Chương có nội dung bằng hình ảnh
Bạch Nguyệt tán thành nói: "Quả thực là như vậy. Mặc dù anh còn trẻ, nhưng cách làm việc thì không hề trẻ chút nào. Ai da! Nói đến chuyện này tôi mới nhớ, trước đây bọn tôi đều nghĩ anh là sinh viên đại học năm ba hoặc năm tư. Cuối cùng anh chỉ mới học năm nhất, còn nhỏ hơn so với bọn tôi..."
Triệu Dật mỉm cười đáp: "Tôi cũng không có nói dối các cô tôi là sinh viên năm ba năm tư gì đâu nhé! Nếu tôi thực sự muốn lừa các cô thì tôi đã không mời các cô đến trường. Cô nói có đúng không? Hơn nữa, đàn ông luôn dựa vào năng lực chứ không phải tuổi tác…"
Bạch Nguyệt cười hì hì nói: "Tôi cũng chỉ nói như vậy. Lời anh nói quả thực cũng đúng. Một người đàn ông chỉ cần có năng lực, dù 18 tuổi hay 81 tuổi đều có thể thu hút ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người…"
Triệu Dật tiếp lời: “Dù là 18 hay 81 thì vẫn là đàn ông. Bọn họ đều thích phụ nữ như nhau, rất nhiệt tình, đúng không?”
Bạch Nguyệt bĩu môi, cười nói: “Đúng vậy! Không cần biết 18 hay 81, tất cả đều thích những cô gái 18 tuổi, vô cùng chân thành..."
Triệu Dật lắc đầu: "Không! Tôi cũng thích 21 tuổi."
Bạch Nguyệt bật cười, theo bản năng cô cho rằng Triệu Dật đang nói thích Diệp Thiến, dù sao Diệp Thiến cũng 21 tuổi. Nhưng mà đột nhiên cô nhớ ra, chính mình không phải cũng 21 tuổi sao?
Mặc dù sẽ sớm bước sang tuổi 22, nhưng bây giờ mình vẫn là 21 tuổi nha.
Hắn nói câu này không phải là ám chỉ cái gì đó chứ?
Có lẽ là không phải đâu!
Mặc dù Bạch Nguyệt cảm thấy về phương diện lý trí mình hẳn là suy nghĩ quá nhiều, nhưng lại không nhịn được mà nghĩ như vậy.
Trong lòng Bạch Nguyệt có hơi bối rối, vội vàng tự cảnh cáo bản thân liên tục.
Đừng suy nghĩ nhiều!
Đừng suy nghĩ nhiều!
Hắn đang nói đến là Thiến Thiến!
Cho dù là nhắm vào mình, đó cũng chỉ là nói đùa mà thôi!
Hắn là đang theo đuổi Thiến Thiến, mình là bạn của Thiến Thiến, không nên suy nghĩ nhiều!
Bạch Nguyệt bình tĩnh lại, nói đùa: "18 tuổi anh cũng thích mà 21 tuổi anh cũng thích, điều này cho thấy anh rất thương người đó nha."
Triệu Dật cười: "Đúng vậy! Một người đàn ông phải có tấm lòng rộng rãi và biết yêu thương. Đây không phải là rất bình thường hay sao?"
Bạch Nguyệt mím môi, ngập ngừng hỏi: "Đối với tuổi tác thì như vậy mà đối với mỹ nữ cũng như vậy sao?"
Triệu Dật cười: "Đương nhiên là không! Tôi như vậy thôi chứ là người rất trong sáng đó nha, đối với chuyện tình cảm cũng rất nghiêm túc."
Bạch Nguyệt thở phào nhẹ nhõm, nhưng miệng lại đầy vẻ không tin nói: "Không phải trên mạng có câu nói ‘miệng của đàn ông đều là quỷ lừa đảo’ hay sao? Vậy nên tôi sẽ không tin, điều kiện của anh tốt như vậy mà bên cạnh không có mỹ nữ nào khác đó nha..."
Miệng đàn ông đều là quỷ lừa đảo sao?
Chà! Sinh viên mù, cô đã tìm thấy điểm mấu chốt!
Triệu Dật cười nói: “Mỹ nữ thì chắc chắn là có đó nha! Hôm đó các cô cũng đã thấy đấy, lớp trưởng của chúng tôi cũng rất xinh đẹp đúng không? Chỉ là nhiều mỹ nữ xinh đẹp như vậy, chẳng lẽ tôi đều phải có ý nghĩ gì khác sao?”
Đương nhiên Bạch Nguyệt chỉ thuận miệng nói một câu, thật ra cũng không muốn điều tra gì cả. Cho dù là bạn thân thì phải có ý thức của bạn thân, chuyện tình cảm nam nữ thực ra cũng không thích hợp để xen vào quá nhiều. Nếu không cuối cùng sẽ làm cho người ta chán ghét.
"Ai da! Tôi nói này. Anh và Thiến Thiến cũng quen nhau đến mức này rồi, lần sau hẹn hò nếu Thiến Thiến gọi điện cho tôi thì tôi sẽ mượn cớ không đến. Chính anh tự mình nắm bắt cơ hội đi!"
Triệu Dật bật cười nói: "Đây là sự trợ giúp của tôm đó sao?"
Bạch Nguyệt cũng cười đáp lại: “Đúng vậy! Bị tôm mua chuộc thì càng không có liêm sỉ. Hơn nữa mỗi lần tôi đi cùng, sợ là anh cũng sẽ chán ghét tôi."
"Làm sao có thể như thế được chứ? Đều là mỹ nữ cả mà."
Triệu Dật thản nhiên đáp, ánh mắt nhìn bóng người trước mặt, cười nói: "Cô ấy đã ra rồi, chúng ta có nên tiếp tục xem không?"
Bạch Nguyệt lắc đầu đáp: "Dù sao tôi cũng cùng cô ấy đến đây để cổ vũ cô ấy. Những màn biểu diễn khác tôi không có hứng thú gì, đi xem Thiến Thiến thế nào rồi."
Triệu Dật cười nói: "Được!"
Diệp Thiến đã thay lại quần áo bình thường, hóp lưng lại như một con mèo đi đến bên cạnh hai người, cười nói: "Các người còn xem sao? Không xem nữa thì chúng ta đi. Dù sao thì cuối cùng những video về cuộc thi cũng sẽ có trên trang web chính thức. Tôi cũng có thể quay về từ từ xem."
Bạch Nguyệt lập tức đứng lên nói: “Cũng không cần đâu. Mình cũng không giống cậu có trình độ thưởng thức như vậy."
Triệu Dật cũng đứng lên nói: "Được! Vậy chúng ta đi thôi!"
Ba người rời khỏi nhà hát, cất đồ đạc vào xe của Triệu Dật rồi lái xe rời đi.