Chương có nội dung bằng hình ảnh
Sau khi thức dậy, Triệu Dật thay một thân áo thun giản dị, quần đùi phối với giày đế bằng, cùng Quan Tâm đi đến nhà ăn ăn sáng.
Mở đầu ngày mới bằng một bát cháo hải sản ấm áp.
Trở lại phòng, Triệu Dật bảo Quan Tâm lấy một phần sashimi cá ngừ vây xanh hơn 2 kg, sau đó đến cửa hàng xóm chào hỏi.
“A, Triệu Dật, chào buổi sáng. Tôi còn đang trang điểm đây.”
Triệu Dật cười cười:” Không vội đâu, cô cứ làm từ từ, thời gian cũng còn nhiều. Ở đây tôi có một chút sashimi cá ngừ vây xanh, đêm qua William cùng hai vị kia đều không nếm thử được món ăn tươi mới này nên hôm nay tôi cầm một phần tới.”
Alyssa để cho William nhận lấy bỏ vào tủ lạnh, mỉm cười:” Cảm ơn nhé, anh thật có tâm.”
Trong mắt hai người vệ sĩ kia cũng lộ ra vẻ cảm kích.
Không phải là do nhận được lợi lộc nên mới vậy, bởi vì họ làm vệ sĩ nhưng dù sao cũng là con người mà, được Triệu Dật coi trọng trong lòng rõ ràng là cảm động.
Dù sao trong mắt rất nhiều người giàu có, vệ sĩ đều là người máy không cần thiết có tình cảm.
Alyssa nhanh chóng trang điểm xong, thay một thân trang phục bình thường nhẹ nhàng, đầu đội mũ lưỡi trai và mang theo kính râm rồi cùng William, cũng là một nhóc con đẹp trai đi ra.
Huyết thống hoàng gia đương nhiên sẽ không có ai quá xấu nên thế hệ sau tự nhiên cũng không xấu.
“Có thể đi rồi”
Triệu Dật cười nói: “Đi thôi, tôi đã để phục vụ an bài một chiếc xe thương vụ đủ cho sáu người chúng ta đi.”
“Lên đường!”
Mục tiêu sáu người đi đến là một trung tâm thương mại cách đó không xa. Ở đó bày bán đủ loại đủ kiểu hàng hiệu, đồng thời cung cấp chỗ giải trí ăn uống vui chơi không chỉ cho người địa phương, mà càng nhiều là cho những du khách giống như Triệu Dật.
Bạn đã đi du lịch, chẳng lẽ lại không mang về cho người nhà một vài túi xách hay mấy chiếc đồng hồ sao?
Xuống xe, một vệ sĩ đi kiếm đỗ xe, người còn lại thì đi theo sau mấy người bọn họ. Triệu Dật quay lại dặn dò: “Quan Tâm, để ý William một chút.”
“Vâng!”
Triệu Dật nghiêng đầu nhìn Alyssa mỉm cười. Đối phương bước tới gần hắn, đưa tay kéo tay Triệu Dật, khẽ cười nói: “Đến đây. Tôi chưa đến đây đi dạo qua đâu, mà một mình đi cũng chẳng thú vị chút nào. Hôm nay ngược lại thì tốt rồi..”
Cửa hàng Chanel.
"Không nghĩ thời tiết ở Tam Á lại dễ chịu như vậy nên không mang theo nhiều quần áo, bây giờ lại mua thêm hai bộ vậy."
Triệu Dật cầm lên một chiếc áo thun rồi tùy ý ướm thử trước gương, rồi lại lấy thêm một cái quần. Hắn không mặc thử mà chỉ ướm thử trước gương xem dài ngắn ra sao, tiếp đó nhìn size đồ rồi tiện tay đưa cho nhân viên cửa hàng đang đứng cạnh hắn.
Đi thêm vài bước hắn lại tiện tay cầm lên một bộ.
"Đi xem trang phục nữ thôi!"
Alyssa nhìn Triệu Dật tùy ý chọn hai bộ quần áo như vậy thì cười nói: "Sao anh không mặc thử một chút xem có hợp hay không? ”
Triệu Dật mỉm cười tự tin nói: "Trời sinh thân hình tôi cao ráo chuẩn chỉnh như một cái móc áo, chỉ cần kích thước vừa vặn thì mặc gì cũng đẹp."
Alyssa bị Triệu Dật chọc cười, nói: "Anh cũng tùy ý quá rồi, số quần áo này dù sao cũng có giá không rẻ đâu."
Triệu Dật cười nói: "Với thân phận của cô thì không phải là cũng thường tùy ý mua những thứ như thế này sao."
Alyssa lắc đầu nói: "Vậy là anh đã đánh giá cao tôi rồi, tuy rằng thân phận của tôi có hơi đặc biệt nhưng mà không có nghĩa là tôi rất giàu có đâu nha. Tất nhiên tôi cũng thuộc dạng có điều kiện, nhưng số tiền tôi được nắm giữ tùy ý tiêu xài không nhiều như trong tưởng tượng của anh đâu."
Triệu Dật cười nói: "Không sao, hôm nay là ngày lễ tình nhân, mọi thứ hãy để người bạn trai như tôi thanh toán, coi như là quà anh tặng cho cô nhân ngày lễ tình nhân."
Alyssa khẽ mỉm cười nói: "Xem ra anh không chỉ là một quý ông lịch thiệp mà còn là một người rất hào phóng. ”
Triệu Dật cười nói: "Đó là điều tất nhiên.”
Triệu Dật đưa Alyssa đi dạo trong cửa hàng, chủ yếu là mua đồ cho Alyssa và William.
Quần áo, đẹp, mua!
Kính râm, đẹp, mua!
Giày, guốc, đẹp, mua!
Mua!
Mua nữa mua tiếp!
...
Đi dạo một vòng lớn kết quả Triệu Dật mua được một đống đồ lớn, dù sao Alyssa và Triệu Dật đều có thân hình trời sinh chuẩn chỉnh như móc áo, trang phục được cô mặc lên cũng mang vẻ phong tình khác biệt, ngay cả Wiliam cũng trở thành một tiểu tử soái ca.
"Thanh toán!"
"Thưa ngài, tổng cộng hết bốn trăm sáu mươi hai ngàn năm trăm."
Triệu Dật nhìn qua bên cạnh một lát rồi đi tới cầm lấy một chiếc túi có phong cách mới mẻ và đẹp mắt, lại liếc mắt nhìn Quan Tâm, nói: "Quan Tâm, cô cảm thấy cái túi này có đẹp không? ”
Quan Tâm trả lời: "Rất đẹp, rất có phong cách."
Triệu Dật cười nói: "Được!"
"Quẹt thẻ!"
"Được ạ, ngài tổng cộng tiêu phí là năm trăm linh một ngàn."
"Hệ thống, sử dụng thẻ hoàn tiền trung cấp."