Zeref đứng phía trước gương mặt âm trầm vì biến cố lần này xảy ra.
Ngày hôm qua Wall Eehto vừa báo cáo hành động phản bội của Brandish khiến hắn vô cùng tức giận, nên đã thay đổi kế hoạch ban đầu.
Thay vì chia thành quân thành bốn hướng đánh vào Fiore thì biến thành tổng tấn công đến Magnolia.
Theo tình bào thu thấp được thì hắn cũng biết được mối hệ giữa Brandish và Nữ Thần Hội, đặc biệt là hai người Kuro và Lucy.
Lo sợ nàng sẽ tiết lộ sức mạnh của Lumen Histoire gây nên Nữ Thần hội hứng thú nên phải cải biến kế hoạch.
Dù sao khi biết đến sức mạnh của nó thì ít có ai mà bình tĩnh được, đều sẽ nảy sinh lòng tham, nên để tránh chuyện không hay xảy ra hắn liền muốn tống tấn công đến đó để giành được Lumen Histoire trước.
Lo sợ của Zeref không phải là không có căn cứ, muốn chiếm được sức mạnh của Lumen Histoire cần phải có pháp sự biết Dẫn Thuật( Enchatment), vì vậy ngoài 2,3 triêu binh lính và 10 Spriggan ra thì hắn còn dẫn theo 10 pháp sự biết Dẫn Thuật theo bên mình để lấy sức mạnh ẩn sâu bên trong Mavis truyền sang bản thân.
Trong khi đó Nữ Thần Hội có Irene cũng biết tới Dẫn Thuật, phải biết ma lực của nàng không thua kém gì August nên đủ sức một mình để thực hiện điều đó.
Zeref nhìn phía trước thật lâu rồi trầm thấp nói: “Chỉ lần này thôi, tuyệt đối không có lần sau.”
Hắn tha cho đối phương với hai lý do, đầu tiên August đã theo hắn gần một trăm năm nay, có công dựng lên đất nước Alvarez, phàm là các chuyện lớn nhỏ thì đối phương đều thay hắn lo liệu.
Thứ hai là nhân lực, sức mạnh của August vô cùng cần thiết cho trận chiến này nên hắn không thể giết đối phương được.
“Vâng, thần cảm ơn bệ hạ.” August vội thở ra một hơi nói, đứng phía sau nhìn Zeref với đôi mắt ưu buồn, ông biết người trước mặt mình chính là cha ruột của bản thân nhưng đối phương lại không biết sự tộn tại của đứa con này như hắn.
Do nhiều nguyên do nên ông không nói nên lời nên vẫn giữ kín trong lòng đến giờ, chì cần ở gần đối phương là ông mãn nguyện rồi.
“Khởi binh tiến tới Magnolia.”
Zeref không biết suy nghĩ phía sau của August, khí chất biến đổi thành một vị quốc vương ra lệnh.
“Rõ!!!”
Theo lệnh của hắn thì quân đội lấp tức tập kết thành hàng bên dưới bắt đầu di chuyển đến Magnolia, Mà muốn đến được thị trấn Magnolia thì trước tiên cần phải vượt qua một ngọn núi lớn phía sau nó, ngọn núi này muốn đi qua vô cùng khó khăn.
Dù vậy bọn họ vẫn chấp nhận lộ trình vì đây là con đường gần nhất để tới đó thông qua bản đồ.
?!
Thế nhưng khi tới đó bọn họ vô cùng bất ngờ chính là không hề có một ngọn núi to lớn nào tồn tại ở đó, ngược là một khu vực hoang sơ rộng lớn vô cùng.
Mà ở xa xa đó có hai thân ảnh đứng đợi, cứ như chờ bọn họ xuất hiện vậy.
Zeref phía trước dẫn quân nhìn thấy cảnh này liền nhướng mày với vẻ bất ngờ, khi nhìn rõ hai người đó là ai càng bất ngờ hơn.
Dù sao thân phận của hai người họ thì không ai rõ hơn hắn.
Kuro và Mavis!!!
Zeref lấp tức đưa tay lên, quân đội phía sau nhìn thấy liền ngừng lại, hắn sau đó từ từ tiến lên phía trước, ngay khi 10 Spriggan định theo sau thì hắn ra hiệu không cần liền tiến tới phía trước.
×— QUẢNG CÁO —
Kuro thấy vậy cũng nắm lấy tay Mavis bước tới, khiến Zeref xa xa nhìn thấy cảnh này liền nhíu mày, đến một khoảng cách nhất định thì hai bên dừng lại.
“Xem ra Brandish đã nói Thần y pháp sự biết được thân phận của nàng nên ngươi tự nguyện đến giao nộp Mavis cho bọn ta sao ?” Zeref mở miệng trước cười hỏi.
“Ngươi ngủ nhiều quả đầu óc vẫn còn mơ mộng đó, Zeref.” Kuro cũng cười cười nói.
Nhìn hai người cười nói với như hai người bạn lâu năm mới gặp, nhưng bầu không khí lại vô cùng âm trầm, như có như không giương cung bạt kiếm.
“Tuy nhiên… giao nàng cho ngươi không phải là không được.”Kuro bất ngờ nói: “Nhưng với một điều kiện.”
Zeref nghe tới đây thì vô cùng bất ngờ liền tràn ngập hứng thú hỏi: “Là điều kiện gì ?”
“Cùng ta chơi một trò chơi.” Kuro nhêch miệng nói.
“Trò chơi ?” Zeref nhíu mày với vẻ bất ngờ.
“Đúng… nó tên là Công Thành Chiến.” Kuro cưới nói chỉ một cái vạch được cắt sâu khá xa trước đó ngay sau bản thân nói: “Luật rất đơn giản, ta sẽ để Mavis phía sau cái vạch đó, các ngươi chỉ cần vượt qua nó thì nàng sẽ thuộc về các ngươi.”
Zeref gương mặt tràn ngập bất ngờ nhìn sang Mavis thì thấy nàng không đổi sắc khi nghe những gì Kuro vừa nói, vẫn nắm tay Kuro với vẻ an lòng.
Rất nhanh sau đó lại nhíu mày nói : “Chỉ sợ không đơn giản như vậy đi.”
“Tất nhiên, đúng với cái tên của trò chơi này các ngươi phải vượt qua một bức tường thành mới có thể vượt qua vạch đó được, mà tường thành đó chính là ta.”
Kuro cười lạnh nói.
Zeref hoàn toàn chấn kinh, nhìn Kuro với gương mặt tự tin trong lòng nhịn không được sóng to gió lớn trong lòng, phải biết quân đội hắn mang theo toàn bộ là pháp sự, xem như chính hắn cũng không dám nói bản thân đủ sức dẹp loạn hết, mà nhìn bộ dạng của đối phương vô cùng tự tin không khiến hắn kinh hãi sao được.
“Chỉ một mình ngươi ?” Zeref nhịn không được rung động hỏi lại lần nữa.
“Chị một mình ta.” Kuro gật gù tràn ngập tự tin nói.
Zeref lần này thật sự nhìn không được kinh hãi rồi, Mavis một bên bị sự tự tin của hắn tạo một nguồn mị lức đặc biệt khiến nàng hai mắt mông lung, trong mặt chỉ tràn ngập thân ảnh của đối phương.
Zeref sao một lúc chấn kinh thì cũng lấy lại bình tĩnh nói : “Tốt, chỉ mong là sau đó người đừng có hối hận.”
Hắn không tin đối phương đủ ma lực để chống lại 2,3 triêu quân của mình, dù có đủ sức làm được thì phía sau vẫn còn 10 Spriggan và bản thân nên không lo bản thân sẽ thua ván này.
Mavis một bên năm tay Kuro cùng Zeref đối lập, nàng đã xác định được cảm xúc của mình nên không chút xấu hổ nhìn đối phương, cùng đó đôi bên cũng chẳng còn gì để nói, từ hành động khởi binh để chiếm đoạt Lumen Historia của Zeref thì cả hai đã là kẻ thù.
Zeref cũng nhận ra điều này nên cũng chẳng nói với nàng nhảm nửa câu, quay người trở về.
Kuro bên này cũng dẫn nàng trở về vị trí cũ, vượt quả một cái vạch được hắn cắt sẵn trước đó, sau đó hai ngón tay móc lên từ dưới đất mọc lên một vương tọa làm từ đất mẹ cho nàng ngồi vào.
Ngọn núi to lớn trước đây đã bị hắn san bằng thành khu vực hoang sơ như bây giờ, chính là vì chuẩn bị cho cuộc chiến có một không hai này.
×— QUẢNG CÁO —
Tất cả phần thưởng còn lại đều ở Alvarez, cho nên trận chiến này chính là bàn đạp để hắn bước lên thần vị trở thành Ma Thần Vương.
Trận chiến này sẽ được khắc ghi vào lịch sử.
Sau đó hắn sẽ tìm Acnologia trong khe nút thời gian ( Space Between Time) để có phấn thưởng cuối cùng và lấy được tấm vẻ sang thê giới tiếp theo.
Chúng nữ trước đó đều được hắn dẫn đi tạm biệt người thân lần cuối rôi thu vào tiểu thế giới trước khi rời đi thế giới này.
“Cận thận.” Mavis ngồi trên vương tọa nhìn hắn với vẻ quan tâm và lo lắng, dù nàng tin tưởng Kuro nhưng bên kia đối phương người đông thế mạnh nên có chút không an tâm nói.
“Cứ an tam.”
Kuro vuốt ve đầu Mavis trấn an nàng.
Rồi bước qua vạch sâu chờ đợi, khiến Mavis phía sau nhìn thấy trong lòng tràn ngập cảm động và hạnh phúc khi có ngươi che năng che mưa cho mình như vậy.
Phía bên kia cũng vào tư thế sẵn sàng.
“Tấn công.”
Zeref mang theo khí chất của đế vương, một ngon tay chỉ về phía Kuro ra lệnh, bên trong lời nói tràn ngập sát khí.
“Giết…”
Quân lính bên dưới vừa nghe lệnh của hắn liền cùng nhau tiến tới phía trước đánh tới Kuro.
Một khung cảnh hùng vĩ với vô sô quân linh lít nha lít nhít đông như là kiến mang theo khí thể ngập trời lao tới phía trước, phàm là những kẻ nhu nhược và nhát gan nhìn thấy cảnh này sợ là sẽ ngất ngay lấp tức, ngay cả dũng khí phản kháng cũng không có.
Thế nhưng Kuro không phải kẻ tầm thường, nhìn thấy quân đội đang ập tới không khiến hắn sợ hãi ma ngược lại có cảm giác nhiệt huyết sôi trào và xem thường.
Nhiệt huyết là vì đây lần đâu hắn tự thân trải nghiệm một trận chiến quy mô lớn thế này, xem thường là từ kế thừa ký ức của hai người Mael và Meliodas.
Cả hai đều là chiến thần trải qua 3000 năm tranh đấu giữa hai phe Nữ Thần và Ma Tộc, không biết bao nhiêu trận chiến quy mô lớn và khủng bố hơn thế này nhiều, vì thế nhóm ngươi này còn không đủ hắn ngạc nhiên nữa nói chi đến kinh sợ.
Nếu ném bọn này vào những trận chiến đó thì họ có thể sống được hay không còn là một vấn đề.
Nhìn quân đội pháp sự của Zeref đang ngày một tới gần, Kuro không chút biến sắc vô cùng bình thản chờ đợi, đến khi khoảng cách giữa đôi bên không quá hai trăm mét thì hắn nhêch môi thì thầm một câu.
“Ma lực…”.