- Sáu mươi vạn? Sao lại sáu mươi vạn được?
Lục Ly sửng sốt, thế chẳng phải thành công toi, còn chịu thiệt mười vạn Huyền Tinh.
Cộng thêm phần trăm cho đấu giá trường, số Hỏa Tiên Chi và Âm Minh Căn giá trị trăm vạn giờ chỉ bán ra được hơn bốn mươi vạn Huyền Tinh, lỗ lớn a …
Lục Ly vội vàng quay sang Chiêm Dương dò hỏi, kẻ sau lại hờ hững nói:
- Ngươi đã không cầm ra nổi ba trăm vạn Huyền Tinh, như vậy tất cả các lần ra giá đều vô hiệu, giá cả tự nhiên phải tính theo lần kêu thứ nhất.
Lục Ly nghẹn họng, toi công bận rộn một trận, còn ném vào mười vạn Huyền Tinh.
Chiêm Dương liếc mắt nhìn hai bên một cái, yên ắng ghé vào bên tai Lục Ly nói:
- Lục công tử, Chiêm Hành nhờ ta chuyển cáo ngươi, đừng làm loạn.
Đồ là của ngươi, ngươi không thể tham dự cạnh tranh, không thể cố tình loạn nâng giá, thấy ngươi lần đầu tham gia đấu giá nên coi như xong, đừng để chúng ta khó xử …
Ngọc phù Lục Ly cầm ra là do Chiêm Hành đưa cho, trên đó có số hiệu, tên Chiêm Dương này chỉ cần tuỳ ý tra một cái liền biết.
Lục Ly hơi ngớ, thân phận bị phơi bày, cảm giác cứ như đi ăn trộm bị người bắt được tại trận.
Đồ vật của mình mình lại đi cố tình nâng giá, điều này nói ra đúng là hơi quá phận.
Chiêm Dương không nói nhảm, trực tiếp đi ra, Lục Ly phiền muộn thiếu chút cũng định ly trường.
Chẳng qua còn phải đợi đấu giá trường kết toán, hắn đành phải buồn bực tiếp tục ngồi, nghĩ cách làm sao chọc giận Bạch Hạ Sương một lần, tiêu bớt ác khí trong lòng.
Đấu giá tiếp tục tiến hành, mặt sau còn có mấy loại linh tài thưa thớt.
Lục Ly không hiểu, cũng không mấy để ý.
Chẳng qua đến sau giá cả bắt đầu tăng vọt, vật phẩm đấu giá ít nhất đều là bốn năm mươi vạn Huyền Tinh.
Bạch Hạ Sương không tiếp tục mở miệng kêu giá, xem ra hôm nay là cố ý đến nhắm vào Lục Ly.
Trên lầu có mấy nhã các ra tay, thanh âm đều rất trẻ trung, chắc đều là công tử tiểu thư các đại gia tộc.
- Được rồi!
Lần nữa đấu giá xong một kiện bảo vật, Vân Cơ thản nhiên cười nói:
- Hiện tại còn lại ba kiện bảo vật cuối cùng, đây là bảo vật áp trục của lần đấu giá này, chư vị chú ý quan sát tử tế.
Một kiện bảo vật được giơ lên, là một chiếc chiến xa thượng cổ, lại không phải màu vàng óng, mà là sắc đỏ tía, rất là uy vũ bá khí.
Vân Cơ cười nói:
- Chiến xa thượng cổ này được tìm thấy trong một di tích cổ vào nửa tháng trước, theo chúng ta giám định, đây là chiến xa vạn năm trước được bá chủ Bắc Mạc Long Đế ban cho ái nữ, rất có ý nghĩa lịch sử, hiện tại bắt đầu đấu giá, giá đáy một trăm vạn Huyền Tinh.
Thứ này đích thật là bảo vật áp trục, bản thân chiến xa thượng cổ đã rất đáng tiền, đây lại là chiến xa năm đó Long Đế tiếng tăm lừng lẫy ban cho ái nữ, ý nghĩa phi phàm a.
Giá cả bỗng chốc tăng vọt, khách sộp trong nhã các tầng trên dồn dập ra tay, giá cả thoáng cái đã được kéo lên hơn hai trăm vạn Huyền Tinh.
- Ba trăm vạn!
Trong nhã các số một truyền ra một tiếng nói dễ nghe, toàn trường lập tức an tĩnh, Bạch Hạ Sương lần nữa ra tay, điều này chứng tỏ nàng rất coi trọng chiến xa kia, còn ai dám tranh đoạt?
Lục Ly theo bản năng định cố tình nâng giá, nhưng lời đến trong cổ họng lại không bật ra được.
Hắn biết nếu hắn lại làm loạn, lần này khẳng định sẽ bị người đấu giá trường trực tiếp khiêng ra ngoài.
Không người kêu giá, cuối cùng bị Bạch Hạ Sương mua đi với con số ba trăm vạn.
Lục Ly âm thầm cảm khái, đại tiểu thư gia tộc siêu cấp đúng là có khác, tuỳ ý ra tay đều là mấy trăm vạn.
- Chúc mừng nhã các số một.
Vân Cơ lại lên tiếng, nàng đột nhiên cười thần bí nói:
- Tiếp sau là một kiện vật phẩm rất kỳ dị, bởi vì chúng ta tìm rất nhiều người giám định qua, lại không cách nào giám định ra đây là thứ gì, nhưng có thể chứng minh một điểm, đây tuyệt đối là đồ tốt.
Lời này của Vân Cơ không khỏi dẫn lên chúng nhân hiếu kì, Lục Ly cũng bị câu lên hứng thú, Vân Cơ vẫy tay, một thị nữ xinh đẹp đi tới, trong tay cầm theo một tấm vải đỏ, bọc lấy một chiếc bình ngọc.
- Chư vị nhìn cho kỹ!
Vân Cơ đột nhiên giật đi vải đỏ, lộ ra một chiếc bình ngọc xinh xắn, bình ngọc này trong suốt, bên trong không thấy có đan dược linh thảo, chỉ có một giọt máu.
Giọt máu kia màu đỏ sậm, lơ lửng ở trong bình ngọc, Vân Cơ nâng bình ngọc trong lòng bàn tay, Huyền lực trên tay chậm rãi lấp lánh.
Chuyện thần kỳ xảy ra
Giọt máu trong bình ngọc như đột nhiên có được linh hồn, du tẩu ở trong bình.
Một cỗ khí huyết khủng bố như là của cường giả Bất Diệt cảnh tràn ra khắp đấu giá trường, khiến rất nhiều người huyết dịch sôi trào.
- Bản nguyên tinh huyết!
Có người kinh hô, chỉ có bản nguyên tinh huyết của Huyền thú cường đại mới có được khí tức cường đại như thế.
Ánh mắt vô số người nóng rực lên, dù đây chỉ là một giọt bản nguyên tinh huyết, nhưng nếu có thể được đến, đối với tu luyện và nhục thân đều có hiệu quả tăng cường rất mạnh.
- Ta muốn lấy được nó, ta muốn lấy được nó!
Thời khắc này, Lục Ly lại tựa như điên rồi, miệng lẩm nhẩm phát ra tiếng kêu khàn khàn trầm thấp, trong mắt ẩn ẩn có ngân quang lóng lánh.
Cả người hắn đều có chút không bình thường, huyết dịch toàn thân sôi trào, trong đầu chỉ còn một ý niệm duy nhất, hắn tất phải được đến giọt máu này.
Bởi vì …
Giọt máu này khiến huyết mạch Ngân Long sau lưng hắn bạo động, trong đầu Lục Ly hiện ra một tin tức, được đến giọt máu này sẽ mang đến lợi ích vô cùng cho huyết mạch Ngân Long!
Cảm giác này tới quá bất chợt, lại vô cùng rõ ràng, nháy mắt Lục Ly liền hạ quyết tâm, không tiếc bất cứ giá nào nắm xuống giọt máu kia.
Huyền lực trong tay Vân Cơ tan biến, nàng mỉm cười nói:
- Chư vị đều rất tinh mắt, không sai! Đây chính là một giọt bản nguyên tinh huyết, bản nguyên tinh huyết tác dụng nhiều lắm, đối với võ giả có trăm lợi mà không một hại.
Chẳng qua Vân Cơ cũng nói thật, giọt bản nguyên tinh huyết này chúng ta không thể giám định ra được cụ thể là phẩm cấp gì, cũng không biết đây là bản nguyên tinh huyết của Huyền thú nào.
Bởi thế sau khi luyện hóa sẽ có hiệu quả ra sao, hoặc là xảy ra tình huống dị dạng nào đó, đấu giá trường chúng ta hoàn toàn không chịu trách nhiệm.
Hiện tại bắt đầu đấu giá, giá đáy một trăm vạn Huyền Tinh, mỗi lần tăng giá không ít hơn mười vạn Huyền Tinh.
Lời này của Vân Cơ dẫn lên rất nhiều người chú ý, tinh huyết của Huyền thú khác nhau sẽ có hiệu quả tăng cường khác nhau.
Nếu là một con Huyền thú có độc, bản nguyên tinh huyết của nó có thể cũng sẽ có chứa kịch độc, vừa luyện hóa không chừng sẽ bị độc chết …
Cũng có khả năng giọt bản nguyên tinh huyết mang thuộc tính Hỏa, võ giả vừa luyện hóa sẽ lập tức bị đốt chết từ bên trong.
Các loại tình huống đều có thể phát sinh, ánh mắt đám đông không còn nóng bỏng như trước, ai cũng không dám lấy tính mạng bản thân đi đặt cược.
Bản nguyên tinh huyết rất trân quý, nhất là bản nguyên tinh huyết của Huyền thú cường đại.
Thú Hoàng dưới Hàn Băng Thâm Uyên từng dẫn lên rất nhiều đại gia tộc siêu cấp tranh đoạt, thậm chí ngay cả đại thế lực ở Thanh Châu đều bị cuốn vào.
Thú Hoàng thưa thớt, giọt máu này khẳng định không phải Thú Hoàng, bằng không sớm đã oanh động Thiên Đảo Hồ.
Không phải Thú Hoàng, không thể xác định phẩm giai, không thể xác định thuộc tính, như vậy giá trị liền thấp đi nhiều.
Một tên lão giả đứng dậy hỏi:
- Vân Cơ, ta muốn hỏi xem bản nguyên tinh huyết này lấy được từ đâu? Vì sao không thể xác định nguồn gốc của nó?
Vân Cơ cười khổ nói:
- Giọt bản nguyên tinh huyết này và chiến xa đỏ tía cùng thu được từ trong một nơi di tích cổ, đương thời nó đã được chứa ở trong chiếc bình kia.
Cho nên chúng ta không cách nào căn cứ nguồn gốc đưa ra phán định, bởi vì thời gian cất giữ quá lâu, cũng không cách nào phán định đến cùng là tinh huyết của Huyền thú cấp bậc gì.
Lời này của Vân Cơ khiến càng nhiều người mất đi hứng thú, thời gian cất giữ đã lâu như vậy, phỏng chừng khí huyết bên trong giảm đi không ít, quan trọng nhất là không biết phẩm tính, mua để làm gì?
- Một trăm vạn Huyền Tinh!
Vẫn có người ra giá, là một công tử trong nhã các tầng trên, xem ra công tử này là định thà giết lầm còn hơn bỏ sót, tính mua về nghiên cứu một phen.
- Ba trăm vạn!
Một tiếng nói khàn khàn vang lên, dẫn lên vô số người chấn kinh, lại có đứa ngu trực tiếp nâng giá hai trăm vạn? Nâng giá như vậy không phải là cố tình đấy chứ?
Khi mọi người lần theo thanh âm nhìn lại, toàn trường lập tức nghẹn lời, bởi vì người kêu giá chính là đứa ngu ngốc mang mặt nạ Lệ Quỷ vừa nãy.
Vừa rồi hắn hô ba trăm vạn, đã bị phạt nặng, giờ lại dám tiếp tục kêu giá, hắn không sợ bị đấu giá trường khiêng đi ra?.