Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Vẻ mặt Cao Minh nhất thời kích động, cầm lấy tài liệu nhìn một hồi, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ kích động.

"Cám ơn ông chủ, tôi sẽ dẫn cha đi Giang Châu."

Triệu Dật cười nói: "Được, mặt khác còn có một chuyện, tôi muốn trưng cầu ý kiến của chú một chút. ”

Cao Minh thẳng lưng, cung kính nói: "Ông chủ, xin hãy nói. ”

Triệu Dật nếu thật sự tận tâm tận lực hỗ trợ cứu giúp cha của hắn ta, hơn nữa cho tiền cũng thoải mái hào phóng, hắn ta tự nhiên đối với Triệu Dật cũng là lòng mang cảm kích.

Triệu Dật gõ gõ lên mặt bàn: "Hiện tại trong tay tôi có hai tỷ tài chính, số tiền này tôi vốn chuẩn bị giữ lại, sau đó dùng để mua đất. Nhưng hiện tại phát sinh một chuyện, tôi có cơ hội mua cổ phần của một công ty rất có thực lực và tiềm lực, cho nên tôi chuẩn bị vận dụng số tiền này để mua cổ phần. Thế nhưng kế hoạch mua đất sau này tôi cũng không muốn buông tha, nếu như tôi mua cổ phần của công ty này, vậy trong tay có thể sẽ không có tiền mặt, vậy tôi có thể đi vay được hay không…”

Cao Minh là người giỏi tài chính, vừa nghe nhất thời hiểu được ý tứ của Triệu Dật, ngắn gọn lưu loát trả lời: "Ông chủ, loại thao tác này quá phổ biến, tựa như phát triển bất động sản đều là lấy tiền mua đất rồi lại lấy đất thế chấp, khai phá tiếp, lại bán đi, thu hồi lại rồi lại đem trả nợ ngân hàng..."

"Chỉ cần có cổ phần thật sự trong tay, vậy thì có thể dựa vào cổ phần này để vay ngân hàng, hai năm nay nhiệm vụ của ngân hàng cũng không nhẹ, chỉ cần là trong tay có tài sản chân chính thì không sợ cho vay không ra tiền. Chẳng qua số lượng khoản vay nhất định sẽ thấp hơn giá trị thị trường của cổ phiếu nhiều..."

Triệu Dật mỉm cười nói: "Khoản vay này có phải rất phiền toái hay không? ”

Cao Minh cười nói: "Không phiền phức, đầu năm nay ngân hàng còn ước gì cậu vây nhiều thêm một chút, không thấy ngày thường trong điện thoại di động mọi người đều sẽ nhận được đủ loại thông tin cho vay hay sao. Bọn họ cũng có nhiệm vụ là cho vay, chỉ cần cổ phần rõ ràng, công ty không có bất kỳ khó khăn gì, vậy cho vay sẽ rất dễ. Chẳng qua có một điểm, đi vay thì nhất định phải dựa trên công ty ra mặt, nếu dựa theo cá nhân nắm giữ cổ phần để đi vay thì không dễ dàng xử lý. Đương nhiên, nếu như số tiền vay tương đối thấp, lãi suất cao một chút, vậy vẫn có biện pháp, dù sao cũng không phải chỉ có ngân hàng mới có thể cho vay......”

Triệu Dật gật đầu: “Tập đoàn Thiên Hà, chú có biết không? ”

Ánh mắt Cao Minh sáng ngời: "Ông chủ, cậu nói muốn đầu tư mua cổ phần chính là tập đoàn Thiên Hà này sao? Đây chính là sản nghiệp nổi tiếng của Thiên Phủ, tuy rằng còn chưa niêm yết nhưng lại có triển vọng không nhỏ, hiện giờ chính là thời kỳ phát triển mạnh mẽ. Nếu như có thể thu mua được cổ phần của tập đoàn Thiên Hà, vậy nhất định là có thể có lợi nhuận. Hơn nữa tôi nghe nói tập đoàn Thiên Hà gần đây còn có ý định niêm yết, nếu như thật sự niêm yết, vậy giá trị cổ phiếu của công ty khẳng định có thể tăng vọt thêm một vòng..."

Triệu Dật thấy Cao Minh cũng tán thành mình góp vốn vào tập đoàn Thiên Hà, hơn nữa cũng đưa ra gợi ý có thể dùng cổ phần thế chấp để đi vay, vậy thì càng không thành vấn đề.

So với việc gia nhập tập đoàn Thiên Hà, Triệu Dật càng coi trọng việc thu mua đất vào tháng tư hơn, đó mới là dự án lớn!

Nếu như chỉ có thể chọn một, vậy Triệu Dật cũng sẽ buông tha cho tập đoàn Thiên Hà. Thế nhưng, nếu có thể sau khi thu mua cổ phần rồi dùng số cổ phần này đi vay, vậy chẳng khác nào thay đổi phương thức thao tác, Triệu Dật tự nhiên sẽ không ngốc mà không nhảy vào.



"Đây là Đới Lương, giám đốc điều hành đầu tư Phi Dật, đây là Cao Minh, am hiểu tài chính, quản lý lên kế hoạch và marketing, hai người này giúp tôi quản lý một số công việc.”

Triệu Dật gọi Đới Lương tới để mang theo con dấu của công ty cùng với giúp Triệu Dật chuẩn bị hợp đồng thu mua cổ phần.

Tất cả các điều khoản đều đã được soạn thảo, con dấu của công ty Phi Dật đã được sử dụng, ngay cả giá thu mua cũng đã được điền vào đầy đủ, tất cả những gì còn lại chỉ là chờ chữ ký của người bán.

Triệu Dật nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ: "Được rồi, khách nhân sắp tới cửa, mọi người có thể đến phòng bên cạnh uống trà, làm quen một chút, sau này có lẽ sẽ còn giao tiếp nhiều.”

Cao Minh và Đới Lương đi đến phòng trà bên cạnh, Triệu Dật cầm lấy điện thoại di động, gửi một tin nhắn.

Một phút sau, một người đàn ông trung niên đẩy cửa phòng ra, trên mặt có vài phần tức giận, nhưng trong mắt cũng có chút khẩn trương không thể che giấu.

Triệu Dật mỉm cười nói: "Trương tiên sinh, mời ngồi. ”

Trương Minh ngồi xuống, ánh mắt chăm chú nhìn Triệu Dật, cảm thấy rất kinh ngạc.

Hắn vốn tưởng rằng, chuyến này gặp mặt hẳn là một người đàn ông trung niên khôn khéo, thậm chí có thể nói là già đời, thế nhưng lại không nghĩ đối phương lại trẻ tuổi như vậy.

Trương Minh: "Cậu là ai, tại sao lại mời tôi đến đây?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui