Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Triệu Dật giật nảy mình.

Khi được chứng kiến những điều thần kỳ quanh bản thân, hắn đã hoàn toàn tin tưởng hệ thống. Đối với đồ xuất xứ từ hệ thống, hắn chắc chắn sẽ không có chuyện hàng giả. Nhưng mà hiệu quả như thế này đúng là quá nghịch thiên.

Một đêm trẻ lại mười mấy tuổi!

Quá kinh khủng!

Cả nhà vui vẻ một hồi, đến nỗi không ai để ý đến thời gian. Kết quả là đến tận giữa trưa mà không có người nấu cơm.

Triệu Nham vung tay lên, cười nói: “Đi thôi! Hôm nay chúng ta ăn ở ngoài. Chuyện vui như vậy, nhất định phải mở tiệc ăn mừng một chút!”

Cả nhà chọn một khách sạn gần đó để tổ chức một bữa tiệc lớn, không khí vui vẻ như bữa cơm ngày tết. Triệu Dật lần nữa thêm một Like cho quyết định sáng suốt của mình.

“Viên thuốc làm đẹp chính là một loại thuốc thần kỳ, là bảo vật vô giá. Con có phương thức liên lạc của người kia không? Chúng ta nên cảm ơn người đó....”

Triệu Dật nở nụ cười khổ: “Con không có! bọn con cũng chỉ vô tình quen biết. Nếu biết hiệu quả của thuốc tốt như vậy thì con đã xin thêm một viên cho cha rồi.”

Triệu Nham cười nói: “ Loại thuốc thần kỳ như này thì sao có thể có nhiều được. Viên thuốc con đưa mẹ cũng chỉ là quà cảm ơn của người ta đối với con, chúng ta không nên tham lam. Dù sao cha là đàn ông, không cần loại thuốc này làm gì. Hơn nữa, mẹ con trẻ tuổi xinh đẹp, không phải càng thể hiện năng lực của cha sao?”

Trần Mỹ Quyên trừng mắt với Triệu Nham, cười mắng: “Anh nói linh tinh cái gì đấy.”

Triệu Dật cười nói: “Mẹ! Bây giờ mẹ tuổi trẻ xinh đẹp, cũng không thể ghét bỏ cha nha... nếu không cha hận con chết mất, ha ha ha.”

Trần Mỹ Quyên đưa tay chọc vào trán Triệu Dật, uy hiếp nói: “Làm sao! Hôm nay cha con hai người ngứa da rồi đúng không?”

Triệu Nham cười ha ha, quay sang hỏi Triệu Dật: “Từ giờ tới lúc lên trường còn một khoảng thời gian nữa, con có kế hoạch gì không?”

Triệu Dật cười nói: “Bây giờ thời tiết nóng bức cả ngày nên con cũng không định đi chơi xa. Nhưng ở nhà không thì cũng chán, con định đóng cọc ở thư viện, nghiên cứu trước chương trình học.”

Triệu Nham cười ha hả nói: “Kế hoạch không tệ! Con chuẩn bị đọc sách về lĩnh vực gì?”

Triệu Dật trả lời: “Con thi vào chuyên ngành quản trị kinh doanh. Cho nên muốn xem một chút các loại sách như kinh tế học, quản lý học, thị trường marketing một số khác nữa. Coi như là để giết thời gian.”

Triệu Nham gật đầu tán thành, vui mừng nói với Trần Mỹ Quyên: “Nhìn xem con trai tôi! Đã biết lên kế hoạch cho cuộc sống của mình rồi.”

Trần Mỹ Quyên cười đắc ý nói: “Đương nhiên! Ông cũng không nhìn xem là do ai sinh sao.”

Triệu Nham ha hả cười nói: “Được rồi! Chuyện của con cha mẹ sẽ không xen vào. Nhưng nếu gặp vấn đề không xử lý được, có thể hỏi ý kiến chúng ta trước!”

“Vâng!”

Bữa cơm này cũng tốn kha khá thời gian, ba người về đến nhà thì đã đến giờ cơm tối. Bỗng nhiên Triệu Nham nhận được cuộc gọi, ông cầm lên nhìn thì gương mặt tỏ vẻ khó hiểu.

Triệu Nham quyết định nghe thử. Mới nghe vài câu, gương mặt của ông đã tràn đầy sự kinh ngạc. Nhưng nếu nhìn kĩ, có thể thấy ông đang vô cùng vui vẻ.

Sau một lúc lâu, Triệu Nham cúp điện thoại. Ông mừng rỡ xoay người lại nói: “Là Long Khoa, Lý Phong.”

Trần Mỹ Quyên kinh ngạc hỏi: “Anh ta gọi cho anh làm gì?”

Triệu Nham cũng ngạc nhiên nói: “Lý Phong nói anh ta đã được phục chức. Hơn nữa, chúng ta có thể tiếp tục cung ứng hàng hóa, ngày mai sẽ chính thức ký hợp đồng!”

Trên mặt Trần Mỹ Quyên lập tức tràn ngập vui mừng: “Có thật không? Vậy thì tốt quá! Nhưng không phải lúc trước anh ta bị thuyên chuyển công tác rồi sao?”

Triệu Nham kỳ quái nói: “Nghe bảo Tiền Bưu xảy ra chuyện.”

Triệu Dật đang chơi điện thoại ở bên cạnh bỗng giật mình, trong lòng lộp bộp một tiếng “Không thể nào! Không lẽ tên đó ngỏm củ tỏi rồi?”

“Người đó thế nào ạ?” Triệu Dật hỏi.

Triệu Nham giải thích: “Lý Phong nói hôm qua Tiền Bưu đi ăn cơm thì liên tiếp bị ngã hai lần. Sau đó hắn vào viện kiểm tra, cũng không có vấn đề. Không ngờ trên đường về nhà hắn bị một xe tải đụng phải. Mà hắn cũng không đeo dây an toàn, cho nên cả người bắn về phía trước máu me đầm đìa, lại lần nữa phải vào bệnh viện....”

“Nghe bảo Tiền Bưu bị dọa sợ, không dám về nhà. Tiếp đó hắn ở luôn tại bệnh viện, kết quả buổi tối trượt chân lúc đi nhà xí, lại ngã gãy chân.”

“Lần này Tiền Bưu thậm chí không dám xuống giường, mà đúng là đến sáng hắn không bị gì nữa. Không ngờ buổi sáng có người tìm đến công ty tố cáo hắn lạm quyền tham ô công quỹ, còn có đầy đủ chứng cứ. Công ty cử người điều tra, kết quả hắn không chỉ tham ô mà còn làm giả các loại giấy tờ hợp đồng. Chiều nay Long Khoa đã có thông báo thu hồi hết chức vụ của hắn, còn muốn truy cứu pháp luật. Hẳn là hắn sẽ phải ngồi tù mấy năm...”

“Tiền Bưu vốn là nhờ quan hệ của một vị cổ động mạnh trong công ty, đưa hắn vào vị trí này xem như một cái đinh. Nhưng hiện tại cái đinh này đã bị nhổ, hơn nữa vị trí này lại rất quan trọng. Bên cạnh đó thành tích mấy năm nay của Lý Phong vô cùng nổi bật, cuối cùng anh ta được phục chức. Công ty chúng ta cùng Lý Phong đã hợp tác nhiều năm, hai bên coi như rất quen thuộc. Cho nên Lý Phong bảo ta ngày mai đến Long Kha để ký hợp đồng......”

Trần Mỹ Quyên mừng rỡ nói: “Điều này thực sự quá tuyệt! Tên khốn Tiền Bưu lòng tham không đáy, bị như vậy cũng là đáng đời. Chắc chắn ông trời cũng muốn trừng trị hắn!”

Triệu Nham cảm thán nói: “Việc này quá quỷ dị!”

Ở bên cạnh Triệu Dật cũng trợn mắt há mồm.

Đậu đen rau muống, thẻ xui xẻo đúng quá đỉnh!

Mặc dù không ảnh hưởng đến tính mạng, nhưng mà hành hạ người ta quá thảm rồi.

Quyền cao chức trọng như Tiền Bưu đã bị một tấm thẻ chỉnh cho gần chết, sau đó còn bị ném vào phòng giam?

Mặc dù đều là do hắn tự làm tự chịu, nhưng hiệu quả của thẻ cũng quá nhanh đi!

Quá khủng khiếp!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui