- Lệnh bài giả?
Lục Ly cau mày, có chút không hiểu hỏi:
- Minh Vũ đại nhân, vì sao ngươi phải dùng giả lệnh bài? Hơn nữa lúc ấy ngươi còn làm bộ như nhận lầm ta?
- Bởi vì Bạch Yên!
Minh Vũ giải thích:
- Lúc ấy Bạch Yên đang dò xét, chắc hẳn ngươi cũng cảm ứng được? Ngươi đã không muốn thừa nhận ngươi là con trai của Lục Nhân Hoàng, ta liền diễn một tuồng kịch giúp ngươi che dấu thân phận, dù sao ta có thể âm thầm bảo hộ ngươi nha.
- Yên phu nhân!
Lục Ly bừng tỉnh đại ngộ, lúc ấy mình không thừa nhận mình là con trai của Lục Nhân Hoàng, cũng bởi vì phụ cận còn có một cường giả ẩn nấp dò xét, không nghĩ tới là Yên phu nhân.
Lục Ly ngơ ngác, lần nữa hỏi:
- Minh Vũ đại nhân, phụ thân ta...!thật có đại ân với ngươi?
- Đương nhiên!
Minh Vũ gật đầu, trịnh trọng nói:
- Trên thực tế, phần lớn linh tài ta tu luyện, đều là phụ thân ngươi cho.
Ta có thể cảm ngộ thế, là phụ thân ngươi chỉ điểm.
Bạch gia không dám đụng đến ta, là bởi vì phụ thân ngươi gặp qua Thiên Ngục lão nhân.
Phụ thân ngươi có ân tái tạo với ta, ta đã sớm thề, phụng hắn làm chủ, đi theo hắn cả đời.
- Nguyên lai là như vậy.
Lục Ly bừng tỉnh đại ngộ, rất nhiều băn khoăn trong nội tâm đều được cởi bỏ.
Minh Vũ giống như một mê đề, lại không nghĩ rằng đều bởi vì phụ thân của hắn Lục Nhân Hoàng.
- Chẳng qua...
Lục Ly nghĩ nghĩ, lại không giải thích được, hắn cau mày nói:
- Vì sao trước kia ngươi không tới tìm ta và tỷ tỷ? Chúng ta ở Địch Long bộ lạc bị người khi dễ mười mấy năm, tỷ tỷ thiếu chút nữa chết rồi, lúc này còn bị người mang đi Thanh Châu.
- Xin lỗi, thiếu chủ!
Trên mặt Minh Vũ lộ ra vẻ áy náy, nói:
- Ta ở Thiên Lương Quốc có cừu gia, không dám ra Thiên Đảo Hồ.
Hơn nữa ta độc lai độc vãng, không biết chuyện bên ngoài Thiên Đảo Hồ, cũng rất ít quan tâm.
Nếu không phải Bạch Yên phái người nhắc nhở ta, ta cũng không biết thiếu chủ tồn tại.
Ta cho rằng chủ nhân đã sớm trở về Trung Châu Lục gia, nên đợi đột phá Quân Hầu cảnh lại đi Trung Châu tìm chủ nhân.
- Vậy sao!
Tất cả đều hiểu rõ, kỳ thực ở thời điểm Minh Vũ lấy ra bức họa của Lục Nhân Hoàng, Lục Ly liền tin hắn.
Lục Ly chưa gặp Lục Nhân Hoàng, nhưng liếc mắt liền nhận định đây là phụ thân của hắn, nó là một loại cảm giác rất kỳ diệu.
Hơn nữa hành vi của Minh Vũ ở Luyện Ngục Bích, ở Thiên Vũ Quốc, Lục Ly đã coi Minh Vũ là người mình.
Rầm rầm rầm...!
Phía tây bắc truyền đến tiếng nổ lớn, phỏng chừng đám người Bạch Lãnh, Yên phu nhân đang vây giết Vũ Phi Nông.
Lúc này Lục Ly lại không có chút lo lắng, bởi vì bên cạnh hắn là một Quân Hầu cảnh, còn là Quân Hầu cảnh cảm ngộ được thế.
Suy nghĩ một chút, Lục Ly hạ thấp giọng hỏi:
- Minh Vũ đại nhân, phụ thân ta từng ở Bắc Mạc khai chiến với địch nhân.
Ngươi bộc lộ thân phận, thân phận của ta cũng bại lộ, có thể gặp chuyện không may hay không?
- Không có chuyện gì.
Minh Vũ suy nghĩ một chút mới nói:
- Gần mấy ngàn năm nay Bắc Mạc không có xuất hiện Nhân Hoàng, chủ nhân hẳn là đánh với kẻ địch bên ngoài.
Nếu đã qua hơn mười năm, cừu gia còn không tìm tới cửa, thì khẳng định không có chuyện gì rồi.
Minh Vũ dừng một chút, lại tiếp tục nói:
- Đương nhiên, thiếu chủ cũng nên điệu thấp một chút, sau này ta chỉ có thể tận lực âm thầm bảo hộ.
Dù sao thân phận của chủ nhân đặc thù, cừu gia của hắn khẳng định không phải thế lực nhỏ, đúng rồi...!thiếu chủ có biết chủ nhân ở đâu không?
- Không biết!
Vì cẩn thận, Lục Ly không có bộc lộ hành tung của Lục Nhân Hoàng, hắn nói:
- Từ lúc ta sinh ra, cha mẹ liền mất tích, nhiều năm như vậy không có tin tức gì, Lục gia cũng không có người đi tìm ta.
- Minh Vũ đại nhân!
Lục Ly nghiêm nghị nhìn Minh Vũ hỏi:
- Ngươi có thể mang ta đi Trung Châu không? Ta muốn đi Lục gia, dò xét tin tức của cha mẹ.
- Thiếu chủ, ngươi gọi ta Minh Vũ là được, gọi đại nhân là gãy sát ta.
Minh Vũ nghiêm túc nói:
- Đi Trung Châu không thành vấn đề, bất quá cần phải đợi ba tháng nữa, ta còn có chút chuyện phải xử lý.
- Tốt!
Trên mặt Lục Ly lộ ra vẻ hưng phấn, có Minh Vũ bảo hộ, hắn có thể ung dung trở về Lục gia.
Chỉ cần trở lại Lục gia, mọi việc liền đại cát.
- Rầm rầm rầm...!
Tiếng nổ càng ngày càng lớn, Lục Ly nhìn về phía tây bắc hỏi:
- Lát nữa Yên phu nhân nhất định sẽ tìm ta gây chuyện, Minh Vũ, ngươi có thể xử lý không?
- Không thành vấn đề.
Minh Vũ rất tùy ý nói:
- Thiên Ngục lão nhân và phụ thân ngài từng có ước định, không thể động thủ với ta.
Ta lại không sợ Bạch Hỉ, cho nên ở Thiên Đảo Hồ không ai có thể tổn thương được thiếu chủ.
Bạch Yên dám xằng bậy, ta giúp ngài bắt nàng, tùy ngài chơi đùa.
- Tốt!
Lục Ly dứt khoát mang theo Minh Vũ và Thiên Đà Tử đi vào trong rừng rậm, để Tiểu Bạch ở phía trước dò đường, chuẩn bị trở về Huyết Sát Bảo chờ Yên phu nhân tìm tới cửa.
Có một Quân Hầu cảnh cảm ngộ "Thế" ở đây, lực lượng của Lục Ly tăng nhiều nha.
Phía tây bắc dần dần im ắng, phỏng chừng chiến đấu đã kết thúc.
Bạch Lãnh mang theo mấy Bất Diệt cảnh, nếu như còn bắt không được hai người Vũ Phi Nông, vậy thì cũng quá vô dụng rồi.
Thiên Đà Tử đi theo phía sau Lục Ly và Minh Vũ, thân thể căng thẳng, thở mạnh cũng không dám.
Hắn từ trong lời nói của Lục Ly và Minh Vũ đã nghe ra rất nhiều tin tức, vì vậy càng thêm cung kính với Lục Ly.
Trước kia hắn còn có chút không phục, lần này là triệt để phục rồi.
- Thiếu chủ, tiểu thú này của ngài rất lợi hại, hẳn là thượng cổ dị chủng.
Minh Vũ nhìn Tiểu Bạch vui vẻ bôn tẩu ở phía trước, mắt lộ ra ánh sáng kỳ lạ.
Lục Ly tự nhiên biết Tiểu Bạch cường đại, gật đầu không nói.
Thời điểm ba người đi ra rừng rậm, đột nhiên Lục Ly lấy mặt nạ Quỷ Sát đưa cho Minh Vũ:
- Ngươi mang mặt nạ đi, có thể không bộc lộ thân phận thì đừng bại lộ, có người ngoài đừng gọi ta thiếu chủ.
- Tốt!
Minh Vũ mang lên mặt nạ Quỷ Sát, khí tức cường đại trên người biến mất.
Mặt nạ Quỷ Sát là Huyền khí Thiên giai, không tới Quân Hầu cảnh thì không ai dò xét được hình dáng của hắn, mặt nạ này là bảo bối tốt, rất thích hợp Minh Vũ.
- Hưu...!
Ba người vừa mới tới trước Huyết Sát Bảo, hướng tây bắc có phi thuyền phá không bay đến.
Lục Ly phất tay bảo võ giả trước Huyết Sát Bảo tản ra, ánh mắt nhìn trời cao.
Trên phi thuyền, Bạch Lãnh ngạo nghễ đứng yên, trong tay cầm hai cái đầu người máu chảy đầm đìa.
Yên phu nhân, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đứng trên boong thuyền, còn có mấy trưởng lão Bạch gia.
Yên phu nhân nhìn xuống dưới, suy nghĩ một chút mới nói với Bạch Lãnh:
- Lãnh ca, các ngươi đi về trước, bẩm báo chuyện nơi đây cho Hỉ bá, mời tộc trưởng định đoạt, ta đi xuống một chuyến.
Bạch Lãnh biết Huyết Sát Đảo là một cục diện rối rắm, chuyện này do Yên phu nhân đưa tới, nàng nhất định phải giải quyết tốt hậu quả, nên hờ hững gật đầu.
- Chúng ta cũng đi!
Bạch Thu Tuyết khẩn trương nói, nàng sợ Yên phu nhân nổi giận giết chết Lục Ly.
Lần này Yên phu nhân chỉ muốn cho Lục Ly một bài học, lại không nghĩ rằng Lục Ly đại khai sát giới.
Không chỉ khiến Yên phu nhân mất mặt, còn làm Bạch gia chết một trưởng lão Bất Diệt cảnh.
Mặc dù Bạch Duệ là Vũ Phi Nông giết, nhưng nói như thế nào cũng có chút quan hệ với Lục Ly.
- Bạch Cát, trói hai nha đầu này lại, trở về diện bích nửa năm!
Yên phu nhân quát, đám người Lục Ly ở phía dưới đều nghe được.
Yên phu nhân ở Bạch gia có địa vị rất cao, Bạch Cát chỉ có thể phong ấn Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương.
- Hưu!
Yên phu nhân mang theo một trưởng lão Bất Diệt cảnh bay xuống, trực tiếp rơi vào trên đất trống trước Huyết Sát Bảo.
Phi thuyền gào thét bay đi, Bạch Thu Tuyết mơ hồ nhìn thấy mấy thân ảnh mơ hồ phía dưới, khẽ kêu lên:
- Tiểu cô, nếu như người giết Lục Ly, ta sẽ hận người cả đời.
- Ôi...
Phía dưới, nội tâm Lục Ly chấn động, có chút cảm động nhìn phi thuyền một cái.
Đợi phi thuyền biến mất, hắn thu hồi ánh mắt, nhìn Yên phu nhân khom người hành lễ nói:
- Lục Ly tham kiến phu nhân, tham kiến vị đại nhân này, mời vào trong.
Yên phu nhân và trưởng lão Bạch gia nhìn Minh Vũ đeo mặt nạ Quỷ Sát mấy lần, khuôn mặt sương lạnh đi vào trong, Lục Ly và Minh Vũ, Thiên Đà Tử đi theo vào.
Yên phu nhân trực tiếp ngồi ở chủ vị, lần nữa liếc nhìn Minh Vũ, sau đó lạnh giọng nói:
- Lục Ly, ngươi rất lợi hại nha! Lại cấu kết Vũ gia liên thủ chém giết đám người Hứa Trần, còn giết một trưởng lão của Bạch gia chúng ta.
Mấy ngày nữa có phải muốn tiêu diệt cả Bạch gia chúng ta không? Sau đó ngươi lên làm bá chủ Thiên Đảo Hồ.
- ...
Lục Ly và Thiên Đà Tử trợn mắt, Yên phu nhân này mất trí rồi sao.
Đây là muốn mạnh mẽ định tội hắn, buộc hắn đi vào khuôn khổ sao?
Lục Ly còn không thức thời, sợ là Yên phu nhân sẽ hạ độc thủ.