Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Triệu Dật bật cười, nghĩ lại cũng thấy phải. Liễu Vũ Phi ở nhà họ Triệu ăn tết đương nhiên không thành vấn đề, nhưng mà Tô Nhã lấy lý do gì để ở lại nhà họ Triệu đây?

Cũng không phải là người nhà họ Triệu không cho phép, mà là Tô Nhã tuyệt đối sẽ không đồng ý.

Mặc dù là thông gia tương lai, nhưng mà bình thường nào có ai ăn tết ở nhà thông gia tương lai…

“Không sao! Ăn tết cơ bản cũng không chỉ có hai ngày, lại cách không xa nhau. Em đến tìm anh chơi một hai hôm, anh cũng đến tìm em chơi một hai hôm, rồi đi thăm người thân họ hàng gì đó chẳng phải là qua năm rồi sao?”

Liễu Vũ Phi nghĩ thấy cũng đúng, nhoẻn miệng cười nói: “Đúng nha! Có thêm một người thì cảm giác trong lòng cũng thấy khác hẳn. Em có cảm giác năm nay mẹ em rất vui vẻ đó!

Triệu Dật cười nói: “Chẳng lẽ trước đây ăn tết mẹ em đều không vui sao?”

Gương mặt Liễu Vũ Phi hiện lên vẻ chua xót: “Từ nhỏ đến lớn, thực ra nhà em không thích nhất chính là những ngày tết. Dù sao cũng chỉ có hai mẹ con, vắng vẻ lạnh lẽo. Tết nhất càng náo nhiệt vui vẻ thì nhà em càng quạnh quẽ hơn. Năm nay mẹ em mong ngóng đến hôm nay trở về nhà, trong nhà cũng cười nói vui vẻ, không còn cảm giác vắng vẻ như ngày xưa nữa.”

Ngập ngừng một lát, Liễu Vũ Phi nghiêng đầu nhìn Triệu Dật nói: “Mẹ em còn nói với em trong nhà có một người đàn ông thì cảm giác rất khác biệt… Vậy mà mẹ em đã xem anh như trụ cột của gia đình em rồi.”

Trong nhà có một người đàn ông sao?

Lời này không có ẩn ý gì, nhưng lại có cảm giác có chút kỳ lạ.

Triệu Dật cười nói: “Mẹ em thích anh như vậy sao? Trong nhà có chuyện gì thì em cứ việc nói, dù sao cũng là đàn ông, anh sẽ bảo vệ mọi người.”

Liễu Vũ Phi cười ngọt ngào nói: “Ừm!”

Lời Liễu Vũ Phi nói đều là sự thật. Trước đây ăn tết chỉ có hai người phụ nữ, mẹ nhìn con, con nhìn mẹ. Theo như lời Tô Nhã nói thì trong nhà âm khí quá thịnh, không đủ dương khí nên sẽ cảm thấy đìu hiu vắng vẻ…

Mặc dù năm nay Triệu Dật cũng không về nhà của cô, nhưng với sự mong đợi gặp nhau lần này cùng với hình bóng trong lòng, giống như là một chỗ dựa vô hình. Bầu không khí trong nhà cũng thoải mái hơn rất nhiều.

Liễu Vũ Phi rất vui vẻ.

Cô cảm thấy mặc dù Triệu Dật là bạn trai của mình, nhưng cũng làm cho mẹ cô có một chỗ dựa tâm lý…

Trần Mỹ Quyên và Tô Nhã hai người ở trong phòng bếp cười nói vui vẻ, Triệu Nham thì bưng giỏ rau ngồi lặt rau ở trên ghế sofa phòng khách. Triệu Dật cùng Liễu Vũ Phi thì dán câu đối xuân, treo đèn lồng, còn có treo một ít đồ trang trí để cho có không khí năm mới.

Trong phòng, có người bị chọc tức, có người vui vẻ cười.

Rất nhanh, một bàn thức ăn ngon đã được bày lên bàn, mọi người rửa tay cùng ngồi vào bàn, rượu ngon cũng được mở ra. Tết mà, dù sao cũng phải uống chút rượu mới có không khí đúng không.

Buổi chiều, mẹ con Tô Nhã cũng không rời đi, hai nhà cùng nhau chơi mạt chược.

Triệu Dật không đánh, ngồi sau lưng Liễu Vũ Phi giúp cô bày mưu tính kế.

Dù sao cũng không ai quan tâm đến chuyện thắng thua.

Mọi người đều vui vẻ hòa thuận.

Ăn cơm tối xong, Tô Nhã cùng Liễu Vũ Phi cáo từ. Trước khi đi, Tô Nhã còn phát cho Triệu Dật một bao lì xì năm mới, Trần Mỹ Quyên cũng phát cho Liễu Vũ Phi một phong bao lì xì thật lớn.

Phong bao lì xì này không chỉ là lì xì ngày Tết, mà còn là lần đầu tiên bạn gái đến tận nhà cha mẹ bạn trai nên cũng gộp chung vào.

Triệu Dật cùng Liễu Vũ Phi đều không có từ chối, dù sao ai cũng không thiếu chút tiền này, quan trọng hơn chính là bầu không khí lúc này.

Sau khi hai người rời đi, Triệu Dật và Liễu Vũ Phi cùng nhau nhắn tin.

Liễu Vũ Phi: Tiền lì xì dì cho thật lớn nha, 10.001 tệ. Cái này có ý nghĩa gì sao?

Triệu Dật: Ha ha, mẹ anh thích cô con dâu như em, còn nói là đi vạn dặm chọn được một!

Liễu Vũ Phi: A, dì nói như vậy sao, cái này em thích!

Triệu Dật: Mẹ anh rất thích em, có lẽ sau này có chuyện gì thì anh nhất định sẽ bị mẹ gọt mất!

Liễu Vũ Cận: Được, sau này dám bắt nạt em, em sẽ cáo trạng với dì!

Triệu Dật: Sao anh có thể bắt nạt em chứ?

Liễu Vũ Phi: Ai biết sau này thì sao, hiện tại nói rất hay, lỡ như sau này thay lòng đổi ý thì sao đây?

Triệu Dật: Suy nghĩ lung tung cái gì vậy, đây là chuyện cả đời!

Liễu Vũ Phi: Mẹ em cho anh bao lì xì bao nhiêu.

Triệu Dật: 1,680 tệ, đây là con số ngụ ý để cho anh một đường phát tài đó!

Liễu Vũ Bạt: Hì hì, anh chịu thiệt rồi!

Triệu Dật: Kiếm được một người bạn gái đáng yêu và xinh đẹp, không thiệt thòi, không thiệt thòi! Anh cũng sẽ gửi cho em một bao lì xì mừng năm mới nha!

Liễu Vũ Phi: Được! Chúc mừng năm mới, chúc mừng phát tài, lì xì mang đến!

Triệu Dật trực tiếp phát cho Liễu Vũ Phi bao lì xì giá trị 88,888.

Liễu Vũ Phi: Nhiều như vậy?

Triệu Dật: Anh nghĩ là nên gửi 888,888…

Liễu Vũ Bạt: Đừng đừng đừng, cái này cũng quá lớn. Nếu không, anh đổi một chút được không?

Triệu Dật: Đây là nhỏ nhất rồi, mau nhận đi!

Liễu Vũ Phi: Cảm ơn anh, ông xã!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui