Chương có nội dung bằng hình ảnh
“Ông anh gọi điện thoại em đây chính là muốn dẫn cô ấy đến nhà em chơi sao, có gì cần em đây phối hợp không?” Tất nhiên đã không hiểu, vậy thì cố ý nói lạc đề một cách khôn khéo, Cổ Dục cũng nói thẳng đến vấn đề trung tâm.
“Làm gì nhanh như thế mà có thể hẹn được, cô nàng này cũng rất cẩn thận và ngoan hiền. Anh gọi điện thoại cho chú chính là thông báo cho chú biết bên bán xe đã liên lạc rồi, nhưng mà chú phải đích thân đi chọn mới được.” Nghe Cổ Dục nói, bên kia Khổng Hạo Văn cũng nhớ tới nguyên nhân chủ yếu hắn gọi điện tới.
“Được rồi! Vẫn là đi cửa hàng 4s kia sao?” Đối với việc đi chọn xe, Cổ Dục vẫn cảm thấy rất hứng thú.
“Không phải! Chúng ta phải đi thành phố Tuy Hóa, ở đó có một lô xe nhập lậu sẽ được bán đấu giá theo quy định của toà án. Anh đây có quen biết, cho nên làm thủ tục nội bộ trước, tiếp đến chú em đi chọn xe rồi ra giá. Sau đó dựa theo giá của chú em đăng lên mạng, nếu như không có người đưa ra giá cao hơn thì xe đó là của chú. Nếu có người đấu giá thì chú em lại tiếp tục ra giá khác.”
Nghe Cổ Dục vừa nói xong, bên này Khổng Hạo Văn cũng cười một tiếng, tiếp đó nói cho hắn biết thông tin về xe.
Buôn lậu ô tô, chuyện này vào bất cứ thời đại nào, lúc nào thì cũng đều có. Dù sao, thuế quan của chính phủ vô cùng nặng nề. Những chuyện buôn lậu xe, đương nhiên là không dám mở ở công khai trong thành phố lớn. Thế nhưng ở những khu vực xa một chút, có một số ít con ông cháu cha hay đại gia mới nổi các loại. Bọn hắn dùng tiền có thể thông qua con đường hải quan, cứ như vậy có thể hợp thức hóa chiếc xe một cách bình thường.
Dựa theo lời giới thiệu của Khổng Hạo Văn, nhóm xe này chính là đám người Nga chuẩn bị âm thầm vận chuyển gửi đến tỉnh Thiểm Tây để những ông chủ mỏ than ở đó mua.
Nhưng mà lại bị hải quan nắm được tin tức, một lần hành động toàn bộ ô tô bị giữ lại. Bây giờ, tòa án tiến hành thủ tục chuẩn bị đấu giá, dạng xe thế này hoàn toàn đều là xe mới. Hơn nữa giá cả so với bình thường muốn rẻ hơn nhiều, không thể không nói Khổng Hạo Văn đúng là có đường riêng của hắn.
“Được, quyết định vậy đi, ngày mai chúng ta đi thành phố Tuy Hóa rồi nói tiếp.”
Cúp điện thoại, Cổ Dục khẽ vuốt tóc, lại một chuyện nữa đã được giải quyết. Ban đầu còn cho là có thể tiếp tục cuộc sống cá ướp muối, thế nhưng bây giờ lại có chuyện phải đi ra ngoài một chuyến rồi. Nhưng mà cũng không cần quá vội vã, chí ít thì hôm nay Cổ Dục còn có thể tiếp tục nghỉ ngơi thêm một chút.
Trong nháy mắt đã là ngày hôm sau. Vẫn như thường lệ, sáng sớm Cổ Dục sau khi thức dậy thì đi ra giếng nước ở sân sau. Nhiều ngày rồi không có câu đồ vật, đoán chừng hôm nay sẽ câu được không ít đồ tốt.