Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Villa hai tầng có hai phòng, thích hợp cho Triệu Dật và Lục Đào ở, còn Giang Dĩnh chỉ có một người nên ở villa có gác lửng. Trước đây lúc Triệu Dật và Lục Đào đến đây ở là thuê mỗi người một căn villa hai tầng.

Giang Dĩnh nhìn giá phòng mà âm thầm tặc lưỡi, hơn 2.000 tệ một đêm!

Đây còn đắt hơn khách sạn năm sao!

Bây giờ là 1:00 sáng, trả phòng lúc 12 giờ ngày mai. Chi phí 200 tệ một giờ. Giấc ngủ này đúng là đắt thật!

Giang Dĩnh tâm tình phức tạp bước vào phòng, cô bỗng nhiên rõ ràng vì sao nơi đây so với khách sạn năm sao còn quý hơn.

Suy cho cùng, một căn phòng trong khách sạn năm sao cũng chỉ là một phòng ngủ với phòng tắm, thiết bị cơ bản đều đầy đủ hết. Còn căn villa này chính là một căn nhà ở hoàn chỉnh. Phòng ngủ ở trên tầng, dưới tầng là phòng khách. Bên ngoài còn có sân và một cái bể tắm nước nóng!

Triệu Dật đứng ở cửa nhưng không có đi vào mà chỉ ở một bên chỉ: "Bên ngoài có bể tắm nước nóng, cô có thể ngâm mình ở đó. Trong phòng có áo choàng tắm, quần áo của cô thì có thể giao cho người phục vụ giặt khô. Sáng mai sẽ giao hàng tận nơi như vậy sẽ không bị nồng nặc mùi rượu... "

Giang Dĩnh cắn môi, khẽ ừ một tiếng: "Cảm ơn."

Triệu Dật không để ý chút nào xua tay: "Đi nghỉ ngơi sớm đi! Ngày mai cô tỉnh dậy có thể tự mình đi trước, không cần phải lo lắng cho chúng tôi.”

"Tốt!"

"Chúc ngủ ngon."

Triệu Dật chào rồi xoay người đi sang phòng khác, giống y như cái lần đầu tiên cùng nhau uống rượu xong hắn đưa cô lên xe rồi rời đi ngay lập tức.

Sau khi đóng cửa lại, Giang Dĩnh nhìn căn phòng có chút mới lạ này. Sau đó đi ra sân sau, mở nước đầy bể tắm nước nóng rồi đi tìm khăn tắm và áo choàng tắm, sau đó ngâm mình trong bể.

Những mệt mỏi khi quay phim vào ban ngày và uống rượu vào ban đêm, lúc này giống như là được tản ra trong làn nước ấm áp.

Nghĩ đến những gì Triệu Dật nói với chính mình hôm nay, Giang Dĩnh khẽ cắn môi.

Tại sao anh ấy lại tốt với mình như vậy?

Đầu tư để mình là nữ chính, còn nói sẽ giúp mình tìm những vai diễn khác...

Chẳng lẽ anh ấy thích mình sao?

Không thể nào!

Trẻ tuổi giàu có, đẹp trai, vừa có sắc vừa có tiền, lại có khí chất bất phàm như thế. Hôm nay cả một đám mỹ nữ không quen biết kia mắt đều sáng lấp lánh nhìn Triệu Dật. Có lẽ các cô đều dùng ánh mắt ghen tỵ nhìn mình, giống như chỉnh mình là cô gái nhỏ được tổng tài bá đạo độc sủng…

Nghĩ đến đây, Giang Dĩnh đột nhiên cảm thấy mặt mình nóng trở lại.

Được rồi! Đừng suy nghĩ bậy bạ!

Anh ấy là ông chủ!

Anh ấy là ông chủ!

Trong lòng Giang Dĩnh tự lặp đi lặp lại nhắc nhở chính mình nhưng mà càng nhắc hình dáng Triệu Dật lại càng rõ ràng hơn.

Không có cách nào. Anh ấy không chỉ có tiền mà còn rất đẹp trai nữa!

Càng chết người hơn là anh ấy đối với chính mình quá ấm áp!

Tuy rằng đây có thể chỉ là một loại thói quen hoặc có thể gọi là một loại phong cách, cũng không phải cố tình đối với chính mình như vậy. Mà là có thể với người khác anh ta cũng đối đãi thế, nhưng mà như thế vẫn thực sự làm chết người mà!

Đàn ông không thể chịu nổi vẻ đẹp của người phụ nữ. Mà phụ nữ cũng không thể chịu đựng được đàn ông như vậy.

Thuốc độc đó nha!

...

"Mình còn tưởng rằng cậu sẽ đi cùng cô ấy, chỉ có một mình tôi ngủ."

Triệu Dật và Lục Đào ngâm mình trong bể nước nóng. Lục Đào cầm khăn lên thoải mái đắp lên mặt của mình.

Triệu Dật cười nói: "Đều nói là bạn bè làm sao có thể nghĩ đến chuyện ngủ cùng được."

Giọng nói của Lục Đào đầy khinh bỉ: "Cậu và Liễu Vũ Phi cũng nói là bạn... Chưa đầy một tháng đó nha! Nói chính xác là sau khi chúng ta tách ra lần trước, cậu nói là bạn bè. Kết quả lần này vừa thấy mặt các cậu đã thành người yêu rồi. Hừ, đồ khốn! "

Triệu Dật trêu ghẹo nói: "Tôi không phải! Tôi không có nói, đừng nói nhảm!"

Lục Đào cười nham hiểm: "Phủ nhận ba lần cũng vô dụng. Nói đi! Có phải định ăn luôn Giang Dĩnh hay không?”

Triệu Dật bình tĩnh trả lời: "Thật sự không nghĩ như vậy. Tôi không thể đảm bảo về sau sẽ không thể, nhưng mà ít nhất bây giờ mọi người chính là bạn bè, tôi sẽ không vì muốn ngủ cùng ai mà giở thủ đoạn. Mặc dù tôi không nói mình lợi hai, nhưng mà cũng không đến mức bên người không có con gái, thèm khát đến mức phải dùng thủ đoạn.”

Lục Đào cười nói: "Biết rồi! Là người ta tình cậu nguyện ý là được đúng không. Đã hiểu!"

Triệu Dật cười nói: "Tôi có tiêu chuẩn không phải ai cũng ăn."

...................

Tiêu chuẩn đến từ đâu?

Từ hệ thống!

Với chức năng quét của hệ thống, Triệu Dật có thể dễ dàng xác định một người là chân tình hay giả ý. Có thể xác định người này có phải là tiếng sét ái tình hay không. Vậy thì sau đó hắn xử lý chuyện đương nhiên rất đơn giản.

Hắn cũng không phải là loại cặn bã sẽ không từ thủ đoạn nào để ngủ với người khác!

Lục Đào cười ha hả, cũng không nói nhiều về chuyện này nữa. Rốt cuộc thì chuyện này anh ta đã tiếp xúc quá nhiều, quá bình thường.

Đối với những người bình thường mà nói có lẽ tìm được một người phụ nữ xinh đẹp để kết hôn và sinh con có thể là điều tuyệt vời. Nhưng đối với những người đàn ông ở đẳng cấp của họ thì không thiếu phụ nữ ở xung quanh.

Đám con cái nhà giàu nào mà không thay bạn gái như thay quần áo. Hơn nữa những người phụ nữ đó cũng sẽ không vì chia tay mà lập tức trở mặt không nhận người. Họ sẽ vẫn duy trì mối quan hệ tốt đẹp như cũ, thậm chí chỉ cần gọi điện thoại cho đối phương một lần thì sẽ vui vẻ trở lại bên người bọn họ. Trao đổi sâu sắc, nói dễ hiểu chính là giao lưu một phen, ôn lại chuyện xưa mộng cũ.

Một người phụ nữ thực sự xinh đẹp được vây quanh bởi những người đàn ông. Sao lại kết hôn với một người thành thật được chứ?

Haha, đó phải là sau khi cô ấy đã chơi đủ rồi.

Nếu không sao có thể đến lượt người thành thật như bạn chứ?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui