Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Triệu Dật nhìn thấy cô cũng không nói gì mà trực tiếp trở về phòng để tránh cho đôi bên thêm xấu hổ.

Trở về phòng rồi, Triệu Dật thấy người của trung tâm dịch vụ còn chưa tới, hắn lập tức gọi điện thoại bảo bọn họ chuẩn bị thêm vài phần nguyên liệu nấu ăn.

Tắm xong hắn thay một bộ quần áo nhẹ nhàng rồi trở lại sân vườn thì vừa hay nhìn thấy người của trung tâm dịch vụ phái tới, bọn họ đang chuẩn bị các loại đồ nướng hải sản trong sân.

Rất nhanh, bọn họ đã chuẩn bị xong đồ nướng, lại bưng ra hai chai rượu vang đỏ và mấy thùng bia cùng mấy loại đồ uống khác, còn có hơn mười trái dừa nước. Triệu Dật tiện tay trả tiền và kiểm tra các loại nguyên liệu hải sản tươi sống đặt trên kệ bên cạnh.

Chà, ngoại trừ các món nướng ra còn có cả sashimi…

Thật là thịnh soạn!

Khi than vừa bùng lửa lên Triệu Dật bắt đầu đứng ở trước bếp để làm đầu bếp nướng thịt.

Đồ nướng hải sản không đơn thuần chỉ là niềm vui ăn uống, việc nướng đồ ăn thế này cũng là một loại thú vui.

Có rất nhiều chuyện, thu hoạch được niềm vui cùng cảm giác thành tựu không chỉ là ở kết quả, mà trong đó còn cả quá trình.

Chuyện này cũng giống như việc hôm nay bạn lái xe đi đến một nơi nào đó để du lịch vậy. Nếu như bạn thuận lợi đến nơi và kết thúc tour du lịch một cách bình an thì vài năm sau có thể bạn vẫn sẽ nhớ bản thân đã từng đến nơi đó thưởng thức cảnh đẹp nhưng chỉ là khái niệm mơ hồ. Thế nhưng, nếu bạn đi mà bị chết máy xe hoặc nổ lốp xe ở giữa đường, tiếp đó gặp khó khăn nào đó trên đường, vượt qua rất nhiều rắc rối mới đến được nơi cần đến thì lộ trình này sẽ để lại ấn tượng sâu sắc hơn cả mục đích đi du lịch ngắm phong cảnh.

"Alyssa, William, bắt đầu thôi!"

Triệu Dật hướng về phía chị em nhà bên gọi lớn một tiếng, William sau khi đã thay một bộ đồ khác lập tức chạy ra cửa phòng, Alyssa đi theo phía sau, còn hai vệ sĩ thì không xuất hiện.

William nhanh chóng chạy đến trước lò nướng, rất lễ phép mà lên tiếng chào: “Chào buổi tối anh Triệu.”

Triệu Dật cười nói: “William, em thích ăn gì để anh nướng cho em.”

“Cám ơn.”

William lịch sự cảm ơn trước, sau đó mới đưa ra yêu cầu của mình: “Em thích ăn tôm nướng, anh có thể giúp em nướng một ít tôm không?”

“ Không thành vấn đề, muốn ăn gì cứ nói, không cần khách khí.”

Triệu Dật cười một tiếng rồi cầm mấy xâu tôm đặt ở trên lưới sắt của bếp nướng, sau đó nói: “Nước cam, nước cốt dừa cùng nước dừa tươi, em thích cái nào?”

“Nước dừa tươi! Em thích cái này nhất!”

William nhìn thoáng qua đống dừa tươi, nói: “Nhưng đều chưa bổ ra, có phải là rất phiền phức không?”

Triệu Dật đi qua tiện tay ôm lấy một quả dừa rồi cầm con dao treo bên cạnh lên, cạch cạch vài nhát đã mở được phần đầu quả dừa ra. Sau khi cắm một ống hút vào đưa cho William một quả hắn quay đầu lại cười nói: “Tiểu thư Alyssa có muốn một quả không?”

Trong tay Alyssa là một chai rượu vang đỏ, rõ ràng đây chính là lễ vật đi kèm.

Rất nhiều người nước ngoài thích như vậy, lúc tới nhà bạn ăn cơm đều mang theo chút lễ vật. Cái này cũng giống như việc người Trung quốc thích mua một giỏ hoa quả đến nhà thăm hỏi vậy.

“Được, cảm ơn.”

Triệu Dật lại cạch cạch chặt thêm một quả nữa, cắm thêm uống hút đưa cho Alyssa.

Alyssa nhìn Triệu Dật hạ đao lưu loát, sạch sẽ gọn gàng, không hề có chút nào bó tay bó chân như một người mới, nhất thời ánh mắt sáng lên, cô nói: “Anh Triệu, tay nghề dùng dao của anh thật lợi hại đó nha!”

Triệu Dật lại bổ thêm một quả nữa để lại cho Quan Tâm mới để đao xuống, quay đầu cười nói: “Rất đơn giản mà.”

Alyssa đưa bình rượu trong tay xuống: “Mạo muội đến cửa, bình rượu này xem như là một chút tâm ý của tôi. Hy vọng anh sẽ thích.”

Triệu Dật liếc thoáng qua chai rượu, mỉm cười nói: “Đây là rượu vang đỏ được sản xuất từ nhà máy rượu đặc biệt ở nước Ý vào 13 năm, năm đó nho rất tốt nên rượu vang năm này so với những năm khác thì có hương vị tốt hơn rất nhiều. Một bình rượu này của tiểu thư Alyssa sợ là còn đắt hơn bữa thịt nướng này rồi.”

Alyssa kinh ngạc nhìn Triệu Dật nói: “Đây là của một người bạn đến chơi tặng cho tôi, tôi cũng không mất tiền... Anh Triệu rất có nghiên cứu về rượu vang đỏ nhỉ.”

Triệu Dật cười cười đáp: “Có biết một chút không thể tính là nghiên cứu. Mời ngồi, đừng khách sáo.”

Năng lực giám định rượu cũng không phải chỉ có hư danh, bình luận một chút về một chai rượu cùng nói ra nguồn gốc của nó thì tự nhiên là không hề có áp lực chút nào.

Alyssa ngồi xuống chiếc ghế nhựa bên cạnh nói: “Bạn bè của tôi thường gọi tôi là Lysa hoặc Sasha, anh Triệu cũng có thể gọi tôi như vậy.”

Triệu Dật cười đáp: “ Được, vậy cô cũng gọi tên tôi là được. Cô thích ăn gì để tôi nướng?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui