Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Hắn rõ ràng là chỉ cần hoàn thành các nhiệm vụ của hệ thống, lập tức sẽ nhận được tiền hoàn lại. Nhưng bây giờ ngay cả tiền để đầu tư cũng không có.

Triệu Dật kiểm tra lại những tấm thẻ trên người còn chưa sử dụng.

Còn có hai cơ hội sử dụng thẻ tiêu dùng trung cấp, một tấm thẻ tiêu dùng cao cấp dùng một lần…

Trong tài khoản Douyu Live của mình vẫn còn 5 triệu Xu được thưởng từ hệ thống...

Mình còn có thẻ ăn uống 3 - 5 người đẹp và một tấm thẻ đoàn tụ ăn uống nhiều người...

Mời khách!

Nhất định phải mời khách!

Để kiếm tiền, nhất định phải mời một bữa ăn thật ngon!

Triệu Dật ra quyết định ngay lập tức. Mời 5-8 người, ăn một bữa ăn kiểu Pháp, giống như Nguỵ Xuyên mời khách vậy. Thích ăn gì thì ăn món đó, mỗi người đều mang theo một bạn gái. Vậy thì 8 người, vừa đủ!

Kiếm tiền, có vốn, rồi đi mua sắm một chút…

Ai da! Mình trước đây cũng không ngờ, một lúc mang hết 180 triệu tiền mặt trên người đi đầu tư, khiến cho bản thân bây giờ thật là quá nghèo.

Đúng là thật cẩu thả!

Buổi chiều, Triệu Dật dẫn theo hai cô gái trở lại nhà hát lớn để tham dự lễ trao giải.

Từ khi bắt đầu đến phần trao giải xuất sắc, cả người Diệp Thiến có chút hồi hộp, cô lập tức ngồi thẳng người. Nhất là lúc tuyên bố giải thưởng, vẻ mặt càng nghiêm túc chỉ sợ bỏ lỡ cái gì đó.

Giải thưởng xuất sắc, không có.

Giải ba, không có.

Giải nhì, không có.

Các khách mời lên sân khấu và bắt đầu công bố giải thưởng biểu diễn đặc biệt.

Diệp Thiến càng thêm căng thẳng. Cô là múa đơn, nhạc nền cũng là một ca khúc có sẵn, nên sẽ không đề cập tới phần sáng tác. Do đó chỉ có thể đáng giá xếp hạng dựa vào phần phần biểu diễn.

Hiện giờ các giải thưởng phía sau đã công bố toàn bộ. Nếu như giải đặc biệt không có cô, vậy cũng chẳng khác nào phần thưởng gì cô cũng không đạt được, toàn bộ công sức như dã tràng xe cát.

Triệu Dật và Bạch Nguyệt tuy rằng không liên quan nhưng cũng cẩn thận lắng nghe, hy vọng Diệp Thiến có thể đoạt được giải thưởng.

"Giải đặc biệt ba nhóm biểu diễn đơn đôi, ‘Tiêu Dao Sầu’, ‘Sau ngày mai’, ‘Xuân Chi Manh’, ‘Đường m’, ‘Vân Tích’, ‘Phiến Vũ Đan Thanh’!"

Mỗi khi đọc một cái tên, vẻ hy vọng trong mắt Diệp Thiến sẽ giảm đi một chút. Bởi vì mỗi một tiết mục khác đoạt giải, cũng có nghĩa là khoảng cách đến giải thưởng của cô càng thêm xa.

Khi khách mời trao giải kéo dài thanh âm bốn chữ cuối cùng "Phiến Vũ Đan Thanh" ra khỏi miệng, cơ thể căng thẳng của Diệp Thiến cuối cùng cũng được thả lỏng.

"Ha ha, giải đặc biệt! Thiến Thiến, cậu đã giành được giải thưởng rồi!”

Bạch Nguyệt vô cùng hưng phấn, kéo cánh tay Diệp Thiến nói: "Cậu thật là giỏi quá đi! Nhanh lên đó nhận giải thưởng đi!”

Triệu Dật cũng thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng hắn cũng không phải rất để ý đến cuộc thi này, nhưng hắn lại biết cuộc thi này đối với Diệp Thiến mà nói là một chuyện vô cùng coi trọng. Lúc trước cô vì cuộc thi này mà ngày đêm tập luyện, bỏ ra không ít mồ hôi và công sức.

Triệu Dật mỉm cười nói: "Chúc mừng cô đoạt giải thưởng!”

Diệp Thiến cắn cắn môi, sau đó đứng lên, vẻ mặt có chút hưng phấn cùng kích động không thể kiềm chế được.

Cô đi lên sân khấu nhận thưởng, Bạch Nguyệt còn ở phía dưới rất kích động.

“Là giải đặc biệt đó nha! Ha ha! Thiến Thiến quá giỏi!

Triệu Dật nghĩ lại, đạt được giải đặc biệt, cũng nên chúc mừng một chút nha. Không phải đúng lúc mình đang muốn mời khách hay sao?

Triệu Dật cầm lấy điện thoại di động bắt đầu nhắn tin.

Triệu Dật: Diệp Thiến tham gia cuộc thi múa giành giải đặc biệt. Buổi tối chúc mừng một chút nha. Hasa Palace, bữa ăn kiểu Pháp, có thể mang theo bạn gái, tôi đãi! . Đọc‎ 𝘵𝙧uуệ𝙣‎ haу‎ 𝘵ại‎ ﹛‎ 𝙏𝙧U𝓶‎ 𝙏𝙧uуe𝙣.𝚟𝙣‎ ﹜

Hiện tại Triệu Dật đã là nhân vật quan trọng của nhóm bốn người bọn họ, là người dẫn đường dẫn mọi người kiếm tiền. Bây giờ quản lý quỹ đầu tư gần 600 triệu, hắn kêu gọi đương nhiên tất cả mọi người sẽ không chút do dự tham gia.

Cho dù có chuyện khác cũng phải gác sang một bên.

Giao tình, không phải là từ một lần vui chơi ăn uống cùng lợi ích hợp tác, giúp đỡ lẫn nhau mà bồi dưỡng ra sao?

Bọn họ đều đã gặp qua Diệp Thiến, khoa vũ đạo đại học Tất Nam. Bây giờ đoạt giải thưởng, Triệu Dật cao hứng nói muốn vì em gái chúc mừng một chút, bọn họ làm sao lại không hiểu cơ chứ?

Nhất định phải cổ vũ!

Tôn Lượng: Được! Không vấn đề gì, mấy giờ?

Ngụy Xuyên: Giải đặc biệt sao? Vậy phải ăn mừng thôi!

Lục Đào: Không thành vấn đề!

Triệu Dật: Buổi tối tôi sẽ sắp xếp. Sáu giờ ở Hasa Palace, bữa ăn kiểu Pháp. Có thể mang theo bạn gái, tôi mời khách!

Lục Đào: Diệp Thiến đúng không? Vậy tôi hẹn tiểu Tô Giai, trước đây đã gặp qua.

Triệu Dật: Được! Hai người còn lại đâu?

Ngụy Xuyên: Được! Tôi mang theo một người.

Tôn Lượng: Tôi chỉ có một mình nha.

Triệu Dật: Được! Tôi sẽ sắp xếp trước, đến lúc đó lại gặp.

Triệu Dật bên này có ba người, lúc trước cũng đã có quyết định nhất định phải đến giới hạn tám người. Nếu như ba người bọn họ đều mang theo bạn gái, vậy Triệu Dật sẽ lén lút trao đổi với Bạch Nguyệt để cho cô lấy cớ không đi, lại gửi cho cô một bao lì xì lớn để bù đắp.

Bóng đèn, phải có ý thức của bóng đèn!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui