Edit: EC.
Bắc.
HàBeta: HyTrong giọng nói tràn đầy cảm giác phô trương.Ban đầu Tần Vũ vốn không có hứng thú với tranh chấp của đám tiểu bối, nhân vật lớn cần có phong độ của nhân vật lớn, nhưng cái tên vừa được nhắc đến khiến Tần Vũ hơi ngẩn người.Lâm Phong? Đây không phải nhân vật chính trong tiểu thuyết à?Sao hắn lại cãi cọ với người khác ở đây chứ?Tần Vũ thu lại bước chân mà anh vừa chuẩn bị bước ra, vô cùng hào hứng quay đầu nhìn về phía phát ra tiếng cãi cọ.Chỉ thấy ở trung tâm đại sảnh, một cô gái xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành đứng giữa một lối đi nhỏ.Tần Vũ hơi nhớ lại, đây không phải là Cố Khuynh Thành, cháu gái của nhà họ Cố sao?Từ xa nhìn tới, gương mặt xinh đẹp của Cố Khuynh Thành mang theo vẻ nhợt nhạt bệnh tật khiến lòng người thương tiếc.Vóc dáng cao gầy cùng với gương mặt vừa gặp đã yêu kia thật sự giống với câu "bông sen gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn" người ta vẫn thường hay nói.Khó trách vì tranh giành cô ấy mà hai người kia mặc kệ hàng trăm ánh mắt đổ dồn lên người mình.Chỗ ngồi trái phải bên cạnh Cố Khuynh Thành là hai người thanh niên đang giận dữ nhìn nhau.Thái độ của một người trong đó rất ương ngạnh, phô trương, vẻ mặt không đoan chính, cái mũi vểnh lên trời.
Thật trùng hợp, Tần Vũ cũng biết người này.Con trai của chủ tịch tập đoàn Đông Phong - Lưu Vũ Cuồng.Người thanh niên còn lại có khuôn mặt không tệ, dáng vẻ không hề sợ hãi, vừa nhìn vào đã cảm thấy vô sỉ.
Đây không phải là nhân vật chính Lâm Phong thì là ai?Lúc ánh mắt Tần Vũ đang nhìn chăm chú vào Lâm Phong thì âm thanh của hệ thống lại vang lên trong đầu anh."Kiểm tra được nhân vật chính số một đã xuất hiện.""Giá trị vận may của nhân vật chính số một là: 2054"Hả? Giá trị vận may của Lâm Phong cao hơn hai nghìn luôn? Còn giá trị vận may của anh là âm ba mươi?Tình huống trước mắt hơi khó xử lý, không biết sau khi anh phá hỏng kịch bản của nhân vật chính và sửa đổi kịch bản gốc thì có thể cướp được bao nhiêu điểm vận khí đây nhỉ.Quản lý đại sảnh đang quan sát thần tài Tần tổng của mình, bỗng thấy anh dừng chân, nhìn về phía phát ra âm thanh ồn ào.
Ngay lập tức, sắc mặt của quản lý sụp đổ.Mấy vị công tử cũng ồn ào lo lắng.
Nếu để vị đại gia trước mặt đi về không vui thì thật không dễ ăn nói.Quản lý đại sảnh lập tức tiến lên muốn làm người tốt.Tần Vũ nhận ra được mục đích của quản lý, anh vội vàng xua tay, ngăn cản quản lý đang muốn chen vào giữa tranh chấp.Bây giờ mà để quản lý đại sảnh chen ngang thì có lẽ tên nhà giàu Lưu Vũ Cuồng sẽ chó cùng rứt giậu, đến lúc đó cậu ta sẽ bị Lâm Phong tương kế tựu kế vả mặt.Cố Khuynh Thành cũng sẽ lựa chọn ngồi bên cạnh Lâm Phong vì thái độ không coi ai ra gì của Lưu Vũ Cuồng.Như thế không phải là cho Lâm Phong cơ hội khoe khoang à?Tần Vũ trở thành ba của nhân vật phản diện, sao có thể để đối phương đạt được mong muốn.* * *Trận cãi cọ này ngày càng ầm ĩ, rõ ràng tên nhà giàu Lưu Vũ Cuồng đã bị miệng lưỡi sắc bén của Lâm Phong chọc tức đến đỏ mặt tía tai."Mày..
Lâm Phong, dựa vào cái gì mà Cố Khuynh Thành không thể ngồi bên cạnh tao?"Lâm Phong nghe cậu ta nói, miệng nhếch lên: "Gì chứ, tao cũng không nói là không cho, nếu không thì để Cố Khuynh Thành tự quyết định là được rồi!"Nói xong, Lâm Phong và Lưu Vũ Cuồng đồng thời nhìn về phía ngòi nổ Cố Khuynh Thành.Lưu Vũ Cuồng còn thả thính: "Khuynh Thành à, em ngồi bên cạnh anh nhé, ngày mai anh mua cho em sợi dây chuyền mặt đá quý."Nghe Lưu Vũ Cuồng tài đại khí thô nói vậy, Cố Khuynh Thành vốn đã vô cùng chán ghét cậu ta, trong lòng hơi hơi có hảo cảm với Lâm Phong.Cán cân trong lòng Cố Khuynh Thành đã sớm nghiêng từ trước rồi.Ở đằng xa, Tần Vũ yên lặng quan sát cảnh này, phát hiện Cố Khuynh Thành liên tục liếc sang phía Lâm Phong.Mắt thấy Lâm Phong kia sắp khoe khoang thành công, sao Tần Vũ có thể để hắn dễ dàng thực hiện được.Nếu Cố Khuynh Thành ngồi bên cạnh Lâm Phong thì sẽ làm hỏng chuyện lớn của Tần Vũ.Tần Vũ nhanh chóng ho nhẹ một tiếng.Phòng đấu giá lại yên tĩnh lần nữa, tất cả mọi người đều nghi ngờ nhìn về phía Tần Vũ.Thấy đã đạt được hiệu quả mong muốn, gương mặt anh tuấn, trầm ổn của Tần Vũ lộ ra nụ cười nhạt.
Anh nhìn về phía Cố Khuynh Thành đứng trong lối đi nhỏ, cất giọng nói: "Đây không phải đứa bé Cố Khuynh Thành à?"Cố Khuynh Thành nghe thấy giọng nói vừa xa lạ vừa quen thuộc này, lập tức vội vàng quay đầu nhìn lại.Sau khi nhìn rõ người đến, đôi mắt quả hạnh của cô ấy mở to, gương mặt tràn đầy ngạc nhiên nói: "Tần..
Tần tổng, sao ngài lại đến đây?"Ở trong nước, công ty của nhà Cố Khuynh Thành cũng đứng trong top 10, nhưng nhà cô ấy kinh doanh mấy đời mới có được sản nghiệp ngày hôm nay.Gia chủ hiện nay của nhà họ Cố chính là ông nội của Cố Khuynh Thành.
Bàn về vai vế, ông nội của Cố Khuynh Thành hơn Tần Vũ rất nhiều thế hệ nhưng về thành tựu, thành tựu của Tần Vũ lại cao hơn đối phương gấp mấy lần.Ông nội của Cố Khuynh Thành thậm chí còn công khai thừa nhận: Nói về tài năng, chính ông cũng không bằng Tần Vũ.Một mình Tần Vũ chỉ dùng vẻn vẹn mười năm để giúp công ty phát triển lớn mạnh.Lúc không có ai, ông nội của Cố Khuynh Thành đều trò chuyện ngang hàng với Tần Vũ.
Cho nên khi nghe thấy Tần Vũ chủ động gọi mình, Cố Khuynh Thành cảm thấy rất ngạc nhiên.Về phần vì sao Cố Khuynh Thành lại ngạc nhiên, có lẽ nguyên nhân là vì kịch bản.
Bây giờ anh và thằng con trai ăn hại của anh vẫn chưa thực hiện cái kế hoạch ngu ngốc kia nên Tần Vũ vẫn còn là nhân vật mà Cố Khuynh Thành ngưỡng mộ.Vì vậy, nghe thấy Tần Vũ gọi mình, trong lòng Cố Khuynh Thành vừa bất ngờ vừa vui mừng.Tên con nhà giàu Lưu Vũ Cường ngồi bên cạnh Cố Khuynh Thành trông thấy Tần Vũ thì lập tức đứng bật dậy.Lưu Vũ Cuồng chạy chậm đến bên Tần Vũ, trên mặt nở nụ cười nịnh nọt, móc bao thuốc Cửu Long Chí Tôn trong túi ra, khom lưng dâng lên nói: "Tần tổng, sao ngài đến đây mà lại không thông báo một tiếng chứ.""Vãn bối cháu sẽ tiếp đãi ngài thật tốt..
Ha ha!"Tần Vũ thuận tay nhận lấy điếu thuốc, vỗ bả vai cậu ta rồi nói: "Cháu là con trai của Lưu lão phải không?"Nghe đối phương nói nhớ rõ mình, nụ cười trên miệng Lưu Vũ Cuồng lại càng rộng hơn.
Cậu ta cúi người, gật đầu liên tục."Ba cháu vẫn luôn mong Tần tổng tới thành phố Đông Lăng chơi đấy ạ.""..."Toàn bộ quá trình nói chuyện phiếm, Tần Vũ đều không hề nhìn về phía Lâm Phong, giống như không nhìn thấy hắn.* * *Một lúc sau, Tần Vũ và đám tiểu bối cũng không còn chuyện gì đáng nói.
Bây giờ, anh chính là ba của nhân vật phản diện, nói nhiều quá thì ngược lại sẽ mất giá.Ngay lập tức, ánh mắt Tần Vũ sáng lên, anh nhìn Cố Khuynh Thành nói:"Đứa bé Khuynh Thành, thấy cháu vẫn chưa có chỗ ngồi, hay là cháu đi lên trên ngồi cùng chú đi!"Lúc nói những lời này, Tần Vũ không hề che giấu chút nào, trái lại còn tăng âm lượng thêm một chút.Lâm Phong đứng cách đó không xa cũng nghe thấy, ngoài mặt hắn vẫn bình tĩnh như nước nhưng trong lòng thì thầm kêu hỏng bét..