Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Bởi vì hắn nhận ra khi vừa phát hiện người chơi khác, hắn hoàn toàn không có hoảng hốt. Hơn nữa trong nháy mắt hắn có thể quan sát được hành động của đối phương, nghe tiếng bước chân đoán ra hướng di chuyển. Trong tay có súng ngắm cũng không chỉ vào người đối phương, mà sẽ nhẹ nhàng ngắm vào đầu của đối phương…

Tiếp đó hắn bắt đầu show diễn của mình…

“Phanh Phanh Phanh…Phanh Phanh Phanh…Phanh Phanh Phanh…” Mỗi một súng là nổ đầu, tiếp đó… chiến thắng!

...

"Chúc mừng bạn đã nhận được kỹ năng... Thị lực linh hoạt..."

"Chúc mừng bạn đã nhận được kỹ năng... độ linh hoạt của ngón tay được thăng cấp MAX.

Cũng không biết có phải là do mối quan hệ không minh bạch giữa Cổ Dục và Tống Minh, hay là do gần đây vận may của hắn tăng lên.

Kể từ đêm đó bắt được đám người kia, liên tục ba ngày Cổ Dục đều câu lên được ba gương kỹ năng. Thế nhưng ba cái gương kỹ năng này, theo Cổ Dục nhận thấy thì những kỹ năng này đều hướng hắn theo con đường game thủ chuyên nghiệp…

Ặc, thật ra thì nếu suy nghĩ kỹ một chút thì những kỹ năng này phù hợp với việc đi làm lính hơn cả. Nhưng mà dùng để chơi game thì những kỹ năng này quả thực là rất tuyệt.

Phản ứng cấp thần có thể cải thiện đáng kể tốc độ phản ứng của hắn. Bậc thầy chiến đấu và sức mạnh của nước giếng giúp hắn cải thiện cơ thể và khống chế tốt cơ bắp, có thể nói bây giờ hắn có thể né được cả đạn. Thị lực linh hoạt và rõ nét giúp hắn có thể nhìn thấy bất kỳ biến động nhỏ nào, ngón tay linh hoạt có thể uốn nắn cùng thao tác nhanh nhẹn đối với bất kỳ trò chơi nào…

Những thứ này tổng hợp lại, không chỉ giới hạn khi hắn chơi game PUBG, mà ngay cả khi hắn chơi LOL cũng là bất khả chiến bại. Mấy ngày nay hắn cũng chơi lại một chút tài khoản cũ trước đây của mình.

Cái nick game này là trước đây còn đi học đại học chơi, thành tích tốt nhất chỉ là cấp bạc. Bây giờ cũng sớm đã rơi xuống cấp đồng, nhưng mà bây giờ hắn chơi lại, lập tức khiến cái nick game này thăng cấp trên bảng điểm một cách đáng sợ. Phản ứng thần cấp cùng ngón tay linh hoạt, kết hợp với sự khống chế cơ bắp một cách nhanh nhẹn. Khiến cho hắn khi chơi game thi triển kỹ năng của nhân vật vào đối phương, lập tức đối phương không thể trốn thoát. Đương nhiên là chỉ nói đến kỹ năng trong game, mỗi lần hắn sử dụng kỹ năng thì đối phương sẽ không thể nào tránh khỏi.

Hơn nữa, thị lực linh hoạt giúp cho hắn có thể nhìn bản đồ nhỏ một cách chi tiết, có thể bất cứ lúc nào cũng biết được hướng đi của đối phương.

Đối phương hoàn toàn không thể bắt được hắn, không có đối thủ nào thao tác một chọi một mà hắn không thể thắng. Bất cứ nghề nghiệp hay trình độ dạng gì, hắn mặc dù không biết, thế nhưng ở trong cái hồ cá này hắn chính là vô địch thiên hạ. Chỉ trong vòng ba ngày, Cổ Dục đều không thua trận nào, cũng không có bị giết chết lần nào cả. Hắn trực tiếp thăng lên hạng bạch kim, muốn tiếp tục đánh thăng hạng nữa hắn hoàn toàn không cảm thấy chút áp lực nào, loại cảm giác này đúng là quá tuyệt vời.

"Chỉ là tôi già quá rồi. Nếu bây giờ còn trẻ, có lẽ tôi sẽ tiến đến địa vị cao đấy chứ. Ha ha, mà tham gia đánh chuyên nghiệp làm cái gì? Cuộc sống bây giờ không tốt hay sao? Đánh chuyên nghiệp cái rắm!" Lại một ván game kết thúc, đối phương trực tiếp đầu hàng. Lúc này Cổ Dục nhìn trên màn hình biểu tượng thắng lợi duyên dáng kia, không khỏi nở nụ cười mãn nguyện.

Hắn mấy ngày nay quả thực cảm thấy rất phiêu, chẳng qua nếu như thật sự hắn trẻ lại năm hoặc sáu tuổi thì có lẽ sẽ tham gia những chiến đội kia. Mà những chiến đội chuyên nghiệp kia nếu thấy được khả năng của hắn, có lẽ họ sẽ mời hắn vào đội. Hiện tại hắn so sánh với những tuyển thủ chuyên nghiệp kia, khuyết điểm chính là cái nhìn tổng thể, nắm bắt thời gian, vân vân… Nhưng nếu nói về thao tác chiến đầu liều mạng, có lẽ tuyển thủ mạnh nhất cũng không phải là đối thủ của hắn đâu nha.

Nhưng một lần nữa phải nói rằng, những thứ này chỉ là sở thích chứ không phải yêu thích. Nếu trước đây hắn không thể kiếm tiền bằng cách nằm dài như thế này thì có lẽ đây cũng là một hướng đi tốt.

Nhưng bây giờ hắn có thể nằm dài mà vẫn kiếm được tiền, tại sao hắn còn phải phấn đấu làm gì?

Một số người có thể nói rằng đó là vì nổi tiếng, vì sự nghiệp, vì đất nước,... nhưng đối với Cổ Dục, điều quan trọng nhất là hắn cảm thấy thoải mái là được.

Những ngày qua Cổ Dục rất thoải mái khi ở nhà. Sau tất cả, hiện tại hắn không phải chịu bất kỳ áp lực nào. Mỗi sáng thức dậy câu cá, kiếm một số món ăn ngon, chơi trò chơi hoặc đi dạo với đám nhóc Cổ Tú Tú, một ngày nhàn nhã như vậy cứ thế trôi qua.

Nhưng những tin đồn trong thôn về Cổ Dục càng ngày càng nhiều.

Triệu Học Chí và nhóm bốn người của gã ta thực sự bị đánh quá nặng.

Thảm nhất chính là gã cầm dao, tay phải bị cung tên của Cổ Dục bắn xuyên qua, gân cốt trực tiếp bị đứt. Xem như cánh tay này đã phế, thật sự bị phế. Tay của gã về sau đừng nói là làm việc, ngay cả cảm giác cũng không còn cảm nhận được nữa.

Kế đó, gương mặt của gã cũng bị Cổ Dục đá cho bị thương tổn cực nặng, chấn động não cấp năm là điều hiển nhiên. Mặc dù hiện tại gã đã tỉnh, nhưng lại có hiện tượng ù tai nghiêm trọng, hoàn toàn không nhớ ra bất cứ cái gì. Lúc nào gã cũng mơ mơ hồ hồ, giống như là bị đánh đến ngốc luôn vậy.

Đồng thời, xương trên mặt cũng bị gãy nát nhiều chỗ, mũi trực tiếp bị gãy thành tám mảnh, xương gò má bên trái gãy thành ba mảnh, xương gò má bên phải cũng bị gãy, răng cũng rơi mất 6 cái.

Hai người còn lại bị Cổ Dục đá cũng không khá hơn là bao, vết thương ở chân trái đã tổn thương đến gân cốt, khiến họ sau này coi như bị què rồi. Hai cú đá của Cổ Dục mặc dù không khiến họ bị chấn động não cấp 5, nhưng cũng khiến họ bị cấp 3 chấn động não, răng rơi 4 cái. Bây giờ vẫn còn mơ mơ hồ hồ, mũi thì triệt để nát.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui