Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị

Lúc đầu Cổ Dục còn hơi vụng về, nhưng lúc sau hắn đã nhanh chóng phải biết làm sao đối phó với bọn này. Từng con cua được Cổ Dục lựa ra ném vào trong chậu so với người khác còn nhanh hơn, nhìn Cổ Dục từ bỡ ngỡ đến thành thạo trong thời gian ngắn như vậy, những người khác không nhịn được mà cảm khái.

Không hổ là ông chủ lớn có thể kiếm được nhiều tiền, ngay cả học bắt cua cũng nhanh như vậy, thật là quá thần kỳ.

Cổ Dục không biết suy nghĩ của những người này, chẳng mấy chốc thì bọn họ đã bắt gần xong, thời gian cũng đã gần trưa.

Tất cả mọi người cũng đều chuẩn bị về nhà ăn cơm, Cổ Dục cũng mang theo Phùng Thư Nhân và hai đứa nhỏ cùng trở về nhà. Về đến nhà, Lâm Lôi và Lý Vân Vân đã chuẩn bị xong cơm trưa, sau khi ăn trưa xong, mấy người Cổ Dục lại đi bắt cua.

Đừng nói, nếu như coi bắt cua như trò chơi thì nó thật sự thú vị. À đúng rồi, nếu như có chứng sợ hãi nơi đông đúc thì tuyệt đối đừng đi bắt, thật sự rất dễ khiến cho người ta phát bệnh.

Bất giác buổi chiều đã trôi qua, mấy người họ cũng đã vớt xong hết cua ở trong ao, sắc trời cũng dần dần tối đi.

Nhà trưởng thôn ở đằng kia cũng đã sớm chuẩn bị xong cua cho tất cả các đến giúp đỡ, mỗi nhà một túi cứ thế mà đem về.

Nhưng mà khi đến Cổ Dục thì hắn lại có hai túi, hắn một túi, Phùng Thư Nhân một túi. Cổ Dục liếc mắt nhìn thì thấy cua nhà người khác đa phần là loại nhỏ nhất 24 gram và một ít loại trung. Mà cua trong túi của Cổ Dục đều là loại khoảng 200 gram, mặc dù không phải là loại lớn nhất, nhưng cũng không phải là loại nhỏ.

“Cho cháu thì cháu lấy đi, cháu giúp đỡ người trong thôn ân tình lớn như vậy, mấy con cua này thì có gì mà ngượng. Huống chi cháu còn cho nhà chú cá đấy.” Thấy Cổ Dục muốn nói chuyện, trưởng thông trực tiếp cắt đứt lời, sau đó cười ha hả nói.

“Vậy cháu sẽ không khách sáo nữa.” Nhìn bộ dạng trưởng thôn nếu như mình từ chối thì ông ấy sẽ trở mặt nên Cổ Dục nở nụ cười, cũng là vì tấm lòng của các hương thân, dĩ nhiên hắn cũng sẽ không làm mất mặt của mọi người.

“Khách khí cái gì, mau đi trở về nếm thử đi.” Nhìn Cổ Dục đã nhận, bên trưởng thôn cũng cười nói.

Sau đó Cổ Dục lập tức mang Cổ Tú Tú, Lâm Phi Phi cùng Phùng Thư Nhân cùng nhau trở về nhà.

Khi đã trở về nhà, bọn họ kiểm tra một lúc, trưởng thôn thật sự cho bọn họ rất nhiều cua. Ông ấy đưa cho hắn toàn mấy con cua lớn, tổng cộng khoảng chừng 4,5 kí, nhiều cua như vậy chắc chắn ăn không hết.

Cho nên Cổ Dục chọn lấy một ít con có kích thước tương đối nhỏ ném vào trong mương nước ở sân sau nhà hắn. Đương nhiên, cái mương nước này không phải là rãnh thoát nước.

Không biết mọi người có nhớ trước đây hắn có tìm Khâu Ninh để vẽ bản thiết kế nhà. Khâu Ninh đặc biệt thiết kế một khu vườn nhỏ cho sân sau nhà hắn.

Một cái ao nhỏ và một cây cầu nhỏ được đào bên cạnh đình nghỉ mát. Sau đó có một con mương nhỏ chạy qua toàn bộ sân sau của ngôi nhà. Con mương không sâu nhưng cũng không quá nông, sâu khoảng chừng 1m, bây giờ bên trong đã cho nước vào. Vốn dĩ Cổ Dục muốn đợi đến mùa xuân năm sau mới mua một ít cá để thả vào, nhưng bây giờ không thành vấn đề thì có thể cho một ít cua và cá chạch vào trước.

Sau khi đem mấy con cua bỏ vào mương, mấy con còn lại thì đích thân Cổ Dục tới trổ tài.

Hôm nay hắn chuẩn bị làm hai món cua, một loại thì hấp, còn một loại chính là cua cay.

Nhưng mặc kệ làm loại nào thì đầu tiên phải đem mấy con cua này để vào trong nước giếng, nuôi một lúc để loại bỏ hết tạp chất trong cơ thể bọn chúng.

Sau đó thì bắt đầu làm.

Hấp thì rất đơn giản, có lẽ tất cả mọi người đều biết.

Sau khi đem cua chà rửa sạch sẽ, trực tiếp dùng mũi nhọn để giết cua, tiếp đó đặt lên trên nồi hấp, cho thêm ít gừng lên trên rồi cho thêm nước vào nồi. Nhưng ngoại trừ cho thêm nước thì còn cần phải thêm bia, nấu hải sản thì không thể thiếu bia được. Bởi vì có nó thịt hải sản mới ngọt hơn, ăn ngon hơn, nhưng mà sau khi ăn xong thì nhớ không nên lái xe.

Lúc hấp cua đồng thời cũng cần chuẩn bị nước chấm, gừng, tỏi, giấm, xì dầu, sau khi chuẩn bị xong thì có thể chờ của chín để ra lò.

Còn cua cay thì lúc làm có một chút tàn nhẫn.

Bởi vì cua cay ăn ngon nhất thì cần phải làm cua sống, thánh mẫu thì rút lui đi.

Nhưng Cổ Dục chính là kẻ thiết thủ vô tình, ngay sau đó hắn đã lột bỏ càng và mai của con cua. Sau đó dùng dao cắt đôi thân con cua rồi xử lý phần mang của, thế là một con cua đã xử lý xong.

Sau đó cho dầu vào đun nóng rồi mới tiến hành chiên, khi chiên thì nhất định phải chú ý lửa.

Ngay từ đầu phải chiên từ từ ở lửa nhỏ, thời điểm này nhất định không nên vội. Sau khi đã chiên chín thì đem cua vớt ra, rồi bật lửa to chiên lại lần nữa, đây là vì để cho cua trở nên giòn. Sau đó lại tiếp tục vớt ra lại chiên thêm lần nữa, lần này là vì để vỏ cua giòn xốp hơn nữa.

Sau đó đem dầu thừa đổ vào trong bát, dầu này đương nhiên sẽ không để lãng phí.

Bình thường Cổ Dục rất thích ăn tôm, có rất nhiều món có tôm đều cần dùng dầu và đương nhiên dầu hải sản này sẽ không bị lãng phí.

Về phần nồi hấp bên này thì cho thêm một ít dầu sau đó đun nóng, rồi cho thêm hành, tỏi, gừng, tiêu, hoa hồi, quế, ớt khô vào xào cho thơm, rồi cho tương vừng, tương ớt vào xào thêm lần nữa. Sau đó cho cua đã chiên vào, cho thêm rượu gia vị, ớt tươi, hầm thêm một lúc để cho thấm vị hơn. Lại cho thêm vừng, muối, đường, bột ngọt, cuối cùng là cho vào ít rau thơm sấy khô vào nồi, món ăn đã hoàn thành.

Cua làm kiểu này thì sẽ giòn xốp ngon miệng hơn, mùi vị thơm nồng, hiếm nơi nào có được.

Chờ cua làm xong, mấy món khác cũng đã nấu xong, cùng nhau dọn lên bàn, nhìn mấy món mỹ vị trước mặt coi như là Cổ Dục cũng không nhịn được mà thèm ăn nhỏ dãi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui