Bất Diệt Long Đế


- Hả?
Bạch Hạ Sương và Liễu Di đều cảm thấy bất ngờ, rêu rao như vậy rất dễ dàng bị Vũ gia bố cục lừa giết.

Hơn nữa các nàng quang minh chính đại phi hành kiểu đó, hành tung cũng bị Vũ gia nắm hết trong tay, còn giúp Lục Ly thế nào được nữa?
- Nghe ta, không sai đâu.
Bạch Thu Tuyết khẽ cười nói, thấy hai người một mực nhìn chăm chăm mình, nàng giải thích thêm:
- Lần này chúng ta tới đây làm gì? Giúp Lục Ly a.

Lục Ly lại đi làm cái gì? Chẳng qua là muốn báo thù và thu hồi di cốt ông ngoại hắn.
- Bởi thế chúng ta phải giúp hắn hấp dẫn chú ý từ người Vũ gia, như vậy hắn mới có thể càng thêm an toàn.

Hơn nữa chúng ta gióng trống khua chiêng bay đi thế này, người Thiên Vũ Quốc biết được, rất nhanh sẽ truyền khắp Bắc Mạc.

Đến lúc đó Vũ gia tự nhiên không dám đụng đến bọn ta, trừ phi muốn bị diệt tộc, hiểu chưa?
- À..., tỷ, ngươi thật thông minh, hay đấy hay đấy.
Bạch Hạ Sương thoáng chốc liền tỉnh ngộ, nàng cũng không phải đứa ngốc, bằng không đã không tu luyện đến Hồn Đàm Cảnh trung kỳ nhanh đến thế, cảnh giới không kém gì Bạch Thu Tuyết.

Nàng chỉ là suy nghĩ đơn thuần, bình thường không thích suy nghĩ thôi.
Liễu Di cũng không ngốc, nàng thoáng nhìn Bạch Thu Tuyết một cái, trong lòng âm thầm bội phục và hâm mộ.

Có được dung mạo và cảnh giới tuyệt đỉnh, lại xuất thân gia tộc siêu cấp, còn có được trí tuệ cao như vậy, trời cao đúng là quá sủng ái nàng.
Bạch Hạ Sương là loại người chỉ sợ thiên hạ không loạn, nàng lập tức điều khiển chiến xa bay thấp xuống, hơn nữa còn phát động cấm chế tán phát ra tử quang nhàn nhạt, như vậy dù có ở khoảng cách rất xa đều có thể nhìn thấy được.
Mới chỉ bay một lát về phía tây bắc, bên trái trước mặt đã hiện ra một tòa thành nhỏ, Bạch Hạ Sương cố ý điều khiển chiến xa bay tới thành nhỏ.
Đến thành nhỏ nàng liền khống chế tốc độ chiến xa chậm chút, ấn ký Tử Nguyệt trên cổ sáng lên, tựa hồ sợ hấp dẫn không được người khác chú ý.
Hưu hưu hưu!
Phía dưới là một quận thành, rất nhiều võ giả bị kinh động, dồn dập lao ra ngoài nhìn.

Thấy là hai thiếu nữ sinh đôi tuyệt sắc, rất nhiều người trợn tròn mắt, vô số thanh thiếu niên càng là tưởng rằng tiên nữ hạ phàm, nhìn đế ngây dại.
- Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương!
Quận thành này nằm ngay bên cạnh Thiên Đảo Hồ, rất nhiều gia tộc khá là rõ ràng đối với tình huống trong Thiên Đảo Hồ, thoáng cái liền đoán ra thân phận hai chị em này, bốn phía lập tức vang lên một mảnh tiếng xôn xao.
Hai viên minh châu Thiên Đảo Hồ không ngờ lại đi ra ngoài, còn gióng trống khua chiêng như thế, bên người không có cường giả bảo hộ, các nàng không sợ xảy ra chuyện? Vạn nhất có kẻ xấu không sợ chết, muốn làm gì đó với hai nàng thì sao?
Nhìn xuống một mảnh huyên náo bên dưới, tròng mắt Bạch Hạ Sương đảo quanh vài vòng, khóe miệng lộ ra một tia giảo hoạt.

Nàng đột điều khiển chiến xa dừng lại, khẽ kêu lên:
- Thành chủ quận thành các ngươi là ai? Mau đi ra nói chuyện.
Liễu Di hơi ngớ, Bạch Thu Tuyết lại khẽ cười một tiếng, không ngăn cản Bạch Hạ Sương làm càn.

Trong đại viện phía dưới, một tên lão giả Hồn Đàm Cảnh bay vụt lên trên thạch bảo, khom người nói:
- Lão hủ Lê Lỗ, xin hỏi tiểu thư có gì phân phó?
Bạch Hạ Sương thuận miệng nói:
- Chúng ta muốn đi Vũ Đế Thành và Thiên Vũ Thành, ngươi có địa đồ Thiên Vũ Quốc không, mau cho bản tiểu thư một tấm.
Phía dưới lại rộ lên một trận huyên náo, hai viên minh châu Thiên Đảo Hồ này muốn đi Vũ Đế Thành và Thiên Vũ Thành, chẳng lẽ là để ý công tử nào đó của Vũ gia và Tử gia?
Lê Lỗ vung tay lên, phía dưới một tên trưởng lão nhanh khoái tốc quay vào, sau đó lấy ra một tấm địa đồ đưa đi lên.
Lê Lỗ tung người nhảy lên giữa không trung, đưa địa đồ cho Bạch Hạ Sương, về lại chỗ cũ chắp tay nói:
- Hai vị tiểu thư, còn cần vật nào khác không? Hai vị cần gì lão hủ tất toàn lực ứng phó.
- Không cần.
Bạch Hạ Sương nhìn thoáng qua địa đồ, phất phất tay, chiến xa đỏ tía cứ vậy gào thét mà đi, rất nhanh liền biến mất ở chân trời phương bắc.
- Người đâu!
Đợi chiến xa bay khuất rồi, Lê Lỗ mới quát khẽ nói:
- Lập tức báo lên tin tức này.
Chiến xa rời đi, tiếng ồn ào trong thành lại càng nồng liệt, lúc này rất nhiều thanh thiếu niên vẫn như còn đang trong mộng, sợ là sau này đi ngủ đều sẽ xuất hiện thân ảnh hai chị em sinh đôi kia.

Vũ Đế TThành, trong một tòa thành bảo, một lão giả nhỏ gầy nhìn thấy tin tức vừa được báo lên, trong đôi mắt nhỏ tràn đầy phẫn nộ.
Yên phu nhân đoán rất chuẩn, chuyện lần này quả thật đúng là Vũ gia bố cục, toàn bộ đều là tác phẩm của lão giả nhỏ gầy, túi khôn Vũ gia có biệt danh “Độc Xà”, Vũ Luân.
Trên thực tế!
Lục Ly vừa mới rời khỏi Huyết Sát Đảo không bao lâu, Vũ Luân liền đã nhận được tin tức, đám người Liễu Minh cũng chính là do Vũ Luân bố trí.

Lục Ly vừa đi Liễu Minh liền bóp nát ngọc phù, Vũ Luân liền biết tin Lục Ly đã xuất động.
Hết thảy đều nằm trong tính toán của Vũ Luân, tư liệu về Lục Ly mà Vũ Luân nắm giữ rất hoàn chỉnh.

Dựa theo tư liệu, Vũ Luân phán đoán ra tính cách Lục Ly, hắn kết luận sau khi biết ra mộ phần ông ngoại bị đào, Lục Ly nhất định sẽ tới bộ lạc Địch Long, chỉ cần Lục Ly rời khỏi Thiên Đảo Hồ, việc này liền dễ làm.
Vũ Luân bố trí rất nhiều người bên ngoài Thiên Đảo Hồ, trên đường đi cũng rải rất nhiều tai mắt, Vũ Luân vạn phần xác định lần này Lục Ly tất phải chết không nghi ngờ.
Nhưng mà!
Ngay vừa rồi lại xuất hiện biến số, Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết lại cũng đi ra từ trong Thiên Đảo Hồ.

Thế còn chưa hết, thám báo tiềm phục trong Thiên Đảo Hồ truyền tin về nói Bạch gia cũng phái rất nhiều cường giả đuổi tới …
Càng không hay chính là, hiện tại thám báo nhà hắn không cách nào truy dấu hành tung Lục Ly.

Điều này khiến Vũ Luân cảm giác có chút vướng tay, sự tình tựa hồ đã dần thoát ly ra ngoài phạm vi hắn có thể khống chế.
- Người đâu, truyền tin xuống!
Vũ Luân trầm tư một lát rồi quát khẽ, bên ngoài một tên võ giả Mệnh Luân Cảnh tiến vào, Vũ Luân trầm giọng nói:
- Triệu tập toàn bộ thám báo gia tộc, để bọn họ tản đi ra, tìm kiếm Lục Ly, nhất định phải mau chóng tìm ra hắn.

Nhớ kỹ, tìm được liền lập tức báo tin, không được đả thảo kinh xà.
Hưu!
Võ giả Mệnh Luân Cảnh lui ra, Vũ Luân suy nghĩ một lát, vẫn cảm thấy không yên tâm, lần nữa quát khẽ nói:
- Đưa tin cho các gia tộc, để bọn hắn tăng thêm nhân thủ tìm kiếm.

Cứ nói chỉ cần tìm ra Lục Ly, thưởng một tòa quận thành và năm ngàn vạn Huyền Tinh!
Rất nhanh, từng đạo tin tức truyền ra, chỉ chưa đến nửa ngày sau, rất nhiều gia tộc ở Thiên Vũ Quốc đều sôi trào.
Để uẩn của Vũ gia tại Thiên Vũ Quốc rất sâu dày, rất nhiều gia tộc phụ dung vào Vũ gia, ngoài ra còn có vô số gia tộc quan hệ tốt đẹp với Vũ gia.
Vũ gia truyền lệnh xuống, những gia tộc này tự nhiên đều hành động, rất nhiều thám báo và võ giả đều điên rồi, chỉ cần tìm ra Lục Ly liền lập tức có thể trở thành chủ một quận thành, còn được thưởng thêm năm ngàn vạn Huyền Tinh.
Tin tức lan tỏa rất nhanh, những gia tộc võ giả không nhận được lệnh cũng điên rồi.

Dù không được đến mệnh lệnh cũng chủ động tham gia tìm kiếm.

Nếu vận khí nghịch thiên tìm được Lục Ly, như vậy bọn hắn liền phát tài.
Nhất thời trọn cả Thiên Vũ Quốc đều sôi trào, ít nhất có mấy trăm vạn võ giả xuất động, đi khắp tứ xứ truy vết Lục Ly, tìm kiếm người khả nghi.
Nhưng chuyện rất quái dị đã xảy ra …
Ba ngày, nguyên tận ba ngày.
Mấy trăm vạn võ giả tìm kiếm ba ngày, lại vẫn không có bất cứ tin tức nào truyền lên.

Lục Ly tựa hồ không hề đi ra Thiên Đảo Hồ, chưa từng tiến vào Thiên Vũ Quốc.

Không có bất kỳ tin tức quan trọng nào phản hồi về Vũ gia, ngược lại bởi vì tìm kiếm Lục Ly, rất nhiều người thâm nhập dã ngoại hoang vu, bị Huyền thú xé thịt.
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương gióng trống khua chiêng ngồi chiến xa hoàng kim một đường bay tới, thỉnh thoảng lại thay đổi lộ tuyến.

Bên này đi một vòng, bên kia đi một vòng, khiến rất nhiều thám báo Vũ gia theo gót được một phen hãi hùng khiếp vía.
Chuyện Vũ Luân lo lắng nhất cũng đã xảy ra, thám báo trong Thiên Đảo Hồ được đến tin tức chuẩn xác, nói Bạch Hỉ đã dẫn theo Bạch Lãnh và mười tên võ giả Bất Diệt Cảnh Bạch gia rời khỏi Thiên Đảo Hồ.
Hơn nữa lúc này đám người Bạch Hỉ cũng không rõ hành tung.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui