Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

“Cái gì? Là loại trà cao cấp kia sao?” Lời cụ Tống vừa nói ra khiến cho Tống Mính sợ đến ngây người, không khỏi ngay lập tức tiến lên nhìn. Mắt của cô rất tốt, vừa liếc một cái đã nhìn ra lá trà này của Cổ Dục cùng với cây trà trồng ở sau vườn kia quả thực là cùng một cấp bậc, thậm chí có khi còn cao hơn. Bởi lá trà này vậy mà một chút xíu tro bụi hay lá sâu cũng không hề có.

Đương nhiên cô sẽ không hoài nghi Cổ Dục sử dụng thuốc trừ sâu, bởi mùi của mấy loại thuốc hóa học đó cô rành hơn ai hết. cô có thể khẳng định rằng số lá trà này của Cổ Dục tất cả đều hoàn toàn sạch sẽ. Vậy thì chỉ còn duy nhất một khả năng nữa thôi, đó là Cổ Dục đã dành nhiều thời gian, tốn công lựa chọn tỉ mỉ từng lá trà một, loại bỏ hết những lá không đẹp. Nhưng nếu phải lựa chọn kỹ lưỡng như vậy thì phải bao nhiêu mới nhiều bằng chỗ Cổ Dục mang ra đây chứ?!

Một cây trà có thể thu hoạch được nửa cân, nhưng đó là đối với cây trà của Cổ Dục. Còn nếu là cây trà của người khác có thể sẽ không thu hoạch được nhiều như vậy. Cô còn nhớ sản lượng của trà Long Tỉnh ở khu vực Giang Nam, Chiết Giang, một cây trà chỉ có thể hái được 200 mầm trà, 200 mầm gộp lại chỉ được có nửa kg lá trà tươi. Vậy tức là ít nhất cần phải có đến 36 cây trà. Mà chỗ của Cổ Dục có hết thảy 125kg. Đương nhiên, đối với hồng trà thì cách tính sẽ có đôi chút khác, nhưng bây giờ mới chỉ là phép tính sơ lược.

Nếu vậy thì sẽ cần có khoảng 9,000 cây trà mới có thể tạo ra số sản lượng này. Con số vừa tính ra kia quả thực quá dọa người, từ lúc nào mà Cổ Dục không có động tĩnh gì, mà lại trồng ra được cả một đồi trà lớn như vậy chứ.

“Coi là vậy đi… Về sau hẳn là mỗi tháng đều có thể cung ứng, hơn nữa sẽ còn nhiều hơn thế này. Số lá trà này ông về giúp cháu rang lại, tiếp đó ông cứ giữ lại 1/3 chỗ đó, còn lại 2/3….Chẳng phải ông cũng bán lá trà hay sao? Ông xem xem hay là giúp cháu bán số trà này đi?” Cổ Dục không để ý đến vẻ mặt khiếp sợ của cụ Tống và Tống Mính, hắn thản nhiên mỉm cười nói.

Hắn quả thực không hề để ý, hắn ở đây một tháng tương đương trong không gian là hơn hai năm. Hơn hai năm đương nhiên số lần thu hoạch trà ít nhất phải có đến hai lần, một lần là 150kg, hai lần chính là 300kg. Sau khi rang xong cũng phải được 60kg, cái này đều phải nhờ cụ Tống giúp đỡ rồi.

“Cậu chuẩn bị bán trà sao?”

“Một phần ba thì nhiều lắm!”

Cụ Tống cùng Tống Mính gần như là đồng thời mở miệng nói, chỉ là hai người nói rõ ràng không phải là cùng một chuyện. Trừng mắt cảnh cáo Tống Mính, tiếp đó cụ Tống lại đi tới trước mặt Cổ Dục.

Vẫn còn có không gian thao tác, cho nên có thể thử một chút. Một bên giúp ông cụ Tống, một bên Tống Mính cũng thầm ra quyết định trong lòng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui