Giang châu, đầu tháng chín ánh nắng mặt trời chói chang.
Triệu Dật lặng lẽ lái xe đi vào Giang Châu.
Hôm nay chính là thời gian báo danh của đại học công trình Giang Châu, Triệu Dật còn hai ngày nữa mới đến hạn báo danh. Nhưng hắn đã sớm xuất phát, tiện đường còn mang theo Chu Lâm cùng Liễu Vũ Phi.
Điều này cũng làm cho Phạm Hưng cực kỳ hâm mộ, thậm chí còn thấy hối hận tại sao lại không đăng ký học tại Giang Châu.
Triệu Dật và hai người bạn ngồi trên chiếc Porsche cười nói vui vẻ, còn Phạm Hưng một mình lẻ loi hiu quạnh ngồi tàu cao tốc. Điều này không đáng ghen tị hay sao?
Đại học công trình cách đại học công thương Giang Châu không quá xa, ước chừng 20 kilomet. Nếu như lái xe chỉ mất tầm 20 phút, còn nếu đi bằng tàu điện ngầm hoặc xe buýt thì cũng chỉ mất khoảng một giờ.
Thời gian báo danh của Liễu Vũ Phi trễ hơn một chút, cho nên cô đi theo hai người chủ yếu là vui chơi. Sau khi đưa Chu lâm đến nơi, cô còn có thể ở cùng Triệu Dật vui chơi mấy ngày.
Thời gian này không bị cha mẹ quản thúc, tự do tự tại muốn đi đâu và đi lúc nào cũng được. Cơ hội thế này lúc trước cũng không có nhiều.
Huống chi, Liễu Vũ Phi trong lòng đã có tính toán từ trước.
Cô đã điều tra trên mạng. Đại học công thương Giang Châu tỉ lệ nữ sinh chiếm số lượng rất cao, Triệu Dật học ngành quản trị kinh doanh đương nhiên tỉ lệ nữ trong lớp cũng không thấp. Nếu tỉ lệ nữ cao như vậy thì có nghĩa là người đẹp chắc chắn không thiếu!
Mà chàng trai ưu tú giống như Triệu Dật, vừa đẹp trai lại có khí chất, vừa chín chắn lại còn có tiền. Chắc chắn sẽ là mục tiêu theo đuổi của rất nhiều cô gái!
Cho dù hiện tại cô vẫn chưa là bạn gái của Triệu Dật, thế nhưng trước tiên cần phải đến tham quan phòng ngủ ở ký túc xá của Triệu Dật. Lộ một chút mặt mũi để mọi người đều biết!
Huống chi thời gian khai giảng của cô so với Triệu Dật muộn hơn vài ngày, cơ hội này làm sao có thể bỏ lỡ được!
Triệu Dật lái xe vào đại học công trình Giang châu. Khi hắn dừng xe lại ở chỗ tiếp đãi sinh viên mới bên ngoài sân huấn luyện của trường, lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
“Porsche!”
“Đại gia!”
“Đây là phụ huynh nào đưa con đi báo danh sao?”
“Xe này chỉ sợ giá phải đến 2-3 triệu tệ đúng không?”
“Lại là một vị đại gia!”
Khi bọn người Triệu Dật xuống xe, đám học sinh vây quanh lập tức đều kinh ngạc.
“Còn trẻ như vậy!”
“Bọn họ đều là sinh viên nha!”
“Sinh viên đi học bằng xe sang ba triệu tệ, đây đúng là con đại gia rồi!”
“Chàng trai kia vừa đẹp trai lại rất có khí chất!
“Cô gái kia đúng là thật xinh đẹp!”
“Hy vọng vị đại gia này học chuyên ngành chúng tôi, tốt nhất là cùng lớp thì càng tốt!”
“Tiểu tử đừng có mơ mộng, chuyện tốt như vậy còn chưa đến đâu!”
........
Triệu Dật giúp đỡ Chu Lâm đem hành lý xuống, hắn nhìn xung quanh một chút. Triệu Dật thấy được quầy tiếp đón sinh viên ngành học của Chu Lâm, hắn cười nói: “Cậu qua bên đó bao danh đi, hai chúng tôi đi về đây!”
Chu Lâm cười nói: “Nếu không thì ở lại một chút, ăn cơm tối xong rồi đi?”
Triệu Dật nhìn xung quanh một chút, cười nói: “Hiện tại, cậu nên đi gặp bạn cùng phòng rồi cùng họ giao lưu. Đợi mọi người thu xếp ổn thỏa, có thời gian lại hẹn nhau ra ăn một bữa cũng không muộn. Dù sao hai trường cũng cách nhau không xa."
Chu Lâm lúc này mới chú ý tới những ánh mắt nóng bỏng xung quanh, cười hắc hắc nói: “Đáng tiếc cậu không phải là sinh viên trường mình, điều này sẽ khiến rất nhiều cô gái thất vọng đây!"
Liễu Vũ Phi cắn môi một cái, trong lòng càng chắc chắn phải cùng Triệu Dật ở cùng một chỗ. Một khi hắn đến đại học công thương, tình cảnh vây xem như thế này sẽ lại xuất hiện.
Nhìn ánh mắt của mấy cô nàng kia, hận không thể đem Triệu Dật nuốt vào!
Hừ!
Triệu Dật cười ha hả nói: “Bởi vì mình không học ở đây, cho nên mới lái xe tiến vào. Nếu là ở trường của mình, chắc chắn mình sẽ không lâu xe đi vào làm gì. Mình có một chỗ đậu xe ở bên ngoài trường học mà."
Chu Lâm, dựng thẳng ngón cái lên: “Khiêm tốn! Tốt, mình đi báo danh đây, cảm ơn cậu nhiều!”
“Ơn cái gì, đi đi!”
Triệu Dật cùng Liễu Vũ Phi hai người lên xe rời đi, nặc dù xe đã đi xa nhưng mà vẫn có rất nhiều ánh mắt dõi theo đến khi nó khuất bóng.
Chu Lâm lúc này xách theo hành lý của mình chậm rãi tiến đến chỗ báo danh.
Tại chỗ tiếp đón sinh viên mới. Mấy vị sư huynh, sư tỷ rất nhiệt tình tiếp đón Chu Lâm. Trong đó có một vị sư tỷ xinh đẹp tiến lại gần hỏi hắn“ Bạn học, cái người khi nãy đưa cậu đến là bạn của cậu sao?”
Chu Lâm cười nói: “Hắn là bạn hồi trung học của tôi, hiện đang học tại đại học công thương Giang Châu. Hôm nay cùng nhau đi báo danh, cho nên tiện đường đi cùng."
Sư tỷ xinh đẹp ồ lên một tiếng, trong mắt tràn đầy vẻ tiếc nuối.
Chu Lâm thấy hết tất cả, trong lòng hắn cảm thấy vài phần cảm khái.
Thật không tưởng tượng được, người bạn thân cùng mình chơi đùa ba năm nay lại là một tên đại gia. Bình thường hắn vô cùng khiêm tốn không hề lộ ra điều gì, thế nhưng gần đây hắn thay đổi thật nhiều. Cảm giác hắn đột nhiên trở nên rất trưởng thành và chính chắn.
Chắc chẳng mấy chốc, hắn ở đại học công thương bộc lộ bản thân, trở thành một nhân vật truyền kỳ ở đó.
Ha Ha ha, sau này mình cùng hắn ở nơi này lăn lộn, chắc chắn sẽ được thoải mái!
........
“Cậu không lái xe đi đến trường sao?”
Trong xe, Liễu Vũ Phi nhìn Triệu Dật chăm chú khẽ hỏi, trong mắt đã có vài phần chờ mong.
Thế giới này cuối cùng vẫn là trông mặt mà bắt hình dong, đa phần đều là nhìn tiền rồi mới nhìn người. Mà để đánh giá một người giàu có, thì xe sang chính là tiêu chí để đánh giá.
Dạng người thà ngồi khóc trên BMW cũng không muốn ngồi trên xe đạp mà cười, trên đời này còn có nhiều lắm.
Nếu như Triệu Dật không lái xe đi vào trường, vậy thì sẽ không thu hút ánh mắt của mọi người. Những cô gái kia cũng sẽ không dễ dàng chú ý đến hắn.
Triệu Dật đang nghiêm túc lái xe, hắn cười nói: “Không phải vừa nói rồi sao, mình sẽ để xe tại hầm gửi xe trong khu nhà ở gần trường học. Hiện tại mình đang rất mong đợi gặp được các bạn cùng phòng đây. Mình cũng không muốn họ biết mình là đại gia, rồi khiến họ có cái nhìn khác với mình…"
Hơi ngừng lại một chút, Triệu Dật liền bổ sung thêm một câu: “Ấn tượng đầu tiên rất là quan trọng nha.”