Bất Diệt Long Đế


Thân phận của Lục Ly kỳ thật rất dễ tra, nếu hắn im lặng ở Địch Long bộ lạc, có lẽ không ai biết được thân phận của hắn.
Một khi hắn quật khởi và có danh tiếng, sẽ rất dễ dẫn tới sự hoài nghi của các thế lực lớn, nếu điều tra thì sẽ có thể đoán ra.
Năm đó Lục Nhân Hoàng ở Thiên Đảo Hồ, bởi vì Minh Vũ mà đại náo Bạch Đế Sơn, thiếu chút nữa một chưởng đập chết Thiên Ngục Lão Nhân.

Về sau tuy Bạch gia phong tỏa tin tức, nhưng đại sự như vậy sao có thể giấu được? Một số gia tộc đều nhận được tin tức.
Minh Vũ lại quỳ ở Huyết Sát Đảo, gọi một tiếng thiếu chủ, thân phận của Lục Ly kỳ thật đã bị rất nhiều người hoài nghi.

Tuy về sau Minh Vũ rời đi, không tới Huyết Sát Đảo nữa, nhưng trước đó không lâu lại không phải đã xuất hiện à? Đeo mặt nạ Quỷ Sát cũng không thể ngăn cách được sự tra xét của Quân Hầu cảnh.
Cho nên Tử Hoàn Ninh biết được nội tình  nên không động thủ, Đỗ Hành và Kỳ Thiên Hà lại cho rằng có Đỗ Tranh làm chỗ dựa, không phải cố kỵ gì.

Quốc chủ Thiên Lương Quốc bị Thiên Ngục Lão Nhân trảm sát, Dạ Lệ cho dù biết thân phận của Lục Ly cũng sẽ ra tay.
Khiến Đỗ Hành cảm thấy rất hoang đường là, Đỗ Tranh cuối cùng cũng ra, nhưng lại là để kê sân cho Lục Ly.

Phóng thích một tín hiệu với toàn trường - hắn là đứng ở bên phe Lục Ly, ai dám đắc tội với Lục Ly, vậy chính là đối địch với hắn!
Bất kỳ âm mưu gì cũng đều là để đạt được lợi ích nào đó, nếu không người bố cục chính là bị bệnh thần kinh.
Đỗ Tranh không phải bị thần kinh, hắn khẳng định là muốn đạt được lợi ích.

Lúc trước mọi người suy đoán hắn có quan hệ với Đỗ Hành, muốn giúp Đỗ Hành nhất thống Bắc Mạc, hiện tại lại đứng ở phía lập với Đỗ Hành.
Cho nên suy đoán này là sai.
Sau khi Đỗ Tranh tỏ thái độ, chiến đấu kỳ thật đã kết thúc, Đỗ Tranh bày một đại cục kinh thiên, vòng một vòng lớn, hắn có được lợi ích gì?
Chẳng có gì cả!
Lợi ích duy nhất hắn có thể đạt được chính là tình hữu nghị với Lục Ly.
Dệt hoa trên gấm không bằng đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, nếu Đỗ Tranh đứng ở bên Đỗ Hành, bên Lục Ly sẽ thảm bại, nếu là ngược lại...!Lục Ly có thể đại thắng!
Thảm bại và đại thắng, chênh lệch này cực lớn, có thể tạo thành trùng kích rất lớn đối với Lục Ly, độ hảo cảm của Lục Ly đối với Đỗ Tranh khẳng định sẽ đề thăng vô hạn.
Đỗ Tranh vì sao muốn lấy lòng Lục Ly? điều này cũng dễ hiểu, không nói Lục Ly là thân phận đệ tử trực hệ của Lục gia, chỉ nói Lục Nhân Hoàng, cha của Lục Ly đã đủ để Đỗ Tranh bỏ ra một cái giá cực lớn để giao hảo Lục Ly.
Cho nên Tử Hoàn Ninh mới hoài nghi, Yên phu nhân ở phía dưới cũng hoài nghi như vậy.

Chỉ có đám người Đỗ Hành, Đỗ Tử Lăng, Tử Liên Nhi, Dạ Vũ Hàm là ngạc nhiên, căn bản không nghĩ ra Đỗ Tranh vì sao lại làm như vậy?
Thân là người trong cuộc, Lục Ly lúc này cũng không nghĩ ra, có điều đã có người tung cành oliu, hắn tất nhiên từ chối thì bất kính.
Hắn chắp tay cười nói:
- Đỗ tổng quản đã có thịnh tình như vậy, Lục mỗ sao có thể không lĩnh tình? Có điều...!Có thể chờ thêm một lát để ta xử lý xong chuyện nơi này đã không?
- Được!
Đỗ Tranh gật đầu, mỉm cười nói:
- Lục công tử ngươi cứ làm việc đi, Đỗ mỗ ở hội đấu giá chờ đại giá.
Nói xong Đỗ Tranh, lạnh lùng nhìn lướt qua bên Đỗ Hành và Tử Hoàn Ninh, cưỡi chiến xa hoàng kim bay về Thiên Ngục Thành, rất nhanh liền biến mất trong thành.
Sự ám chỉ này của Đỗ Tranh đã vô cùng rõ ràng, thân thể Đỗ Hành rạch phá trường không, một tay tóm lấy Đỗ Tử Lăng rồi bay nhanh về phía nam.
- Trốn rồi.
Đỗ Hành cũng bỏ chạy, toàn trường không còn ai dám lưu lại, vô số võ giả Bất Diệt cảnh, Mệnh Luân cảnh đều tản ra bốn phương tám hướng, vội vàng chạy trốn.
Cường giả Bất Diệt cảnh của các gia tộc bay tới phi thuyền thiết giáp, dẫn theo công tử tiểu thư nhà mình chạy trốn.

Phía dưới một cường giả Bất Diệt cảnh thủ hộ Dạ Lệ mang theo Dạ Lệ bay đi xa xa.

Trong sân khắp nơi đều là người chạy trốn, loạn thành một đống.
- Công tử!
Dạ Tra nhìn về phía Lục Ly, xin chỉ thị có đuổi giết hay không, Lục Ly nghĩ nghĩ một chút rồi lắc đầu.
Hắn lần này là tới cứu người, không phải đến đồ sát, nhiều người như vậy chạy trốn, dựa vào đám người Dạ Tra thì có thể giết được bao nhiêu?
- Lục công tử, lão phu Tử Hoàn Ninh, Tử gia đại trưởng lão!
Tử Hoàn Ninh và các công tử tiểu thư của Thiên Vũ Quốc không lập tức đi ngay, Tử Hoàn Ninh chắp tay nói:
- Những lời vừa rồi lão phu nói không phải là hư ngôn, cảm tạ ngươi ở Long Đế Trủng đã cứu ta Liên Nhi nhà ta.

Tử gia cũng rất hy vọng có thể kết giao với bằng hữu như ngươi, có cơ hội thì tới Thiên Vũ Thành chơi, Tử gia nhất định sẽ quét dọn giường chiếu chào đón.
Tử Hoàn Ninh vừa rồi không động thủ, cảm quan của Lục Ly đối với hắn cũng không tồi, cộng thêm lần trước ở Vũ Đế Thành Tử Liên Nhi lên tiếng nói giúp Lục Ly.

Lục Ly nhìn Tử Hoàn Ninh và Tử Liên Nhi, chắp tay nói:
- Đa tạ đại trưởng lão và Liên Nhi tiểu thư, ngày sau có rảnh nhất định sẽ tới bái phỏng.
- Vậy chúng ta cáo từ trước!
Tử Hoàn Ninh vung tay lên, phi thuyền thiết giáp tỏa ra một đạo quang mang rồi phá không bay đi.

Tử Liên Nhi nhìn Lục Ly, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, trong lòng lại thở dài nặng nề.
Bạch Đế Sơn vừa rồi còn ầm ĩ lập tức trở nên vắng vẻ, chỉ để lại chiến trường tan hoang và mấy chục cỗ thi thể.
Dạ Tra ra hiệu cho Dạ Kiêu, Dạ Kiêu bay xuống kéo trưởng lão Thanh Loan tộc từ trong hố sâu ra.

Cả người trưởng lão đó đều là máu, xương cốt cũng gãy mấy cái, có điều vẫn chưa chết.
Dạ Tra biết rõ  trưởng lão này không chết được, nếu không cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn, hắn rất tự tin với thủ đoạn phòng ngự của Thanh Loan tộc.
Dạ Tra lấy ra một chiếc phi thuyền thiết giáp, mọi người bay lên.

Lục Ly nhìn chung quanh một vòng, ánh mắt hướng về phía Yên phu nhân ở xuống phía dưới, nói:
- Phu nhân, chuyện về sau ngươi đi xử lý đi.
Yên phu nhân lúc này vẫn đang cân nhắc xem Đỗ Tranh có mưu đồ gì, bị Lục Ly nói cho bừng tỉnh, nàng ta gật đầu nói:
- Lục công tử, ơn lớn không lời nào cảm tạ hết được, chuyện về sau ta có thể xử lý.
Đỗ Hành đào tẩu, Kỳ Thiên Hà bị thương bỏ chạy, Dạ Lệ bị thương nặng được người ta mang đi, Tử Hoàn Ninh không nhúng tay vào chiến sự của Thiên Đảo Hồ.
Mấu chốt nhất là Đỗ Tranh ra mặt tỏ rõ thái độ, đại cục đã định.

Đại quân của ba nước rất nhanh liền thối lui, hơn nữa trong thời gian ngắn khẳng định không dám lại tấn công.

Lục Ly đã ngăn cơn sóng dữ, dẹp yên loạn Thiên Đảo Hồ.
- Dạ tộc trưởng, Vũ Hóa Thần, các ngươi theo ta tới hội đấu giá, Minh Vũ, các ngươi giúp Yên phu nhân ổn định cục diện.
Lục Ly lại hạ lệnh, hắn vẫn không quá tín nhiệm Đỗ Tranh, tất nhiên không thể đến một mình.

Dù sao Đỗ Tranh này quá khác thường, dẫn theo Dạ Tra, Vũ Hóa Thần ít nhất đảm bảo an toàn hơn.
Dạ Tra tóm lấy Lục Ly, Vũ Hóa Thần theo sát đằng sau, ba người phóng tới Thiên Ngục Thành.

Đám người Minh Vũ bay xuống, đứng ngoài Lộ Thiên Các Lâu, Dạ Kiêu chữa thương cho trưởng lão Thanh Loan tộc, hai trưởng lão còn lại thì trầm mặc mà đứng.
- Chúng ta thắng rồi?
Lúc này Bạch Hạ Sương vẫn cảm thấy giống như đang nằm mơ, nàng ta rất nhanh liền mừng rỡ như điên hét lên.

Trên Bạch Đế Sơn cũng bộc phát ra những tiếng hoan hô, vô số người hô to tên Lục Ly.

Đối với bọn họ mà nói, Lục Ly chính là ân nhân cứu mạng, là thần thủ hộ thế hệ mới của Thiên Đảo Hồ.
Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết nhìn nhau, hai người lại không vui lắm, ngược lại biểu cảm trên mặt có chút là lạ.
Trong đầu hai người đều có một hoài nghi, Đỗ Tranh làm ra bố cục này, mục đích là để giao hảo với Lục Ly.

Nói một cách khác, Đỗ Tranh để giao hảo Lục Ly, bố cục lừa giết Thiên Ngục Lão Nhân và Bạch Hỉ.
Tuy việc này chắc không có liên quan trực tiếp tới Lục Ly, nhưng Thiên Ngục Lão Nhân và Bạch Hỉ rất có khả năng là vì Lục Ly mà chết.
Đỗ Tranh muốn giao toàn bộ Thiên Đảo Hồ cho Lục Ly, tặng cho hắn một phần hậu lễ.

Mà nếu Lục Ly muốn trở thành chúa tể của Thiên Đảo Hồ,  Thiên Ngục Lão Nhân và Bạch Hỉ nhất định phải chết!
Vốn Lục Ly cứu Bạch gia, cứu Thiên Đảo Hồ, Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết nên cảm động đến rơi nước mắt.
Nhưng trong lòng hai người lại không biết là tư vị gì, có một loại cảm giác như nghẹn ở cổ, cả người đều không thoải mái.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui