Trần Mỹ Quyên có chút choáng váng. Hơn một triệu tệ đó, nói tặng là tặng. Con trai không nhận cũng không được…
Triệu Dật lo mẹ sẽ suy nghĩ nhiều, lập tức an ủi: “Mẹ! Không sao đâu! Sau này con và cô Tô còn hợp tác nhiều, chuyện kiếm tiền là không thể thiếu, cô ấy nhất định cũng sẽ tặng. Chỉ là trùng hợp đúng dịp này, vậy nên nhận một chút cũng không sao.”
Trần Mỹ Quyên ừ một tiếng, nhìn Triệu Dật mà cảm thán nói: “Mẹ không phải cảm thán vì tòa nhà này, mà mẹ cảm thán vì bản lĩnh của con. Chỉ khi con đủ năng lực, lúc con đủ giá trị thì người khác mới đối xử với con như vậy…”
Triệu Dật đưa tay kéo cánh tay mẹ, cười nói: “Có giỏi hơn nữa cũng không phải là do mẹ sinh ra sao? Cho nên nói đúng ra là mẹ còn giỏi hơn con đấy!’
Trần Mỹ Quyên đưa tay đánh Triệu Dật một cái: “Miệng ngọt như mật. Bình thường nói chuyện với con gái có phải cũng như vậy không?”
Mặc dù Trần Mỹ Quyên giống như là đang khiển trách Triệu Dật, nhưng mà giọng điệu lại có chút vui vẻ không thể che giấu được.
Triệu Dật và Trần Mỹ Quyên đi đến quầy lễ tân hỏi thăm một chút, ngay lập tức quản lý bán hàng Trương Thành Trương xuất hiện đưa hai người vào phòng riêng, rồi nhanh chóng đưa hợp đồng ra.
Triệu Dật ký tên, sau đó nhanh chóng có đầy đủ chìa khóa, thẻ ra vào, thẻ điện nước các thứ. Các thủ tục còn lại đương nhiên bọn họ sẽ giúp đỡ hoàn thành, sau đó chỉ cần đợi lấy giấy tờ bất động sản là được.
Đây là lần mua nhà đơn giản nhất của Triệu Dật.
Trần Mỹ Quyên đắc ý gọi điện thoại cho Triệu Nham. Triệu Nham vừa nghe nói đã mua xong, lập tức tỏ ý muốn đến xem. Dù sao qua năm là có thể bắt đầu trùng tu, trang trí xong đúng vào mùa hè để loại bỏ bớt formaldehyde, đến mùa đông là có thể vào ở.
Triệu Dật đang bưng cốc nước lên uống một ngụm, đột nhiên trong đầu vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.
“Chú ý! Ký chủ xin chú ý! Phát hiện nhân tài đặc biệt!”
Phải không?
Nhân tài đặc biệt sao?
Lúc trước Triệu Dật mở gói quà chiết hoa thủ, từng mở ra một loại năng lực bị động, đó chính là thăm dò nhân tài. Nhưng từ sau khi đạt được năng lực này, một lần cũng không có nhận nhắc nhở, thế cho nên Triệu Dật đều cho rằng năng lực này có lẽ là một món hàng trưng cho có?
Giang Châu, Thiên Phủ, thành thị lớn như vậy, vì cái gì một lần cũng chưa từng nhắc nhở qua.
Đây chỉ có hai khả năng, một là những nhân tài này còn chưa đủ cái gọi là nhân tài đặc biệt, hai là năng lực này là một món hàng có cho vui.
Triệu Dật càng nghiêng về phía khả năng thứ hai, cũng không ôm kỳ vọng gì với nó, nhưng không nghĩ tới hôm nay nó lại có phản ứng.
Triệu Dật cũng rất tò mò, rốt cuộc là loại nam nhân nào, mới là nhân tài đặc biệt được hệ thống nhận định.
"Tài liệu nhân tài đặc biệt như sau."
"Tên: Cao Minh
Tuổi: 40
Chiều cao: 166 cm
Trọng lượng: 55 kg .
||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên |||||
Chuyên ngành: Tài chính, quản lý, tiếp thị, lập kế hoạch, v.v…
Cấp độ tài năng: S-Class
Sơ yếu lý lịch cuộc sống:
Từng làm giám đốc điều hành tại một số công ty niêm yết trên thị trường chứng khoán, cũng đóng vai trò quyết định trong việc niêm yết của một số công ty. Phong cách làm việc cá nhân mãnh liệt, cũng bởi vậy mà đắc tội không ít người. Mặc dù công lao rất lớn, nhưng lại luôn bị người ta xa lánh, mỗi lần đều rơi vào kết cục chim tận cung tàn.
Vì say mê công việc, lơ là gia đình, vợ ngoại tình. Hơn nữa còn âm mưu với người khác, cuốn đi tất cả tiền tiết kiệm trong nhà, Cao Minh tìm được vợ và đối tượng ngoại tình, xảy ra đánh nhau, khiến đối phương trọng thương, bị kết án 10 năm tù, hiện tại vừa mãn hạn tù.
Cha Cao Minh bị bệnh bạch cầu hạt mãn tính, ngày thường cần uống rất nhiều thuốc đắt tiền để duy trì, tình trạng hiện tại đang xấu đi, muốn chữa khỏi hoàn toàn thì cần phải tiến hành cấy ghép tế bào gốc để tạo máu, mà muốn tiến hành phẫu thuật thì cần một khoản tiền lớn. ”
"Lưu ý 1: Thăm dò năng lực nhân tài, chỉ phát hiện nhân tài cấp S. Hơn nữa, nhân tài có thể thu về đội của ký chủ thì sẽ được hệ thống nhắc nhổ.”
"Lưu ý 2: Hệ thống cung cấp tất cả tư liệu, cụ thể lựa chọn như thế nào thì đó là quyền của ký chủ. Ký chủ có thể lựa chọn thu phục nhân tài để mình sử dụng, hoặc cũng có thể lựa chọn bỏ qua."
Triệu Dật đọc xong ghi chú, nhất thời hiểu được.
Khó trách lâu như vậy cũng không có phản ứng qua một lần.
Một mặt phải phát hiện nhân tài đẳng cấp đủ cao, thứ hai còn phải đạt điều kiện có thể thu phục đối phương cho mình sử dụng, cái này quả thật có chút khó khăn. Dù sao nếu thật sự là người có bản lĩnh cấp S, làm sao có thể lăn lộn kém được, mình muốn thu phục cũng không dễ dàng chút nào.
Cao Minh này là nhân tài cấp S không sai, nhưng lại là một nhân tài cấp S nghèo túng và xui xẻo.
Công lao luôn làm áo cưới cho người khác, chim tận cung tàng, lão bà thì chạy theo người khác, còn cuốn đi hắn tiền tiết kiệm. Đi xuất khẩu khí đi, kết quả thương người quá nặng khiến phải vào tù mười năm. Sau khi ra tù thì nhà không còn, cha lại mang bệnh nặng, có thể nói là sơn cùng thủy tận rồi...
Trong tư liệu còn có một tấm ảnh của Cao Minh, người gầy gò, thấp bé, cả người đều tràn ngập khí tức suy sụp, ánh mắt đỏ bừng, giống như là một con sói bị thương, có một cảm giác đường cùng mạt lộ.