Nói là hai lựa chọn, thật ra đều không cần lựa chọn.
Dù Liễu gia chỉ còn lại chút người thế này, nhưng trước kia nói thế nào cũng là bá chủ Vũ Lăng thành, làm sao có thể để thôn tính dễ dàng như vậy được?
Mấy tên trưởng lão và Thất trưởng lão dùng ánh mắt trao đổi một phen, Thất trưởng lão rất quyết đoán lựa chọn đi đảo nhỏ, Liễu gia tự mình phát triển.
Gia nhập Huyết Sát bang, sau này liền không có Liễu gia.
Mấy năm vài chục năm qua đi, con em Liễu gia sẽ triệt để dung nhập Huyết Sát bang, Liễu gia cũng không còn cơ hội quật khởi, càng đừng nói tới tìm Vũ gia báo thù rửa hận.
Thất trưởng lão nói rõ ý của chúng nhân Liễu gia, Huyết Cừu không hề có vẻ gì là khó chịu, rất là hào sảng gật đầu đồng ý.
Cũng nói sáng sớm ngày mai sẽ tự mình dẫn Thất trưởng lão tới mấy hòn đảo phụ cận thăm dò, chỉ cần Thất trưởng lão nhìn trúng đảo nào, đảo đó sẽ được nhường cho Liễu gia.
Huyết Cừu còn biểu thị, chỉ cần một ngày Huyết Sát đảo còn thuộc về Huyết Sát bang, vĩnh viễn không cần Liễu gia cống nạp.
Nếu có người công kích Liễu gia, vậy sẽ là kẻ địch của Huyết Sát bang.
Thất trưởng lão và chúng nhân cảm động hết sức, Lục Ly cũng âm thầm gật đầu, tên Huyết Cừu này nhìn qua có vẻ không sai, chí ít quang minh lỗi lạc, có chuyện gì đều nói thẳng, không giở âm mưu quỷ kế sau lưng.
Liễu gia từ vạn dặm xa xôi đi vào Thiên Đảo Hồ là vì điều gì? Chẳng phải là vì muốn tìm đến một cái an thân, trước tránh họa diệt môn, sau đó phát triển lớn mạnh ư?
Hiện tại đã là kết quả tốt nhất, chúng nhân hài lòng cáo từ nghỉ ngơi, Huyết Cừu đích thân đưa tiễn tận cửa.
Đợi đám người Thất trưởng lão đi rồi, sắc mặt con trai Huyết Cừu Huyết Bất Quy nháy mắt chợt biến, mấy tên trưởng lão còn lại cũng khó hiểu nhìn sang Huyết Cừu.
Huyết Bất Quy khó chịu nói:
- Phụ thân, sao phải ban đảo nhỏ cho Liễu gia? Đã vào Thiên Đảo Hồ, Liễu gia trừ quy thuận chúng ta ra thì làm gì còn đường thứ hai để đi? Giờ Liễu gia không có một tên Hồn Đàm cảnh nào, cần gì phải khách khí với bọn hắn như vậy?
Ở trong mắt Huyết Bất Quy và đám trưởng lão Huyết Sát bang, Liễu gia chỉ là miếng thịt béo mà thôi, một hơi liền có thể nuốt xuống.
Liễu gia gặp nạn, từ xa xôi vạn dặm chạy tới nương nhờ, cơ hội tốt như vậy mà không nắm lấy, còn chờ đến khi nào?
Huyết Cừu nhàn nhạt quét nhìn Huyết Bất Quy một cái, nói:
- Một hơi có thể ăn thành mập mạp? Chỉ cần Liễu gia cắm rễ ở Huyết Sát đảo chúng ta, sau này còn có thể bay được chắc? Liễu Sơn Hà có ân với ta, bọn hắn đến đây tìm kiếm trợ giúp, nếu ta lập tức thôn tính bọn hắn, mặt ngoài sẽ nhìn nhận ta thế nào? Về sau còn có ai tìm đến nương tựa Huyết Sát bang chúng ta? Chúng ta khách khí đối đãi Liễu gia như thế, việc này truyền đi ra khẳng định sẽ không ngừng có võ giả tìm đến nương nhờ, ánh mắt phải nhìn xa một chút.
Mấy tên trưởng lão Hồn Đàm cảnh nghe xong, suy nghĩ một phen mới chợt hiểu ra, âm thầm bội phục Huyết Cừu nhìn xa trông rộng.
Huyết Cừu nói không sai, chỉ cần Liễu gia cắm rễ ở phụ cận Huyết Sát đảo, bị thôn tính chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.
Huyết Cừu thấy Huyết Bất Quy còn có chút nghi hoặc, hừ lạnh một tiếng nói:
- Thiên Hồ Đảo há là dễ sống vậy ư? Không có địa bàn, không có tài nguyên, Liễu gia dựa vào cái gì để nuôi sống tộc người gia tộc? Võ giả dựa vào cái gì để tu luyện? Thời gian lâu dần, không cần chúng ta chiêu hàng, chính bọn hắn đều sẽ chủ động quy hàng.
- À, ta hiểu rồi!
Huyết Bất Quy bừng tỉnh đại ngộ, mười mấy hòn đảo xung quanh đều rất nhỏ, không có bất kỳ khoáng mạch, linh dược, tài nguyên gì.
Huyết Sát đảo không giúp đỡ, người Liễu gia đến cả ăn cơm đều thành vấn đề, chỉ có thể xuống hồ đánh bắt cá …
- Ừm!
Huyết Cừu khẽ gật đầu, cảnh cáo nói:
- Gần đây ngươi thu liễm chút, không được đánh chủ ý lên người Liễu Di.
Nếu bại hoại thanh danh ta, cẩn thận ta lột da ngươi.
….
Ngày thứ hai, Huyết Cừu quả nhiên đích thân dẫn Thất trưởng lão và Cửu trưởng lão tới mười mấy hòn đảo phụ cận thăm dò, tra xét tất cả hòn đảo một lượt, sau khi trở về sắc mặt hai người Thất trưởng lão lại không mấy dễ nhìn.
Mười mấy hòn đảo kia đều chẳng khác gì nhau, phương viên chỉ được chừng hơn mười dặm, quá nhỏ.
Then chốt là trên đảo không có bất kỳ tài nguyên gì, ngay cả cây ăn quả đều không tìm thấy một gốc, dã thú ít đến đáng thương, chúng nhân qua đó, đến cả ăn cơm cũng thành vấn đề.
Huyết Cừu giải thích nói trước kia Huyết Sát đảo là một ngọn núi lửa, bùn đất xung quanh đều là đất nham tương, không thích hợp gieo trồng lương thực, lương thực tiếp tế cho Huyết Sát đảo đều là mua sắm từ bên ngoài.
Ngày có khó khăn đến mấy cũng phải qua.
Mọi người thương nghị một trận, cuối cùng lựa chọn một hòn đảo nằm ở phía nam Huyết Sát đảo, tên là Huyết Long đảo.
Hòn đảo này tương đối lớn chút, cách Huyết Sát đảo không xa không gần, một khi xảy ra chuyện có thể lập tức trốn tới Huyết Sát đảo.
Huyết Cừu không khiến chúng nhân lập tức chuyển qua, chiêu đãi mọi người thêm hai ngày ở Huyết Sát bảo, mỗi ngày đều yến tiệc không ngừng, rất là nhiệt tình hiếu khách, khiến người tìm không ra nửa điểm chê trách.
Ngày thứ ba Huyết Cừu đích thân dẫn chúng nhân tới Huyết Long đảo, còn sai người đưa đến rất nhiều lương thực rượu thịt, còn tặng không hai chiếc chiến thuyền cho Liễu gia.
Sau khi lên bờ, chúng nhân phát hiện ở trên đảo đã được xây mới hai mươi mấy tòa thạch bảo, điều này khiến đám Thất trưởng lão cảm động đến phát khóc, không ngừng bái tạ.
Cư dân trên đảo không nhiều, chỉ có mấy ngàn người, chia làm năm bộ lạc.
Huyết Cừu triệu tập tù trưởng và trưởng lão các bộ lạc lại, ở trước mặt bọn họ tuyên bố sau này Huyết Long đảo sẽ được ban cho Liễu gia, bọn hắn đều sẽ là con dân Liễu gia, phải nghe lệnh từ Liễu gia.
Làm xong hết thảy, Huyết Cừu mới rời đi trong ánh mắt cảm kích của đám người Thất trưởng lão.
Đệ tử Liễu gia ai nấy đều âm thầm hưng phấn, dạo quanh trên đảo thăm dò địa bàn từ nay sẽ thuộc về mình.
Lục Ly và Liễu Di cũng dạo quanh bốn phía một vòng, sau khi trở về tình tự hai người đều có chút uể oải.
Phong cảnh Huyết Long đảo này rất đẹp, nhưng trên đảo hai người không thấy được bất kỳ trái cây lương thực hay dã thú cỡ lớn nào, chỉ có một ít Trúc Thử, cũng không thấy có bất kỳ khoáng mạch, linh dược nào cả.
Những cư dân trên đảo kia đều dựa vào bắt cá trong hồ, thu thập trân châu, san hô … để nuôi sống chính mình.
Nuôi sống chính mình thì đơn giản, nhưng một gia tộc muốn phát triển lớn mạnh, thứ cần không phải lương thực.
Cần phải là tài nguyên, là Huyền Tinh, linh thảo, đan dược, Huyền khí, huyền kỹ, linh tài …
Không có những tài nguyên này, võ giả muốn tu luyện quá khó, tỷ như đột phá Thần Hải Cảnh nếu có đan dược cao cấp sẽ dễ dàng hơn mấy lần mấy chục lần.
Đột phá Hồn Đàm cảnh lại cần đan dược càng thêm trân quý, xung kích Mệnh Luân cảnh thậm chí cần lượng linh tài với giá trên trời …
Vì sao võ giả phải gia nhập đại gia tộc, chính là vì đại gia tộc có tài nguyên, có thể trợ giúp võ giả đột phá.
Hiện tại tài nguyên cho chính con em Liễu gia tu luyện đều không có, càng đừng nói tới võ giả đến từ bên ngoài.
Bởi thế căn bản không khả năng có võ giả tìm đến nương nhờ Liễu gia, như vậy Liễu gia làm sao phát triển lớn mạnh cho được?
Vào đêm, Liễu gia triệu tập lần hội nghị cấp cao đầu tiên sau khi đến Thiên Đảo Hồ.
Lục Ly thân là khách khanh Liễu gia, còn là võ giả Thần Hải Cảnh, tự nhiên cũng có tư cách tham dự hội nghị.
Hắn vốn không định đi xen vào chuyện của Liễu gia, chẳng qua nghĩ đến lúc này hắn đã cột trên cùng một chiến xa với Liễu gia, nếu Liễu gia hủy diệt, hắn hoặc là đi gia nhập gia tộc khác, hoặc chỉ còn cách lưu lãng tứ xứ như một con chó lang thang…
Mục đầu tiên trong hội nghị là đề cử tộc trưởng mới, một gia tộc không có tộc trưởng cũng giống như quốc gia không có quân chủ, sẽ hỗn loạn vô cùng.
Chỉ là!
Ngay từ mục đầu tiên trong chương trình hội nghị đã phát sinh sai khác rất lớn.
Cửu trưởng lão và mấy vị trưởng lão đề cử Thất trưởng lão làm tộc trưởng mới, bởi vì thực lực Thất trưởng lão mạnh nhất, bởi vì nhờ hắn Liễu gia mới có thể tìm được nơi an thân trên Huyết Long đảo.
Mấy vị trưởng lão còn lại thì có ý khác, bọn họ nhất trí đề cử Liễu Di làm tộc trưởng.
Bởi vì Liễu Di là cháu gái Liễu Như Phong, là con cháu trực hệ Liễu gia, Thất trưởng lão lại xuất thân từ chi mạch Liễu gia, trước kia địa vị ở gia tộc kém xa Liễu Di
Thất trưởng lão rất khiêm tốn, kiên quyết không làm tộc trưởng, cũng muốn Liễu Di làm tộc trưởng.
Đương nhiên lời này chỉ nên nghe nghe vậy thôi, nếu hắn không muốn làm tộc trưởng, sao Cửu trưởng lão lại phải nhiệt tình đề cử hắn như thế?
Liễu Di trầm mặc không nói, bởi vì theo thân phận địa vị và quy củ gia tộc mà luận, đích thật hẳn nên là nàng thượng vị.
Nhưng nàng còn trẻ như vậy, thực lực lại không mạnh, khó có thể phục chúng.
Một khi đám người Thất trưởng lão và Cửu trưởng lão ly tâm, tương lai Liễu gia sẽ càng gian nan.
Tranh cãi hơn một canh giờ, việc này vẫn chưa thể đi đến kết quả thống nhất, Lục Ly thấy Thất trưởng lão không ngừng biểu thị chính mình uy vọng không đủ … vân vân, lại thấy Cửu trưởng lão thừa thế bức bách, trong lòng không khỏi có chút bực bội.
Hắn vỗ bàn một cái, đứng lên nói:
- Chuyện này thì có gì đâu mà phải tranh giành? Theo như tộc quy Liễu gia, vốn nên là Di tiểu thư thượng vị.
Thất trưởng lão đã tự nhận phẩm hạnh uy vọng bản thân không đủ, vậy cứ để Di tiểu thư làm.
Nếu ai không phục, trước đánh thắng đao trong tay ta rồi nói.