhanh chân bỏ chạy.
"Đậu, thế mà còn sợ hãi, còn biết chạy, ha ha ha, gà tặc chạy đi đâu, lại ăn một kiếm của bản đại đế đi.
"
Tốc độ của con gà vương kia rất nhanh, nhưng có lẽ là nó bị giới hạn ở nơi này, không ra được, chỉ có thể chạy quanh ở trong viện.
"Thì ra là thế, xem ra quái vật chỉ có thể ở một chỗ cố định, không ra ngoài được, ta nói đúng hay không.
" Nghĩ tới đây, Diệp Ca lại cười hắc hắc.
Một kiếm chém qua, gà vương nuốt hận hồn về phương tây.
"Soạt" Tuôn ra một đống trang bị, trong đó còn có một cột sáng.
"Ố ồ, lại rơi ra cột sáng, tỉ lệ rơi đồ này đúng là đủ tiêu chuẩn.
" Diệp Ca tiện tay vung lên, trang bị tiến vào ba lô, trong ba lô lại phải phân tới cột sáng.
Lần này là một quyển sách " Trù Thần sổ tay "
Diệp Ca im lặng "Đậu, đúng là nổ ra bất cứ mọi thứ nhỉ ! Lão tử tới để tu tiên, không phải đến làm đầu bếp.
"
Hắn thở dài, nhưng vẫn lựa chọn học tập, kỹ nhiều không ép thân mà, dù sao cũng không cần mình phí đầu óc học tập.
Hiện tại hắn cần hầu hạ áo cơm sinh hoạt thường ngày của Vạn Linh Nhi, ngẫu nhiên vẫn là phải làm cơm.
Một giây sau, vô số tri thức kinh nghiệm nấu cơm và điểm quan trọng đều tiến vào trong đầu hắn.
Diệp Ca cẩn thận cảm ngộ, rồi sợ hãi than: "Không ngờ làm cơm lại phải chú ý nhiều như vậy.
"
Lúc đầu Diệp Ca vốn không có hứng thú, lúc này dần có một chút hứng thú đối với nấu cơm.
Sau đó hắn mới nhớ lại là còn có một đám gà còn chưa giết.
Hắn cũng không gấp tiến lên giết, mà là đánh ra một tiểu hỏa cầu.
Tốc độ hỏa cầu cũng thường, nhưng cũng may ngoại trừ gà vương biết tránh né thì đám gà khác đều rất ngu.
Một con gà trong nháy mắt bị tiểu hỏa cầu bao phủ, rất nhanh bị thiêu chết, nổ ra một chỗ trang bị.
"Ừ, uy lực cũng không tệ lắm, chỉ là tốc độ hơi chậm một chút.
"
Diệp Ca hài lòng gật gật đầu, thi triển Thuật Ngự Kiếm, khống chế phi kiếm của mình, xông thẳng tới bầy gà.
Tốc độ phi kiếm rất nhanh, trong chớp mắt đã giết chết ba con gà.
Hai mắt Diệp Ca sáng lên, khống chế phi kiếm xuyên tới xuyên lui trong bầy gà.
Chỉ tốn vài phút, hơn 200 con gà đã bị giết sạch.
"Xem ra vẫn là Thuật Ngự Kiếm lợi hại !" Nói rồi Diệp Ca tiện tay thu hồi vật phẩm đầy đất.
Diệp Ca lập tức bắt đầu xem xét, hắn đã yêu loại cảm giác này, mỗi lần giết gà đều có đồ vật mà mình chưa thấy qua, thật sự rất đáng chờ mong.
Rất nhanh hắn đã phát hiện, trong ba lô có thêm hai đồ vật.
Một tấm ngự linh phù chú, và một vòng tròn.
Diệp Ca lập tức xem xét thuộc tính, ngự linh phù chú, có thể nô dịch một linh thú có tu vi dưới Trúc Cơ một giờ.
Một cái khác gọi là ngự thú vòng, có thể thu phục một linh thú đê giai.
"Xem ra thu hoạch lớn nhất hôm nay là sổ tay Trù Thần, cũng không tệ.
"
Sau đó Diệp Ca lại ngồi xếp bằng tu luyện tại chỗ, hắn quyết định mỗi ngày sẽ hai điểm tạo thành một đường thẳng, đánh xong gà sẽ lập tức tu luyện.
Bên ngoài rất nguy hiểm, nhất là trong phòng, không cẩn thận sẽ bị giết, còn không bằng ở đây một đoạn thời gian.
Giết gà có tỉ lệ rơi đồ cũng không tệ, chờ tu vi tăng lên, hắn lại ra ngoài thăm dò bản đồ.
Bên ngoài đã sắp tới giữa trưa, nghĩ đến sổ tay Trù Thần vừa đạt được, Diệp Ca không khỏi kích động.
Thừa dịp Vạn Linh Nhi bế quan, mình đi luyện tay nghề trước, chờ đối phương xuất quan, cũng tiện làm cho đối phương ăn.
Chỉ cần khiến đối phương thích ăn cơm mà mình làm, nàng mà cao hứng sẽ tùy tiện cho ít đồ cũng đủ cho mình dùng mấy ngày!