CHAPTER 28
~oOo Chân tướng. Oo
~Khiết Nhi đẩy nhẹ cánh cửa.
Bên trong tỏa ra một mùi hương nhẹ nhàng. Cô đi sâu vào căn phòng nhìn ngắm xung quanh.
Cô tiến đến tủ âm tường với cánh cửa màu trắng rất xinh đẹp.
Tò mò đẩy mở.
Đó là một căn phòng … không phải tủ đồ.
Đi vào khoảng 5 bước, đầu Khiết Nhi bị vướng bởi một sợi dây treo ngang.
Cô ngước nhìn …
Thì ra Minh Huy vẫn giữ thói quen này.
Đây là phòng tối dùng để rửa ảnh.
Minh Huy rất thích chụp ảnh từ khi còn nhỏ. Và 15 năm trước cô chính là nhân vật chính trong ảnh của anh.
Khiết Nhi tò mò gỡ xuống những bức ảnh.
Cô gái trong hình cười rất dễ thương.
Những góc chụp còn tôn lên vẻ hồn nhiên và trong sáng của cô gái.
Cô ấy là Bảo Linh.
Cô gái sống cùng Minh Huy.
Tim Khiết Nhi không tránh khỏi nhói đau. Minh Huy thực sự đã thay đổi.
Ở cùng anh được vài ngày, Khiết Nhi càng nhận rõ điều đó.
“ Em làm gì ở đây, Soph”
Khiết Nhi giật mình.
“ Em…”
“ Em bảo rất đau đầu không thể di chuyển được cơ mà.”
Giọng Minh Huy hoài nghi.
Ở cùng cô vài tuần, anh phát hiện được Khiết Nhi dường như rất khỏe không có gì là bất ổn.
“ Soph, anh có chuyện này, muốn nói rõ cùng em.”
Khiết Nhi lo lắng gương mặt bỗng tái mét.
Linh cảm của một người con gái cho cô biết rằng, chuyện Minh Huy sắp nói chắc chắn không tốt đối với cô.
“ Ryan, anh muốn nói chuyện gì?”
Khiết Nhi vẫn bình tĩnh trả lời anh.
“ Có thật là em mới trở về Hàn Quốc không?”
Quả không sai. Cô đã đoán đúng. Minh Huy đang biết được chuyện gì đó.
“ Anh không tin em sao?”
Khiết Nhi nhìn anh, giọng run run như sắp khóc.
“Trả lời anh.”
Cô im lặng một lúc.
Tay lại ôm đầu ngã ra sàn nhà…
“ Sophie…”
Minh Huy vội chạy đến cạnh cô. Hoảng hốt.
Bệnh viện trung tâm:
“ Bác sĩ cô ấy tại sao lại như vậy? Đã phẫu thuật không phải mọi chuyện sẽ trở nên bình thường sao?”
“ Tôi… Cậu cần biết một vài chuyện…”
Vị bác sĩ chần chừ như muốn nói điều gì đó.
“ Bác sĩ, tôi có thể về chứ?”
Khiết Nhi nằm trên giường lên tiếng.
Nãy giờ cứ tưởng cô đã ngủ say.
“ Có thể.”
Anh nhìn thái độ của cô và vị bác sĩ lại càng cảm thấy có gì đó không bình thường.
Minh Huy cùng Khiết Nhi tiến đến cửa chính bệnh viện từ phía trái.
Lam Thư cùng Bảo Linh tiến đến cửa chính bệnh viện từ phía phải.
“ Linh.”
Khuôn mặt Bảo Linh gầy đi trông thấy, Minh Huy đau xót nhìn cô.
Hai tuần nay cô không chịu gặp anh. Hoàn toàn tránh mặt.
Nếu không vì bản thân cảm thấy có lỗi với Khiết Nhi mà dành thời gian chăm sóc cô ấy.
Minh Huy đã dùng hết thời gian của mình tìm cô giải thích.
Lam Thư nhìn Khiết Nhi bằng ánh mắt khinh thường.
Cô ấy đang nói dối Minh Huy.
“ Cô thật giỏi đóng kịch, thư kí của trưởng phòng.”
Lam Thư nhanh chóng đưa Bảo Linh rời khỏi đó sau khi gửi lời nhắn nhủ.
-------------------------------
Hai tuần sau:
Sau lần gặp Lam Thư ở bệnh viện và nhận được lời nhắn nhủ đầy tính công phá của cô ta. Minh Huy dường như không tin tưởng cô rất nhiều.
Nhưng đã lỡ leo lên lưng cọp ... thì phải đi đến cùng.
Khiết Nhi kiên trì giả bệnh không một chút sơ hở.
Cô muốn kế hoạch đã đặt ra nhất định phải thành công.
15 năm xa cách, nếu có lí do chính đáng vì điều trị bệnh, với cá tính của Minh Huy chắc chắn anh sẽ quay trở về cạnh cô.
Khiết Nhi tin như vậy.
Và cô đã tạo ra màn kịch hết sức hoàn hảo.
Cô cho người xử lí tất cả hồ sơ bệnh án cũng như hồ sơ tại trường học trong 15 năm qua.
Sau đó đến tìm Minh Huy và ngất xỉu tại nhà anh.
Cho anh biết về khối u. Minh Huy sẽ vì cảm thấy có lỗi mà ở cạnh cô.
Tiếp theo, cô bằng mọi cách khiến đứa con gái đó từ bỏ anh.
Và với lí do điều trị khối u, cô mang Minh Huy trở về Mĩ cùng mình.
Cô lợi dụng niềm tin của Minh Huy đối với mình để tạo ra một kế hoạch hoàn hảo.
Và cô…
Sắp hoàn thành.
Minh Huy đi công tác xa trong ba ngày. Đây là cơ hội của Khiết Nhi thực hiện những việc cuối cùng.
------------------------------
King-koong:
Bảo Linh với gương mặt tái nhợt không chút sức sống mở cửa.
“ Chào cô.”
Khiết Nhi tươi cười.
“ Tôi không có việc gì phải gặp cô.”
Bảo Linh tức giận đóng cửa.
Nhưng Khiết Nhi đã chặn trước.
“Đây là chìa khóa nhà, Ryan muốn tôi đưa cho cô.”
Bảo Linh vẫn chưa hiểu ý Khiết Nhi.
“ Tôi và Ryan sẽ trở về Mĩ trong tuần sau. Vé máy bay, mọi thứ đã được chuẩn bị. Nếu cô không tin có thể xem.”
Sophie Lee
Ryan Phan
Hai người đã đăng kí vé máy bay.
Chẳng lẽ mọi thứ cô ta nói đều là sự thật.
Anh chọn Khiết Nhi ?
Bảo Linh không dám tin vào mắt mình.
Giấy tờ nhà được chuyển sang tên cô. Vé máy bay là tên anh và cô ta.
“ Cô nói dối.”
Bảo Linh vẫn cố gắng không tin.
Cô giận Minh Huy. Đúng là cô giận Minh Huy.
Nhưng thực tâm, Bảo Linh vẫn đang chờ đợi anh giải quyết mọi chuyện với Khiết Nhi và đến giải thích với cô.
Bảo Linh tin anh.
Cho đến lúc này, khi nhìn vào những giấy tờ trước mặt mình.
Cô mới thức tỉnh. Minh Huy thật sự chọn Khiết Nhi.
“Đáp án cô muốn biết đã có. Hy vọng từ bây giờ trở đi. Cô đừng đến tìm Ryan thêm lần nào nữa.”
Nói rồi cô gái với gương mặt xinh đẹp nhưng tâm địa xấu xa đó bỏ đi.
-------------------------------
“ Hải Minh ! Tối nay tôi sẽ gặp bố cậu để nói chuyện hủy hôn.”
Khiết Nhi ngồi đối diện Hải Minh. Vẻ mặt chiến thắng.
“ Cậu còn gì không?”
“ Tôi trở về Mĩ, cùng Ryan. Cậu nên chúc mừng tôi mới đúng.”
“ Cậu tự tin là cậu ta cùng đi?”
Hải Minh dùng chiêu kích tướng.
“ Vì điều trị bệnh cho tôi, Ryan sẽ.”
“ Cậu dùng thủ đoạn để đạt được. Không tồn tại được bao lâu đâu.”
Khiết Nhi nhếch miệng. Không thèm trả lời.
“ Nếu cậu ta phát hiện cậu dối trá, cậu lợi dụng lòng tin của cậu ta để đạt được mục đích…”
Hải Minh chưa nói xong liền bị Khiết Nhi chặn lại.
“ Tôi không nói. Cậu không nói. Thư kí của tôi không nói. Bác sĩ không nói. Thì cả đời này Ryan sẽ không bao giờ biết căn bệnh của tôi là giả.”
Xoảng –
Người đàn ông ném vỡ chiếc ly quay đầu nhìn Khiết Nhi.
Là Minh Huy?
Chẳng phải anh ấy đi công tác sao?
“ Hải Minh, cậu lừa tôi.”
Khiết Nhi phẫn nộ nhìn người bạn của mình.
“ Tôi không lừa cậu. Như tôi đã nói, tôi sẽ không để cậu tự biến mình trở thành một người thủ đoạn và dối trá.”
Minh Huy im lặng nhìn cô rất lâu.
Ánh mắt anh lúc này thật khó đoán.
Không giận giữ.
Không vui vẻ.
Không thất vọng.
Chỉ là nhìn… nhưng sao khiến cô lo sợ đến thế!
~ Quá Khứ
~ “ Tôi đã nghĩ cậu sẽ không đến.”
Hải Minh vui vẻ nhìn người đối diện ngồi xuống ghế.
“ Có việc gì liên quan đến Linh?”
Chàng trai đó rất nóng vội đi vào vấn đề chính.
“ Tôi muốn cậu biết, Khiết Nhi đang lừa dối cậu.”
“ Lừa dối? Thực nực cười.”
Minh Huy cười khẩy.
“ Tôi và Khiết Nhi làm bạn được tám năm. Và tôi biết rất rõ, cô ấy không hề bị bệnh. À không, nói chính xác là đã hồi phục từ rất lâu rồi.”
Minh Huy thấy được trong lời nói của Hải Minh hết mười phần là nghiêm túc.
“ Bạn? Nếu là bạn tại sao anh lại tố cáo cô ấy trước mặt tôi?”
“ Tôi không muốn Khiết Nhi vì anh mà trở thành người dối trá và thủ đoạn.”
“ Làm sao tôi có thể tin, tất cả những gì anh nói nãy giờ đều là sự thật?”
Hải Minh im lặng một lúc lâu mới lên tiếng.
“ Anh có yêu Bảo Linh không?”
Minh Huy ngạc nhiên khi Hải Minh hỏi như vậy.
Nói thẳng và thật thì cả anh và anh ta đều không phải thân. Chỉ là mối quan hệ quen biết.
Câu hỏi của Hải Minh có lẽ hơi đi quá giới hạn.
Nhưng Minh Huy tin anh ta là có lí do mới hỏi, không phải tò mò.
“ Tôi yêu cô ấy.”
“ Vậy còn Khiết Nhi.”
“ Bạn bè.”
Hải Minh mỉm cười với câu trả lời.
Nếu thực sự Minh Huy yêu Khiết Nhi, Hải Minh sẽ giúp họ trở về bên nhau bằng cách chân chính.
Nhưng Minh Huy yêu Bảo Linh.
Và anh sẽ không để Khiết Nhi tự giết mình bằng những trò thủ đoạn đó.
“ Nếu anh muốn biết sự thật. Hãy làm theo tôi nói.”
~ Kết thúc
~ “ Tại sao lừa dối tôi?”
Giọng Minh Huy đều đều. Nhưng lạnh toát khiến Khiết Nhi nổi da gà.
“ Ryan…”
“ Nếu vì theo đuổi ước mơ tại sao cô không nói với tôi? Cô sợ tôi sẽ phá hỏng giấc mơ của cô sao?”
Gương mặt anh tối sầm.
Một người đàn ông… ghét nhất là bị lừa dối.
“ Ryan … đừng tin những gì anh vừa nghe chỉ là …”
“ĐẾN BÂY GIỜ CÔ CÒN NÓI DỐI ĐƯỢC HAY SAO?”
Minh Huy hét lên đầy giận giữ.
Từ nãy đến giờ anh vẫn đang cố gắng kiềm chế cơn tức giận của mình.
Minh Huy chọn tin tưởng cô.
Thật không ngờ cô lại lời dụng chính lòng tin đó để giở thủ đoạn.
“ Rời khỏi nhà của tôi. Và đừng bao giờ trở lại tìm tôi. Hãy để tôi và Bảo Linh được yên. Hoặc cô sẽ là người phải tổn thương.”
Minh Huy lạnh lùng.
Reng – reng:
“ MINH HUY, cậu làm ơn hãy đến bệnh viện. Linh…linh nó bị sảy thai.”
Giọng Lam Thư đi kèm nước mắt…
“ Sảy thai? Có con sao?”
Minh Huy không tin vào tai mình. Đầu óc trống rỗng lặp lại lời Lam Thư vừa nói qua điện thoại.
Không kịp suy nghĩ thêm, anh chỉ biết bản thân đang chạy đi.
Rất nhanh.
Anh muốn gặp Bảo Linh.
~ “ Chúng ta về thôi!”
Hải Minh đỡ Khiết Nhi đứng dậy.
Cô giật mạnh tay mình khỏi Hải Minh.
“ Cậu phản bội tôi? Cậu vì đứa con gái đó mà phản bội tôi?”
“ Cậu im đi. Còn chưa tỉnh táo lại hay sao? Tất cả những gì cậu gây ra, chưa đủ sao?”
Khiết Nhi cười lớn.
“ Sảy thai thì sao chứ? Chưa chết được đâu.”
Bốp –
Một cái tát như trời giáng. Từ nhỏ đến lớn Khiết Nhi chưa bao giờ bị bố mẹ đánh dù chỉ một cái. Nay lại bị chính người bạn thân nhất của mình làm điều đó.
“ Cậu thật đáng sợ!”
Hải Minh sợ hãi nhìn Khiết Nhi.
Từ bao giờ cô trở nên xấu xa như vậy?
**** Tèn ten… Chap mới. Tới đây là truyện sắp hết rồi. Chỉ còn một part 6 chap nữa thôi. Biến cô cuối cùng sắp đến rồi !!!
Chúc mọi người một tối chủ nhật vui vẻ.
Nhớ comt và vote cho Au nà ^^