Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Đi vào sâu vào trong đồng lúa, Cổ Dục bắt đầu đuổi cá. Ngoài việc đuổi cá ra thì hắn cũng thỉnh thoảng nhặt một số con cá bị mắc cạn và một số con cá chạch không kịp trốn thoát.

Tuy nhiên, nếu không bắt được cá chạch cũng không cần quá lo lắng, bản lĩnh đào hang của chúng cực mạnh, chui rất sâu. Nếu năm nay không bắt được thì năm sau chúng có thể lại xuất hiện nên không cần quá lo lắng chuyện này.

Nhưng mà cá không bắt được, khi nước cạn hết thì bọn chúng cũng sẽ chết.

Sau một buổi sáng bận rộn, nhóm Cổ Dục đã bắt được hết cá trong nhà của Lâm Lôi, tất nhiên là có cá lọt lưới, nhưng Cổ Dục cũng không cần tìm quá cẩn thận.

Hắn tới đây giúp đỡ, kỳ thật chủ yếu là để chơi đùa và tránh lãng phí, bằng không hắn sẽ không tới làm gì. Đồng thời hắn cũng đang nghĩ đến chuyện mảnh ruộng mới mua kia, sau khi thu hoạch thì nó sẽ là của hắn rồi. Năm sau có lẽ hắn cũng sẽ trồng lúa và nuôi cá, dù hắn không quá hứng thú với mấy con cá chép này.

Nhưng mà đối với mấy con cá chép nuôi bằng nước giếng thì hắn lại rất tâm đắc.

“Chọn lại mấy con lớn đi, lát nữa chúng ta đem về nướng ăn, còn lại thì đem bán hết đi!” Cổ Dục cười nói, nhìn ba túi cá lớn trong tay mấy cô gái.

Mấy con cá tươi rói này, nếu so với đám hải sản ở nhà thì ăn ngon cũng không kém.

“Được rồi.” Sau khi nghe được lời của Cổ Dục, đám người Lâm Lôi cũng đáp lại.

Nếu là trước kia, bọn họ có thể phải so sánh xem ai mua giá cao hơn thì mới bán, nhưng bây giờ không cần nữa. Bởi vì bọn họ đã coi Cổ Dục là lãnh đạo của mình, nên Cổ Dục nói gì thì chính là cái đó.

Đương nhiên, Cổ Dục sẽ không đánh đập hay đối xử tệ với họ.

Vào ngày xác nhận mối quan hệ, Cổ Dục đã thưởng cho mỗi người 100 ngàn tệ, ban đầu hắn còn muốn đưa cho bọn họ một triệu. Nhưng hai người sống chết cũng không chịu nhận, 100 ngàn đối với họ cũng đủ dùng rồi.

Sau khi bán hết cá ở đây, nhóm người Cổ Dục cũng trở về nhà, buổi trưa ăn cá nướng, buổi chiều còn phải đi bắt thứ này nữa…

Họ cá chép có chất thịt rất mềm, cho nên cách làm tốt nhất chính là làm thành món súp.

Thịt cá sau khi tan vào trong súp thì sẽ cực kỳ ngon.

Tuy nhiên, có rất nhiều thứ có thể dùng để làm món súp trong nhà của Cổ Dục, thậm chí hắn còn có nguyên liệu đỉnh cấp để làm súp, đó chính là chim đa đa. Cho nên đối với mấy con cá này hắn định làm cá nướng.

Nướng cá thực ra rất đơn giản, sau khi bọn người Cổ Dục trở về nhà. Ở ngoài sân sau nhóm lên một đống lửa, tiếp đó Cổ Dục vào bếp thuần thục xử lý mấy con cá, rửa sạch sẽ xong rồi dùng mấy nhánh cây xuân ngoài sân để xiên cá. Đem mấy con cá xiên xong thì có thể nướng được rồi.

Hình như bây giờ nói đến cá nướng là ai cũng nghĩ ngay đến món cá nướng siêu cay ở thành phố Tokyo bên kia, kỳ thực món cá nướng làm như vậy ăn cũng rất ngon.

Cổ Dục dùng dao cắt chữ thập trên thân cá rồi ướp muối mịn, nướng sơ qua mà không cần thêm gì khác.

Vì đây không phải cá nuôi nên thân hình chúng thon gọn hình giọt nước, nướng sẽ chín đều so với cá được nuôi, cá nuôi bụng cá nhiều mỡ nên nướng sẽ không chín đều được.

Kỹ năng nấu nướng của Cổ Dục chính là siêu cấp đầu bếp, nên việc nướng cá thực sự chẳng là gì đối với hắn.

Ngồi trước đống lửa, Cổ Dục bắt đầu nhẹ nhàng lật cá.

Vừa nói chuyện với Lâm Lôi, Lý Vân Vân, và Phùng Thư Nhân, thỉnh thoảng ăn nho các cô nhét cho hắn, thời gian cứ như vậy trôi qua thật nhanh.

À đúng rồi, Cổ Dục vẫn còn đang nghĩ xem liệu nho của mình trồng hiện tại đã thu hoạch hết chưa.

Nho này là hắn mới trồng trong năm nay, nhưng hắn không ngờ rằng dưới sự tác động của nước giếng vậy mà mấy cây nho này thực sự kết trái.

Nho của Cổ Dục là giống nho mẫu đơn của Nhật Bản, loại này có vỏ mỏng cơm dày ăn cực kỳ ngon.

Có vẻ như trái cây của Nhật Bản đều như thế, mặc dù chỉ là trái cây nhưng chúng đều có giá cao ngất ngưởng khiến người ta giận sôi máu. Hơn nữa cũng không được người Trung Quốc ưa chuộng cho lắm bởi vì nó quá ngọt.

Quả của chúng hầu như không có vị chua nên ăn một ít là sẽ có cảm giác ngán.

Tuy nhiên, những loại trái cây do Cổ Dục trồng thì sẽ không gặp vấn đề này.

Nó cũng rất ngọt, chẳng hạn như dưa hấu vỏ đen của Cổ Dục, thứ này không quá ngọt chỉ là tương đối mà thôi, cho nên hương vị khiến người ta dễ chấp nhận.

Đồng thời, phần cơm cũng rất đặc biệt, vừa giòn lại mềm, vỏ thì mỏng ăn cực kỳ ngon. Hứa Cẩm cảm thấy hứng thú với loại dưa này không phải chỉ một hai ngày, nhưng Cổ Dục chỉ tặng chứ không bán.

Những quả dưa hấu này hiện đã qua thời thu hoạch. Cổ Dục cũng đã hái hết những quả dưa hấu đen này cách đây không lâu, trong không gian của hắn hiện tại vẫn còn 300 quả. Quả nhỏ nhất nặng cũng gần 15kg, đủ để hắn ăn đến tận năm sau.

Giống nho này cũng vậy, rất ngọt nhưng cũng không ngọt đến phát ngán mà là rất ngon. Thỉnh thoảng mấy người Cổ Dục không có chuyện gì làm thì cũng đi thu hoạch mấy đợt.

Nhưng mà sản lượng của loại nho mẫu đơn này cũng không quá nhiều, Cổ Dục đang cân nhắc có nên sử dụng thứ này để làm rượu hay không, nhưng ý tưởng này đã bị hắn dập tắt ngay khi vừa nảy ra.

Thực tế không có nghĩa là nho càng ngon thì càng thích hợp để sản xuất rượu vang. Việc làm rượu vang cần phải có những loại nho đặc biệt để làm rượu chứ không phải nho nào cũng có thể làm được.

Bây giờ Cổ Dục vẫn chưa nắm bắt được công thức chưng cất, về sau có cơ hội hắn sẽ nghiên cứu một chút vậy.

Vừa nướng cá vừa ăn nho, hơn một tiếng đồng hồ trôi qua lúc nào không biết, cá đặt trên bếp lúc này cũng đã được nướng chín vàng.

Dầu trên thân cá một chút cũng không lãng phí, ngoài trừ thỉnh thoảng trên thân cá truyền đến tiếng nổ lụp bụp, thì một ít dầu cá cũng không có thoát đổ ra ngoài.

Nhìn mấy con cá nướng này thôi cũng đủ khiến người ta không thể kiềm được nước miếng rồi. Mà chỉ ngửi được mùi thơm thôi càng khiến cho người ta không khỏi thèm nhỏ dãi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui