Cổ Dục lái xe lần lượt đưa mấy người về nhà, cuối cùng đưa Cổ Tú Tú trở về nhà, sau đó hắn cũng trở về nhà mình. Cổ Dục đem cửa lớn đóng lại, tiếp đó lần nữa đi lên lầu tiếp tục làm bút lông, mãi cho tới hơn 9 giờ trời mới dần ngừng mưa.
Mà Cổ Dục sau khi làm bút xong, chơi điện thoại một lúc thì đi tắm rồi nhanh chóng tiến vào mộng đẹp, rất nhanh một đêm đã trôi qua. Thế nhưng buổi sáng ngày hôm sau hắn phát hiện trời lại đang đổ mưa.
“Oa! Mưa này chẳng lẽ lại muốn thành ngập lụt.” Ghé cửa sổ trên tầng hai nhìn xem sắc trời bên ngoài, hắn không khỏi lẩm bẩm trong miệng.
Nói thầm xong Cổ Dục vẫn khoác áo mưa lên đi về phía giếng nước bắt đầu câu cá.
Nhưng mà hôm nay hắn câu cá xong, vừa tắm còn chưa kịp ăn bữa sáng thì điện thoại của hắn chợt vang lên.
“Tình huống là như thế nào?” Nhanh chóng lên xe, Cổ dục từ trong nhà ra tới chỗ ao cá nhà Cổ Dương. Sau khi xuống xe hắn nhìn thấy Cổ Dương với vẻ mặt u sầu đứng đó cùng với không ít người dân trong thôn, hắn lập tức mở miệng hỏi.
“Thật không ổn tý nào…” Nhìn thấy Cổ Dục tới, bên này Cổ Dương cũng bất đắc dĩ nói.
Vừa rồi người gọi điện cho hắn không ai khác chính là Cổ Dương, cũng chính là chú ba mà Cổ Dục hay gọi.
Cổ Dục cùng chú ba này có một chút giao tình, dù sao lúc trước chính là tới nhà của chú để mượn cần câu. Nếu như không phải chú ấy cho hắn mượn cần câu thì hắn cũng không phát hiện ra chuyện cái giếng biến dị.
Cho nên chú ba Cổ Dương này cũng có thể coi là phúc tinh của hắn.
Lúc mới bắt đầu thì vợ của Cổ Dương còn ở sau lưng hắn nói này nói kia, còn cho rằng hắn đoạt mối làm ăn của nhà mình, dù sao thì Cổ Dục cũng bán cá.
Nhưng mà về sau, khi bà ấy thấy Cổ Dục bán là loại cá gì, hơn nữa nhà bà cũng được chia cho một ít thịt cá Mú thì cũng không còn nói gì nữa. Đúng là Cổ Dục bán cá, nhưng mà lại không cùng loại với nhà bà ấy, mà đối tượng hướng đến cũng không giống nhau.
Từ đó về sau, thỉnh thoảng bà ấy và chú ba cũng tới nhà Cổ Dục ngồi một chút, nhưng kỳ thực là muốn học xem cách nuôi những con cá này. Nhưng đáng tiếc bọn họ ngoại trừ cảm thán ra thì cũng không học được gì, dù sao Cổ Dục hắn nuôi cá không phải dựa vào cách nuôi bình thường.
Mặc dù có chút chuyện xảy ra ở giữa, nhưng mà mối quan hệ giữa hai nhà cũng xem như vẫn tốt đẹp.
Hôm nay Cổ Dương gọi điện cho Cổ Dục cũng là có chuyện phiền phức muốn Cổ Dục hỗ trợ.
Nói đến đây cũng phải kể đến việc mưa to từ ngày hôm qua đến nay.
Nhà Cổ Dương có đào một cái ao cá nhưng không phải là loại áo cá có nước ngầm dẫn vào.
“Được rồi, bây giờ sẽ bắt đầu làm ngay.” Nghe xong những việc Cổ Dục nói, những người bên cạnh Cổ Dương không nói hai lời, lập tức bắt đầu hành động.