"Thật đúng trăn Myanmar, còn bên kia chính là một con trăn bình thường, hai con này cũng có giá trị đấy. Vì sao không có người lấy nó đi?” Nhìn xem hai con vật to này, Cổ Dục có chút nghi hoặc hỏi. Phải biết rằng, hiện tại trên thị trường thì trăn có phẩm chất tốt một chút đều đáng giá mấy chục ngàn. Tốt như Hoàng Kim Mãng này thì có thể bán mấy chục thậm chí là mấy trăm ngàn. Dựa theo trình độ của mấy người đồng nghiệp của Khổng Hạo Văn thì tại sao vẫn còn để lại thứ này. Vì sao lại để hai con vật có thể nói là đáng giá nhất trong sở thú ném lại ở đây???
"Bọn họ lấy cũng vô dụng, cấp trên đã nói rõ là cấm bọn họ mua bán, chúng ta muốn giúp bọn chúng tìm được nhà mới an toàn hơn. Nếu biết ai mà dám mua bán động vật thì sẽ nhẹ là bị phạt tiền, nặng thì chính là ngồi tù. Nên hai con vật này vì thế không có ai dám lấy!”
Nghe Cổ Dục thắc mắc, Khổng Hạo Văn cũng giải thích một câu.
Nghe Khổng Hạo Văn nói như vậy, Cổ Dục cũng đã hiểu. Những người đó sau khi cầm mấy thứ này về không phải tặng thì chính là giữ lại nuôi. Mà đối với hai con trăn này, thì người dám nuôi chúng cũng không nhiều lắm.
“Oa, con trăn thật đẹp nha, nếu không có ai muốn nó vậy thì chúng ta nuôi nó đi! Nhìn hai con rắn kia, Phùng Thư Nhân bỗng nhìn về phía Cổ Dục, vẻ mặt hưng phấn nói.
"Cháu không sợ thứ này sao?" Nghe Phùng Thư Nhân nói, Cổ Dục bỗng nhìn về phía cô. Bình thường mà nói, các cô gái đối với những loài bò sát này không phải đều rất sợ hay sao? Tại sao còn muốn nó?
"Không ghét! Cháu rất thích những người này, nói không chừng con màu trắng này chính là Bạch nương tử, con màu xanh lục này chính là Tiểu Thanh đó!" Nghe được lời của Cổ Dục, Phùng Thư Nhân chống cằm cười tủm tỉm nói. Vừa nghe cô nhóc nói như vậy, Tống Mính cùng bạn gái Khổng Hạo Văn vốn không thích những con rắn này cũng đều nhíu mày, Bạch Xà truyền thuyết các cô đều đã xem qua, nếu như nói như vậy thì dường như cũng cảm giác không phải khó coi đâu nhỉ.
“Ặc! Tiểu Thanh cũng không phải rắn, mà là một con cá Thanh Ngư (Cá trắm đen) trong Hồ Tây…” Nhìn dáng vẻ hưng phấn của Phùng Thư Nhân, Cổ Dục gãi gãi đầu, sau đó rất nghiêm túc nói.
“Không đúng nha! Là rắn mới đúng!”
"Đúng vậy, lúc tôi còn nhỏ xem phim truyền hình cũng là rắn mà!"
Nghe Cổ Dục nói như vậy, Tống Mính ở bên cạnh còn có bạn gái của Khổng Hạo Văn vốn đã vào khu vực này dù có chút sợ hãi nhưng cũng nói theo.
Được rồi, bọn họ đối với Bạch Xà Truyện hiểu rõ, kỳ thật phần lớn vẫn là thông qua phim truyền hình, phim điện ảnh. Nhưng đối với tư liệu lịch sử thì cũng không có hiểu nhiều.
Thời kỳ đầu tiên, Bạch Xà truyền ra ở Nam Tống đã có hình thức ban đầu. Sau này vào thời nhà Nguyên đã có một số miêu tả cụ thể, mãi cho đến thời nhà Minh có tập truyện ngắn của Phùng Mộng Long ghi lại. Lúc này mới có ghi bản truyện lịch sử ‘Bạch nương tử vĩnh trấn Lôi Phong Tháp’.
Đây cũng là lý do mà hầu như tất cả các bộ phim truyền hình, phim điện ảnh về Bạch Xà truyện. Nhân vật trong phim hầu hết đều ăn mặc phong cách thời nhà Minh.
Nếu như đi trên đường, hỏi mười người thì phải có đến mười một người nói cho bạn biết Bạch Xà truyền kỳ xảy ra ở thời nhà Tống. Nhưng thật ra xem kỹ những vở kịch này thì sẽ phát hiện, bọn họ ăn mặc quần áo, quan giai, phương thức nói chuyện đều dựa theo thời nhà Minh làm chủ đạo.
Mà trước cả thời nhà Minh và trong giai đoạn nhà Minh thì thân phận của Tiểu Thanh, đều là một con cá lớn ở Hồ Tây. Chính là loại cá trắm đen kia, hơn nữa còn là một con cá đực…
Mãi cho đến khi thời nhà Thanh, Phương Thành Bồi viết "Lôi Phong Tháp truyền kỳ", Tiểu Thanh mới biến thành một con rắn cái. Tuy nhiên có đôi khi xem Bạch xà truyền kỳ, bạn không thể không bội phục Hứa Tiên.
Trước kia khi xem Bạch Xà truyền kỳ, người ta chỉ có mắng hắn. Thế nhưng từ khi Cổ Dục lớn lên mới biết được một điều, loại sinh vật như rắn hay trăn này. À… chính là… Một lần hành sự phải mất đến hai giờ đồng hồ. =))
Từ điểm này cũng có thể nhìn ra, Bạch Tố Trinh thật sự không có chọn nhầm người đâu. Xét từ phương diện nào đó mà nói, Hứa Tiên là tồn tại gần với cấp bậc hoàng đế. Dưới tình huống như vậy, còn có thể khiến cho Bạch Tố Trinh mang thai, không thể không nói hắn thật sự quá trâu bò, trong nam nhân chính là loại hình máy bay siêu chiến đấu!
Khụ, đề tài kéo đi hơi xa rồi.
Tuy rằng Cổ Dục hiện tại rất muốn giải thích cho các cô một chút, Tiểu Thanh không phải là rắn mà là một con cá đực lớn. Thế nhưng nhìn bộ dáng của ba cô gái này đã có chút không kiên nhẫn, Cổ Dục đành buông tha đề tài này. Được rồi, mấy cô gái kỳ thật cũng không muốn biết, vì sao Tiểu Thanh là cá chứ không phải rắn.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, khi Cổ Dục nhìn thấy hai con trăn lớn này, hắn cũng vuốt cằm suy nghĩ. Hai thứ này, thoạt nhìn thật đúng là rất đẹp.
Theo lý mà nói, hai con trăn này hắn nuôi cũng không sao cả.
Nhưng Cổ Dục trong lòng cũng còn có chút do dự, bởi vì con trăn này cùng những con rắn thông thường, rùa có chỗ bất đồng chính là chúng là động vật máu lạnh.
Bởi vì lực sát thương của nó quá lớn, hắn dám nhận nuôi Hổ con, Gấu con, đại bàng, sói, những động vật săn mồi cỡ lớn. Đó là bởi vì hắn biết mình có thể thuần phục bọn chúng.
Nhưng động vật máu lạnh như này, hắn thật sự có chút do dự.
Thế nhưng, sau khi suy nghĩ một chút, hắn quyết định trước tiên nuôi ở trong bể kính. Trong nhà hắn thứ đồ gì nhiều nhất thì đó chính là bể kính, trước tiên thì cứ nuôi thử xem.
Sau này nếu như thuần phục được, thì còn có thể giúp hắn giữ nhà. Nên biết, thức ăn của loài này chính là chuột, trăn cũng giống như rắn mà thôi. Hơn nữa, nuôi thứ này trông nhà cũng rất oách đó nha.
Trong nhà hắn hiện tại cũng không thể nói là không có chuột, mặc dù ở nhà trệt Vua Núi có thể bắt chúng. Thế nhưng cũng sẽ có cá lọt lưới, cho nên nuôi thêm hai con trăn này cũng được.