Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Trong không gian trang nhã và yên tĩnh của Nông Gia Nhạc, Triệu Dật và bốn người khác ngồi vây quanh bàn.

Các món ăn đều là thịt các loại thú rừng, rau dại, và rượu là thứ rượu đặc biệt mà Lục Đào lấy từ chỗ ông nội cậu ta mang về.

Một bữa tiệc hoàn hảo.

Lục Đào nâng ly rượu lên, cảm thán nói: "Triệu Dật! Tốc độ của cậu cũng quá nhanh rồi, mới đến Giang Châu có một tháng mà đã mua được biệt thự cao cấp giá mấy chục triệu, lại còn là thanh toán một lần. Tốc độ kiếm tiền này chỉ sợ những người cùng trang lứa cũng không một ai có thể so sánh với cậu. Chờ sau khi trang trí nội thất xong, tôi nhất định phải đến để trải nghiệm một chút cảm giác toàn cảnh 270 độ ở trên cao là như thế nào."

Triệu Dật cười nói: "Bây giờ cậu có thể đi. Thậm chí buổi tối còn có thể ngủ lại. Dù sao thời tiết cũng không lạnh, cứ trực tiếp nằm thẳng trên đất đi!”

Lục Đào tức giận chỉ vào Triệu Dật nói: "Cậu nghe vậy mà cũng là nói tiếng người sao?"

Ánh mắt Ngụy Xuyên cũng có chút ghen tị: "Anh Dật thật là trâu! Có thể nói là một tay gây dựng sự nghiệp, một tay nắm lấy tình yêu. Đều có thu hoạch tốt."

Tống Lượng cười nói: "Cậu em à! Chuyện buổi chiều cậu nói đó, bây giờ nói lại đi?”

Lục Đào tò mò hỏi: "Anh Lượng có chuyện gì vậy?"

Tống Lượng cười nói: "Cậu ấy nói sẽ đưa chúng ta đi phát tài."

Ngụy Xuyên cùng Lục Đào ánh mắt đều sáng lên, ánh mắt rực lửa rơi vào người Triệu Dật.

Phát tài!

Ai mà không muốn làm giàu, phát tài chứ?

Lục Đào kích động hỏi: "Triệu Dật! Mau nói cho tôi biết chuyện này là như thế nào?"

Ngụy Xuyên cũng gấp gáp nói: "Đúng vậy! Anh Dật nói cho tôi nghe một chút đi."

Triệu Dật đặt đũa xuống, cười giải thích: "Chuyện rất đơn giản! Tôi nắm được thông tin nội bộ của thị trường chứng khoán Hoa Kỳ, Về cơ bản cũng xác định được phương hướng của vài ngày tới, cho nên tôi chuẩn bị cọ xát một chút, nhổ một chút lông dê…”

Chứng khoán Hoa Kỳ?

Thông tin nội bộ?

Tống Lượng, Ngụy Xuyên và những người khác đều sững sờ. Ngụy Xuyên ngập ngừng hỏi: "Anh Dật! Anh có thể cho tôi biết tin tức là gì không?"

Thời buổi này, những người đầu cơ vào cổ phiếu, thậm chí cả những người bình thường ai mà không có chút tin tức nội bộ?

Ai ai cũng nói là có quen con trai thứ ba của tài xế của ông chủ công ty...

Sau vài lần bị thị trường chứng khoán thu hoạch, bây giờ mọi người đều đang giễu cợt loại "thông tin nội bộ" này chỉ là lừa người thôi!

Nếu bạn thực sự có thông tin nội bộ thì lại không bí mật tự mua nó còn đi khắp nơi rêu rao làm gì?

Loại tin tức nội bộ này chẳng qua chính là người có chủ ý cố tình để gió lọt ra ngoài, khiến cho nhóm nhà đầu tư nhỏ lẻ nhảy vào, kế đó thì tâng bốc đủ kiểu con đà điểu, nói chính xác là lùa gà. Tiếp đó giúp người ở phía sau lật bàn ôm tiền bỏ trốn.

Triệu Dật cũng muốn chơi trò này sao?

Triệu Dật cười và nói: "Tôi biết rằng mọi người sẽ không tin vào thông tin nội bộ này. Nhưng tôi thật sự xin lỗi, để đảm bảo rằng không có tai nạn hoặc bất kỳ hiệu ứng hồ điệp nào xảy ra. Cho nên tôi không thể tiết lộ cho mọi người biết được tin tức bên trong, cũng như thông tin về cổ phiếu. Tôi chỉ có thể nói rằng nó có liên quan đến phương án kích thích vòng tài khóa tài chính mới của Hoa Kỳ…”

Sở dĩ Triệu Dật nói như vậy là do hắn đã sử dụng thẻ dự đoán trước thông tin chứng khoán và biết được thông tin gần như đầy đủ và chính xác.

Nguỵ Xuyên và Lục Đào trông có vẻ bối rối, nhưng hai mắt của Tống Lượng thì sáng lên như thể hắn đã nắm được thứ gì đó.

Kế hoạch kích thích vòng tài khóa tài chính gần đây cũng đã được đề xuất cùng với kế hoạch phát triển kinh tế của Hoa Kỳ. Nó đóng vai trò quan trọng trong việc kích thích sự phát triển của các ngành công nghiệp trong các lĩnh vực khác nhau. Thế giới bên ngoài hiện đang háo hức chờ đợi kế hoạch kinh tế này, một khi kế hoạch kinh tế được thông qua vậy thì nó sẽ làm cổ phiếu của nhiều ngành sẽ tăng vọt. Thế nhưng một khi thất bại thì nó sẽ ảnh hưởng làm giảm rất nhiều đến cổ phiếu của nhiều ngành nghề.

Tống Lượng ngập ngừng hỏi: "Kế hoạch này đã được đưa ra đàm phán từ lâu rồi, không phải vẫn còn chưa thống nhất được kết quả cuối cùng sao?”

- ---

Triệu Dật mỉm cười, không trả lời Tống Lượng, hắn nâng chén nói: "Nếu mọi người đều biết hết, vậy thì không thể gọi là thông tin nội bộ được. Tôi có một công ty đầu tư tên là Phi Dật, đại diện pháp nhân chính là tôi. Nếu mọi người không yên tâm thì có thể tra một chút, nếu tín nhiệm tôi thì tôi sẽ cung cấp tài khoản của công ty. Trước 12:00 trưa ngày mai hãy đem tiền chuyển vào tài khoản này, khi tôi nhận được sẽ xác nhận lại và trả lời mọi người.”

Dừng một chút, Triệu Dật cười nói: "Kế hoạch nhổ lông dê cổ phiếu này sẽ bắt đầu vào 9:30 tối mai, cũng chính là giờ mở cửa của chứng khoán Hoa Kỳ và sẽ kéo dài trong ba ngày. Sau ba ngày mặc kệ lãi nhiều hay ít, cũng mặc kệ sau đó còn có thể kiếm lãi nữa hay không, tất cả toàn bộ tiền đều sẽ rút về tài khoản. Sau ngày thứ tư, tiền vốn và tiền lãi đều sẽ trả lại vào thẻ của mọi người. Tôi không cam đoan lợi nhuận cuối cùng là được bao nhiêu, nhưng mà tôi có thể bảo đảm lợi nhuận từ 20% trở lên, đảm bảo tiền gốc.”

- --

Ba ngày, tiền lãi 20%!

Còn đảm bảo tiền gốc!

Tống Lượng hai lập tức mắt sáng lên.

Lục Đào hỏi: "Khẳng định có lãi, sẽ không lỗ sao?"

Triệu Dật cười nói: "Tôi chẳng phải vừa nói sao. Đảm bảo lợi nhuận tối thiểu là 20%."

"Được rồi! Cho tôi số tài khoản nhưng tôi chỉ có một triệu trong tay. Tôi sẽ tìm gia đình mượn thêm một ít. Đã có cơ hội nhổ lông dê vậy không nên bỏ lỡ."

Lục Đào đã đưa ra quyết định mà không chút do dự.

Lúc trước cậu ấy đã nói với Triệu Dật rằng trong tay có một triệu tiền nhàn rỗi. Hiện giờ vừa nghe có cơ hội nhổ lông dê, đương nhiên cậu ấy không thoả mãn với một triệu đó, còn phải về nhà vay tiền người trong gia đình. Điều này có thể nhận ra Lục Đào đối với Triệu Dật vô cùng tin tưởng.

Ngụy Xuyên tò mò hỏi: "Lục Đào! Cậu định đầu tư bao nhiêu?"

Lục Đào chớp mắt: “Tôi hỏi gia đình để vay thêm hai triệu. Ba triệu được không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui