Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Bạch Nguyệt đã trở về Bạch Bối, cũng không muốn Triệu Dật đưa về bởi vì Diệp Thiến đã tới.

Cô cũng không muốn gặp mặt Diệp Thiến vào thời điểm này. Như vậy chẳng phải sẽ bị lộ sao?

Ý Bạch Nguyệt nói, hoàng hậu trở về thì phi tần sẽ phải rời đi, không dám cản trở Triệu Dật và hoàng hậu gặp nhau. Đương nhiên cũng không biết vị hoàng hậu này có phải là chính cung hoàng hậu hay không nữa.

Theo cảm giác của Bạch Nguyệt thì hẳn là không phải rồi.

Triệu Dật cũng không ép buộc, đặt một chiếc xe đặc biệt cho Bạch Nguyệt, đưa cô đến tận cửa.

Triệu Dật trở lại ký túc xá tắm rửa một chút, thay một bộ quần áo. Sau đó đổi sang chiếc Porsche rồi lái ra sân bay.

Mấy hôm nay Triệu Dật lái xe đưa Bạch Nguyệt đi khắp nơi, Triệu Dật không dám đảm bảo trên xe có để lại dấu vết nào của Bạch Nguyệt hay không, dù sao phụ nữ đều cực kỳ nhạy cảm.

Nếu như là người phụ nữ khác, Triệu Dật sẽ không cần cố gắng che giấu. Chỉ cần nói trên xe có người phụ nữ khác ngồi qua thì Diệp Thiến cũng sẽ không nói gì nhiều. Nhưng mà Bạch Nguyệt… Ừm! Cẩn thận một chút vẫn hơn.

Người đàn ông tốt hẳn nên quan tâm đến cảm giác của người phụ nữ.

Sau khi Diệp Thiến ra khỏi sân bay, Triệu Dật tiến đến nắm tay cô, một tay khác kéo vali hành lý của cô.

“Được rồi! Tối nay ăn lẩu cùng bọn Lục Đào và Ngụy Xuyên tại quán lẩu nhà Ngụy Xuyên. Hắn làm một ít nguyên liệu rất ngon đãi chúng ta!”

Diệp Thiến cười cười: “Hình như hôm nay Bạch Nguyệt cũng đến Giang Châu, có muốn đi chung hay không?”

Trong lòng Triệu Dật giật mình: “Hôm nay cô ấy cũng đến sao?”

Diệp Thiến nhìn chằm chằm Triệu Dật cười tủm tỉm: “Cô ấy không nói với anh sao?”

Còi báo động trong lòng Triệu Dật điên cuồng kêu to, đây là Diệp Thiến đang nghi ngờ mình sao?

Triệu Dật và Bạch Nguyệt sớm đã thông đồng với nhau, cũng không hoảng, cười nói: “Làm gì có chứ? Hiện tại cô ấy đang ở đâu? Trên xe, trong thành phố, hay ở Bạch Bối?”

Diệp Thiến nhoẻn miệng cười: “Đã đến Bạch Bối rồi!”

Triệu Dật cười nói: Cô ấy ngồi tàu đến thẳng Bạch Bối sao? Cũng chưa từng nói qua với anh. Vậy em hỏi cô ấy một chút xem có đến hay không?”

Trong lòng Triệu Dật thầm nhủ, mới trở về Bạch Bối chưa được bao lâu, chắc là sẽ không đến đâu?

Diệp Thiến cười nói: “Không phải xe để ở nhà sao? Để Bạch Nguyệt lái xe đến. Dù sao em cũng không uống rượu. Đến lúc trở về cũng không cần anh phải chạy đi một chuyến.”

Triệu Dật dựng ngón tay cái: “Em thật biết sắp xếp nha!”

Diệp Thiến khẽ cười nói: “Đưa cô ấy theo có bất tiện gì không?”

Triệu Dật cười nói: “Cũng chỉ là vui chơi giải trí, đương nhiên là không có bất tiện. Chỉ là chúng ta đã lâu không gặp, không có không gian riêng với nhau sao?”

Khuôn mặt Diệp Thiến ửng đỏ: “Dù sao cũng chỉ là ăn cơm cùng nhau, cũng không ở cùng nhau. Sao nào? Anh muốn tối nay cô ấy ở cùng anh sao?”

Triệu Dật chớp mắt mấy cái, bỗng nhiên cười nói: “Ha ha! Anh hiểu rồi! Em đây là đang ghen đúng không?”

Diệp Thiến nhẹ nhàng nói: “Em ghen cái gì chứ?”

Triệu Dật cười nói: “Chẳng phải anh giả làm bạn trai cô ấy, về ở lại hai hôm sao? Em là bạn gái của anh chẳng lẽ không ghen?”

Diệp Thiến trợn mắt nhìn Triệu Dật: “Như thế nào? Gia đình cô ấy có nhiệt tình với anh không?”

Triệu Dật bật cười, rất đắc ý nói: “Có thể không nhiệt tình sao? Anh đã bỏ ra mấy chục nghìn tệ mua đồ Tết cho nhà cô ấy đấy. Ba thùng rượu Mao Đài, anh đoán là trong vòng hai ba năm, cô ấy sẽ bình yên vô sự không lo nghĩ gì…”

Diệp Thiến cười nói: “Nói như vậy, người bạn trai này cũng rất xứng chức rồi.”

Triệu Dật kêu oan nói: “Chuyện này em cũng không thể đổ hết cho anh nha! Lúc trước anh cũng nói qua rồi, là em nói nhất định phải để anh đi mà…”

Theo dự đoán của Triệu Dật, Bạch Nguyệt sẽ lấy cớ để không tới. Dù sao hai người cũng chỉ mới chia tay nửa ngày.

Câu đó gọi là gì?

Luyến gian tình nóng???

Ba người ở cùng một chỗ chẳng phải là rất dễ lộ ra manh mối sao?

Sau khi lên xe, Triệu Dật lái xe, còn Diệp Thiến thì gọi điện thoại cho Bạch Nguyệt để cô ấy lái xe đến cùng nhau ăn lẩu. Sau đó ở lại một đêm, ngày mai sẽ cùng nhau trở về trường học.

Cũng không biết Bạch Nguyệt ở bên kia nói gì mà chỉ một lát sau, Triệu Dật nghe được Diệp Thiến chỉ vị trí để chìa khóa xe rồi cúp điện thoại.

Trong lòng Triệu Dật hết sức kinh ngạc, Bạch Nguyệt muốn đến sao?

Không sợ bị lộ ư?

Diệp Thiến quay đầu nói: “Cô ấy sẽ xuất phát ngay lập tức. Nghe nói có thể lái xe thì rất vui vẻ.”

Triệu Dật im lặng, là bởi vì được lái xe sao?

E là không phải vậy nha!

Triệu Dật cười nói: “Không phải là nghe nói được ăn ngon sao? Cô ấy lái xe được không đấy?”

Diệp Thiến giải thích nói: “Không có vấn đề gì! Bọn em đều đã thi bằng lái từ lâu rồi! Lúc trước sau khi em lấy xe về thì cậu ấy đã lái thử rồi, hộp số tự động rất là đơn giản mà.”

Triệu Dật nghĩ lại, lúc mình và Bạch Nguyệt nói chuyện mua xe, dường như Bạch Nguyệt chưa từng nói là không biết lái xe.

Triệu Dật cười nói: “Xem ra hầu hết sinh viên đại học bây giờ đều có bằng lái xe nhỉ.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui