Bắt Đầu Từ Một Kết Thúc

CHAPTER 25
~oOo Em đã trở về! Oo
~2 tháng sau:
Sky:
“Đem hợp đồng giữa Sky và Palm lại đây giúp tôi.”
Khiết Nhi ánh mắt lơ là không nghe thấy Hải Minh gọi.
“ Thư kí.”
Anh lặp lại vẫn không hề nhìn cô.
“ Khiết Nhi !”
Hải Minh hết kiên nhẫn ngẩn đầu.
“ Cậu gọi tôi. Có việc gì?”
Khiết Nhi vẻ bối rối hiện rõ trên gương mặt xinh đẹp.
“ Dạo gần đây cậu làm sao vậy?”
“ Không có gì. Cậu gọi tôi mang hợp đồng đúng không? Đợi một lát.”
Cô rời khỏi phòng để lại một cặp mắt nghi ngờ nhìn mình.
Oreo:
“ Hải Minh !!!”
Lam Thư khẽ lay anh.
“ Chuyện gì?”
“ Anh muốn ăn gì?”
Tay lật qua lật lại cuốn Menu một lúc lâu. Anh vẫn chưa chọn được món.
“ Thưa quý khách, anh muốn dùng gì?”
Cô phục vụ tươi cười nhưng giọng nói đang mất dần sự vui vẻ.
“ Ceviche và Spaghetti. Em ăn gì?”
Anh đảo ánh mắt sang Lam Thư.
“ Cho tôi Spaghetti.”
Trong suốt buổi tối từ lúc dùng cơm đến khi chở Lam Thư về nhà. Hải Minh vẫn chung thủy không nói một lời.
“ Lên nhà cẩn thận. Ngủ trước đi không cần đợi anh.”
Hải Minh hôn lên trán cô thật dịu dàng.
“Đi đâu?”
Lam Thư dỗi vì hành động hời hợt của Hải Minh suốt mấy ngày nay đối với cô.
“ Anh có một chút việc.”
Hải Minh quay xe. Biến mất trong màn đêm.
~Big bang Bar:
“ Biết là cậu sẽ ở đây!”
Hải Minh kéo ghế ngồi cạnh Khiết Nhi.
“ Cậu đến đây không sợ cô vợ nhỏ của mình ghen tuông sao?”
“ Cô ấy không có như thế, Khiết Nhi.”
Cô một hơi uống hết ly rượu trong tay.
“ Tôi đã tìm ra Ryan. Đã đến gặp anh ấy.”
Hải Minh chỉ im lặng nghe cô bạn gái tâm sự.
“Anh ấy còn chẳng nhận ra sự hiện diện của tôi. Cậu biết không? Anh ấy xem con bé đó như thế giới của mình vậy.”
“ Vậy đã có người yêu. Cậu muốn từ bỏ?”
Haha –
Khiết Nghi cười giòn.
“ Hải Minh, tôi từng nói gì cậu không nhớ sao? Dù có vợ đi chăng nữa cũng sẽ quay về bên tôi.”
“ Vậy tại sao lại ngồi đây?”
Hải Minh mỉa mai.
“ Tôi không biết. Nhưng yên tâm, kế hoạch chỉ mới bắt đầu.”
“ Cậu say rồi. Về thôi.”
Anh kéo cô đứng dậy.
~~Hải Minh nhẹ nhàng đặt cô xuống chiếc giường êm ái. Kéo chăn đắp ngang ngực đảm bảo Khiết Nhi sẽ không bị cảm.
“ Cậu đừng nên quá cố gắng ột thứ gì không thuộc về mình.”
Anh đóng chặt cửa. Trở về.
Teng –
Tiếng cửa mở làm Lam Thư giật mình.
“Đã nói đừng đợi anh.”
Hải Minh cởi chiếc áo khoác. Mệt mỏi nằm xuống giường.
“ Uống rượu?”
Lam Thư vẫn nhắm mắt, giọng ngái ngủ hỏi.
“ Một chút. Khiết Nhi có chuyện buồn.”
“ Anh với cô ấy là mối quan hệ gì?”
Hải Minh nhìn cô ngạc nhiên.
Không nghĩ ra Lam Thư lại hỏi như vậy.
“ Bạn bè… đồng nghiệp.”
“ Vợ sắp cưới.”
Lam Thư thêm vào.
“ Em đọc mấy tờ báo lá cải đó à?”
Hải Minh rất cao hứng. Thì ra cô cũng chỉ là một người bình thường biết giận dỗi.
“ Không có lửa làm sao có khói.”
“ Em ghen sao?”
Anh dùng tay mở hai mắt đang nhắm của cô ra. Chọc ghẹo.
“ Tuyệt đối không phải. Cả đời này anh chỉ yêu mình em.”
Thấy cô im lặng không trả lời.
Hải Minh khẳng định một câu.
Anh không muốn cô vướng bận những cái suy nghĩ vớ vẩn đó trong đầu.
Lam Thư cười mãn nguyện.
“ Anh hôi quá. Đừng có ngủ gần em.”
Cô đẩy anh ra khỏi người mình. Xoay người để tấm lưng đối diện với anh. Chìm vào giấc ngủ.
----------------------------
Phòng 3309:
King – koong:
“ Linh, em mở cửa đi. Anh đang bận.”
Minh Huy nói vọng lên từ phòng bếp.
Bảo Linh ngoan ngoãn nghe lời.
Cô nhìn người con gái xinh đẹp trước mặt hình không dám chớp mắt.
Đây không phải là Sophie sao?
Bảo Linh dù chỉ được biết cô gái này qua hình bà nội Minh Huy đưa nhưng cô thề rằng chưa một lần cô quên khuôn mặt đó. Bởi vì cô ấy quá xinh đẹp.
Cho dù lúc 12 tuổi hay 27 tuổi. Vẫn chẳng thay đổi. Vẫn xinh đẹp.
“ Ai vậy em?”
Minh Huy thấy bên ngoài im ắng một lúc lâu. Tò mò ra xem.
“ Ryan. Em đã trở về.”
Khiết Nhi lên tiếng.
Câu nói của cô mang đầy tính khẳng định.
Em đã trở về. Khiết Nhi không phải bỏ rơi Minh Huy. Cô và Minh Huy không chia tay. Cô muốn gián tiếp nói cho con bé đó biết và rời xa Minh Huy của cô.
Cô không kìm nén rơi nước mắt.
Gương mặt Minh Huy tối sầm lại, anh nhìn Bảo Linh như bị đông cứng trước cửa đau lòng.
“ Sophie. Chào!”
Nhưng vẫn rất bình tĩnh đáp trả Khiết Nhi.
15 năm.
Ngày cô rời đi khỏi anh không một tiếng nói. Minh Huy như phát điên. Chạy đi tìm cô khắp nơi giữa đất Mỹ rộng lớn.
Anh và Khiết Nhi lớn lên từ nhỏ với nhau.
Anh rất quan tâm cô.
Anh thích cô.
15 năm không một chút tin tức. Hôm nay cô đang đứng tại nhà anh. Ngay trước mặt anh. Nói em đã trở về. Chỉ như cô đi đâu đó vui chơi và giờ đã về.
Trái tim bị khuấy động. Bởi những cảm xúc quá đỗi mãnh liệt của thời thơ ấu.
Khiết Nhi lao vội vào lòng Minh Huy. Ôm anh thật chặt.
Bảo Linh chỉ biết đứng nhìn.
Cô không dám tiến đến bắt cô ta bỏ tay khỏi người yêu của mình.
Lại không can tâm đứng nhìn họ tình tứ.
Đây là điều Bảo Linh vẫn sợ từ trước đến giờ.
Dù Minh Huy nói yêu cô. Toàn tâm toàn ý đối với cô.
Nhưng … cô vẫn luôn sợ. Vì cô biết vị trí của Khiết Nhi trong lòng Minh Huy lớn như thế nào.
** Từ giờ mình cũng không thông báo lịch Post được. Tại mình sẽ Post nhiều hơn để mau end truyện và tập trung học hành.
***Chap này hơi ngắn vì đây là mở đầu cho khúc cao trào mình ưng nhất nên mình muốn nó ngắn và mang tính hấp dẫn một chút.
Mấy Part trước sóng gió vẫn chưa thấm vào đâu so với cao trào trước khi kết thúc này. Nếu yêu quý truyện này thì hãy đón xem những chap cuối cùng của truyện. Nhớ vote và comt nữa nhá !!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui