Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

"Công ty đầu tư? Sinh viên đại học bây giờ lợi hại như vậy rồi sao?"

Khổng Hi kinh ngạc nhìn Triệu Dật, ánh mắt thoáng có chút khác biệt so với lúc trước.

Kiều Na tò mò hỏi: "Cậu nói còn đầu tư vào những thứ khác, đầu tư vào những gì vậy?"

Triệu Dật cười nói: "Ví dụ như đầu tư làm phim, bộ phim ‘Chuyện lạ ở ngôi nhà cổ’ ra mắt vào giáng sinh năm ngoái chính là do tôi đầu tư.”

Khổng Hi và Kiều Na vừa nghe, càng thêm kinh ngạc, còn đầu tư vào phim ảnh?

Nhưng mà dù sao thì đầu tư phim có thể cụ thể hơn nhiều so với hợp đồng tương lai và cổ phiếu Mỹ kia. Ít nhất lập tức mở điện thoại di động ra kiểm tra thì chẳng phải là có thể tra được sao?

"Chuyện lạ ở ngôi nhà cũ? Cậu đầu tư vào bộ phim này sao?”

Kiều Na kinh ngạc mở to hai mắt, ánh mắt cổ quái.

Ánh mắt Triệu Dật nhìn vào Kiều Na: "Đúng vậy! Cô có biết bộ phim này không?”

Kiều Na cười nói: "Tôi rất thích xem phim kinh dị nha! Cho nên tôi đã xem bộ phim này, quay cũng không tệ lắm. Phòng vé hình như cũng không kém nha, danh tiếng cũng rất được. Cậu đã đầu tư bao nhiêu?”

Nếu đã xem qua, vậy thì càng tốt hơn.

Mình không thể để mỹ nữ xem thường đúng không?

"Ba triệu! Đạo diễn có một studio, kịch bản cũng là bọn họ làm, tất cả mọi thứ từ nhỏ nhặt đến lớn nhất. Bọn họ chiếm khoảng một triệu đầu tư, tôi chiếm ba phần tư cổ phần!"

Kiều Na kinh ngạc: "Chỉ có ba triệu! Tôi nhớ phòng vé của bộ phim này dường như là mấy chục triệu.”

Triệu Dật ừ một tiếng: "Ừm! Gần năm mươi triệu.”

Ánh mắt Kiều Na sáng ngời nói: "Năm mươi triệu! Phòng vé chia hoa hồng cơ bản có thể thu về hai mươi lăm triệu. Cậu chiếm ba phần tư, vậy chẳng phải là có thể được chia khoảng mười chín triệu sao? Sau đó, phim còn có thể phát trên mạng, còn có thể có thêm một phần thu nhập, ít nhất cũng là hơn hai mươi triệu. Đầu tư ba triệu, thu về hơn hai mươi triệu, tỷ suất lợi nhuận của cậu rất cao đó nha.”

Triệu Dật cười cười: "Cái này chỉ là đầu tư chơi, cũng không phải vì kiếm tiền. Kiếm tiền trên thị trường chứng khoán so với cái này nhanh hơn nhiều.”

Khổng Hi và Kiều Na liếc nhìn nhau, đều thấy được sự kinh ngạc trong mắt nhau.

Ý tứ trong những lời này của Triệu Dật chẳng phải là nói hai mươi triệu rất ít, hắn ở trên thị trường chứng khoán kiếm được căn bản không chỉ có hai mươi triệu sao?

Hắn vẫn còn đang là một sinh viên đó nha!

Yêu nghiệt như vậy sao?

Có lẽ hắn khởi nghiệp, trong nhà có quỹ khởi nghiệp cho hắn. Nhưng chỉ dựa vào một bộ phim, lợi nhuận gấp sáu bảy lần, lập tức có thể thấy được hắn đầu tư kiếm tiền rất hung ác. Hơn nữa hắn nói chỉ có vậy, cái gì cũng không tính là sao?

Ánh mắt Khổng Hi sáng ngời, cảm thán nói: "Khó trách dám tự tin như vậy bảo tôi gọi anh trai, nói mua đủ thứ cho tôi, thì ra là một ông trùm đầu tư nhỏ nha.”

Triệu Dật cười tủm tỉm nói: "Đúng vậy! Có muốn suy nghĩ gọi anh trai hay không?”

Khổng Hi không nhịn được cười: "Nghĩ hay quá ha!”

Kiều Na cười nói: "Chị Hi của cậu chính là một bạch phú mỹ chính hiệu, có rất nhiều tiền, muốn cô ấy gọi cậu là anh trai thì khó nha!”

Triệu Dật cười tủm tỉm nói: "Tôi biết.”



Kiều Na tò mò hỏi: "Cô ấy nói với cậu sao?"

Triệu Dật lắc đầu: "Chiếc đồng hồ đeo trên tay cô ấy là phiên bản kỷ niệm bốn năm trước của Patek Philippe, có giới hạn bán ra, giá của nó khoảng chừng ba triệu. Không chỉ là vấn đề giá cả, mà là chiếc đồng hồ này cũng không phải muốn mua là có thể mua được. Cho nên, cô muốn nói điều kiện trong nhà cô ấy bình thường, cô cảm thấy tôi sẽ tin sao?”

Khổng Hi tò mò hỏi: "Nhìn thấy lúc uống rượu tối hôm qua sao?”

Triệu Dật cười gật đầu.

Kiều Na cười nói: "Cậu cũng am hiểu đồng hồ vậy sao?”

Triệu Dật cười cười: "Không tính là hiểu, nhưng đã xem qua tư liệu của chiếc đồng hồ này nên ghi nhớ lại mà thôi. Cô muốn tôi nói ra chi tiết chiếc đồng hồ này như thế nào thì tôi hoàn toàn không nói được.”

Điều này là nhờ vào Triệu Dật có được năng lực đã gặp qua là không thể quên được. Cho đến nay, Patek Philippe đã ra mắt nhiều đồng hồ như vậy, Triệu Dật nhìn một lần là đã ghi nhớ tất cả phong cách cùng với tư liệu liên quan.

Không chỉ đồng hồ, mà còn có rất nhiều thứ khác.

Tuy rằng có thể không phải là hiểu biết sâu sắc, nhưng chỉ có thể thuận miệng nói ra giá cả như vậy, điều này đã làm cho người ta khiếp sợ rồi.

Khổng Hi khẽ cười nói: "Cậu cũng thích Patek Philippe sao?”

Triệu Dật duỗi thẳng cổ tay để cho đồng hồ đeo tay của mình lộ ra khỏi tay áo, mỉm cười nói: "Đúng vậy, tôi cũng thích.”

Khổng Hi cũng nhận ra ngay từ cái nhìn đầu tiên: "Đây là mẫu mới ra mắt năm ngoái, gần hai triệu đấy. ”

Kiều Na cười khổ nói: "Hai người các người đủ rồi đó, bây giờ là đại hội khoe của hay sao hả? Có suy nghĩ đến cảm nhận của người nghèo như tôi hay không?”

Khổng Hi cười nói: "Mình tặng cậu nhưng cậu lại không cần nha.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui