Bất Diệt Long Đế


Minh Vũ và Vũ Hóa Thần chưa bao giờ thấy Long Đế Quan, Vũ Linh Hư chết rồi, Vũ Hóa Thần không có tình báo trong Long Đế Trủng, Minh Vũ thì không quá quan tâm tới việc này.
Cho nên hai người không có phản ứng quá lớn, Lục Ly thì trong lòng lại như có lửa đốt, yêu ma đó từng nói, tàng bảo của Long Đế đều ở trong cổ quan.

Tàng bảo một đời Bắc Mạc Đại Đế, bên trong không dám nói là nhiều, nhưng trăm ức huyền tinh thì chắc vẫn có chứ?
Lục Ly ở trên Long Đế Quan có được một cái giới chỉ, trong giới chỉ đó có ba mươi sáu gốc Linh Tài, còn có sáu gốc Thăng Long Thảo.

Sáu gốc Thăng Long Thảo này đã có giá năm mươi sáu mươi ức huyền tinh, trong Long Đế Quan nói như thế nào thì ít nhất cũng phải có bảo vật giá trị trăm ức huyền tinh chứ?
Lục Ly hiện tại thiếu nhất là huyền tinh, nếu có huyền tinh thì hắn có thể một đường truyền tống, có thể trong một hai tháng tới Thần Khải Vực, cũng sẽ vô cùng an toàn.

Thành trì trong Trung Châu bình thường đều không cho phép động võ, ở trong thành không ngừng truyền tống sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Trong lòng Lục Ly khẽ động, hỏi:
- Hoàng kim cổ quan? Là bộ dạng gì?
Thám báo nhìn Đỗ Nhiễm một cái, người sau gật đầu, thám báo liền giải thích:
- Quan tài đó rất khí phái, dài mười mét, độ rộng và độ cao khoảng hai mét.

Trên bốn góc còn có Hàn Thiết Cự Liên (xích to bằng hàn thiết), toàn thân màu hoàng kim, chắc là từ hoàng kim đúc thành.

Còn có rất nhiều phù văn, đồ án, trên nắp quan tài cắm một thanh chiến đao cực lớn, rõ ràng là thần binh Thánh cấp.
- Quả nhiên!
Hình dung của Thám báo giống hệt với Long Đế Quan mà Lục Ly đã từng nhìn thấy, có thể xác định chắc chắn.

Lục Ly Lục Ly khó hiểu là, Long Đế Quan từ Long Đế Trủng bay đi, vì sao lại bay đến Trung Châu? Chẳng lẽ là yêu ma đó khống chế?
Phi thuyền thiết giáp tiếp tục bay về phía trước, Lục Ly không hỏi nhiều, chỉ nhìn phía trước.

Đỗ Nhiễm lại hỏi một chút tình huống bên đó, biết được đã truyền tin về, cường giả của Đỗ gia sau khi thấy sẽ đến tiếp viện, Đỗ Nhiễm mới yên tâm.
Lại phi hành về phía trước mấy chục dặm, xa xa đột nhiên nhìn thấy có vô số bóng người, trên bầu trời khắp nơi đều là người, bay lượn đầy trời, đều chắn trước một khối hoàng kim cổ quan cực lớn.
Lục Ly nhìn lướt qua, lập tức xác định là Long Đế Quan.

Lúc này quan tài đó không ngờ giống như có sinh mệnh, xông trái lao phải, tốc độ vô cùng khủng bố.

Không ngừng đẩy các võ giả Mệnh Luân cảnh, Bất Diệt cảnh ra, gian nan phá vây.
- Ặc?
Trong mắt Đỗ Nhiễm hiện lên một tia nghi hoặc, có điều sắc mặt lại trở nên hồng nhuận, cổ quan này quỷ dị như vậy, bên trong khẳng định có trọng bảo.
- Tần Cương, Tần Dư?
Nhìn lướt qua Đỗ Nhiễm ở bên cạnh, thấy hắn đang nhíu mày, trên bầu trời lúc này đều là người của Tần gia, vừa rồi hai Quân Hầu cảnh của Tần gia đã tới, đều đang thi triển thủ đoạn muốn trấn áp hoàng kim cổ quan.

Bên hắn chỉ có một Quân Hầu cảnh, nếu như đi tranh đoạt, không khỏi sẽ chịu thiệt.
- Gia gia, mau xuất thủ đi, nếu không đợi lát nữa cổ quan sẽ bị đoạt mất.
Đỗ Luân đã sớm đi ra, nhìn thấy Tần Cương đang không ngừng đánh ra từng đại thủ ấn về phía hoàng kim cổ quan, lập tức có chút quýnh lên.

Nếu cổ quan bị Tần Cương thu vào không gian giới, cho dù người của Đỗ gia đến cũng không tiện tranh đoạt.
Lục Ly nhìn ra sự rối rắm của Đỗ Nhiễm, đột nhiên mở miệng nói:
- Đỗ đại nhân, ta có thể phái hai người giúp ngươi.

Có điều.

.

.

Bảo vật trong cổ quan này ta muốn một nửa.
Vũ Hóa Thần là Quân Hầu cảnh trung kỳ, Minh Vũ cảm ngộ được thế, cộng thêm Đỗ Nhiễm, chắc có thể thoải mái trấn áp hai Quân Hầu cảnh của Tần gia.
Bảo vật trong Long Đế Quan có giá trị ít nhất hơn trăm ức huyền tinh, một nửa cũng đã đủ để Lục Ly truyền tống tới Thần Khải Vực.

Nơi này là  địa bàn của Đỗ gia, hậu quả tất nhiên có Đỗ gia đi giải quyết, Lục Ly vì sao không làm?
Đỗ Nhiễm còn chưa nói gì, Đỗ Luân lại lập tức cười rộ lên:
- Một nửa? Ngươi dựa vào cái gì, cho rằng Đỗ gia chúng ta không có cường giả à?
Bốp.
Đỗ Nhiễm tát Đỗ Luân bay vào trong khoang thuyền, sau đó lạnh lùng khiển trách:
- Còn dám vô lễ với Lục công tử, trở về nhốt ngươi mười năm.
Vẻ mặt Đỗ Luân đầy ủy khuất, lại không dám nói thêm gì.

Đỗ Nhiễm áy náy chắp tay với Lục Ly, nói:
- Xin lỗi Lục công tử, là ta không dạy dỗ tốt, trở về ta sẽ phạt nặng hắn.

Một nửa quá nhiều, ta làm chủ, chỉ cần giành được cổ quan đó, bảo vật bên trong các ngươi cứ lấy sáu thành.
- Sáu thành?
Lục Ly không ngờ Đỗ Nhiễm lại khách khí như vậy, muốn cho hắn tận sáu thành? Hiện tại cũng không phải lúc nói những điều này, Lục Ly nhìn Vũ Hóa Thần và Minh Vũ:
- Các ngươi đi hỗ trợ, giành lấy cổ quan đó.
- Thiếu chủ...
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần đều không nhúc nhích, tình huống xung quanh đã loạn như vậy, bọn họ lo lắng để lại Lục Ly một mình ở đây.

Vạn nhất bị người ta giết, hoặc là bị ngộ sát thì sao?
Lục Ly mỉm cười, chỉ vào sơn mạch phía dưới, nói:
- Đừng lo lắng, ta và Đỗ Luân sẽ trốn vào trong núi, ở đây không phải cũng có hai thám báo của Đỗ gia sao? Các ngươi giành lấy  cổ quan rồi lập tức dẫn ta đi là được, ở địa bàn của Đỗ gia, người Tần gia thực sự dám xằng bậy chắc?
Đỗ Nhiễm nghĩ nghĩ một chút cũng thấy có lý, người của Tần gia dám cướp cổ quan, nhưng khẳng định không dám giết người của Đỗ gia.

Hắn gật đầu với Vũ Hóa Thần và Minh Vũ, dặn dò thám báo vài câu rồi bay lên trời.
- Thiếu chủ cẩn thận một chút.
Thấy Lục Ly kiên trì, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần cũng phá không mà đi.

Lục Ly nhìn Đỗ Luân, bay xuống dưới, tìm một sơn động kín đáo rồi trốn đi, tựa vào cửa động nhìn ra xung quanh xa xa.
Đỗ Luân lại không xuống, hắn bị Đỗ Nhiễm tát cho một cái, trong lòng đang rất hận Lục Ly, sao có thể ở cùng với Lục Ly.
Hai thám báo Mệnh Luân cảnh của Đỗ gia cũng không dám lơ là, một người đi theo một Lục Ly, một người đi theo Đỗ Luân.
- Đỗ Nhiễm, cút ngay! Đây là chúng ta phát hiện trước!
Xa xa truyền đến một tiếng quát lớn, hẳn là Quân Hầu cảnh của Tần gia.

Bọn họ thấy sắp có thể lấy được Long Đế Quan, sao có thể trơ mắt nhìn bị Đỗ Nhiễm cướp đi.
- Ha ha ha!
Đỗ Nhiễm cười ha hả, đáp lại:
- Tần Cương, đây chính là địa bàn của Đỗ gia chúng ta.

Bất kỳ một bảo vật nào xuất hiện cũng đều là của Đỗ gia, các ngươi to gan dám tranh giành, đây là muốn khai chiến với Đỗ gia chúng ta à? Động thủ!
Bản Mệnh Châu của Đỗ Nhiễm đột nhiên biến to, bên trên đột nhiên tỏa ra sương đen cuồn cuộn,  sương đen đó lập tức che phủ không gian lân cận.

Sương đen đen đậm như mực, lập tức bao phủ người xung quanh, giống như miệng của một con cự thú, nuốt sống mọi người.
Long Đế Quan vốn đang tỏa ra kim quang vạn trượng, lúc này không ngờ lại một chút quang mang cũng không còn, chỉ có những tiếng kinh hô từ bên trong truyền đến, còn xen lẫn với những tiếng nổ mạnh.
- Đây là áo nghĩa gì?
Lục Ly rất ngạc nhiên, hỏi thám báo ở cách đó không xa.

Thám báo giải thích:
- Đây là Mê Ảm Áo Nghĩa của Đỗ Nhiễm trưởng lão, là Hắc Ám Áo Nghĩa tứ phẩm dung hợp với một loại bí thuật đặc thù mà thành, được hắn đặt tên là Mê Ảm Áo Nghĩa.

Nếu bị nhốt ở bên trong, người cấp bậc thấp hơn hắn căn bản không thoát ra được.
- Lợi hại!
Lục Ly thầm cảm khái không thôi, tuy đã kiến thức rất nhiều loại áo nghĩa, nhưng vẫn cảm thấy khiếp đảm trước sự cường đại của cường giả chân chính, thực lực của hắn vẫn quá thấp.
Sương đen rất nhanh liền lan ra, đã bao phủ phạm vi vài dặm, rất nhiều người ở gần đều bị bao phủ.

Bên trong không ngừng truyền đến những tiếng nổ mạnh, chắc là Đỗ Nhiễm, Vũ Hóa Thần, Minh Vũ đang khai chiến với hai Quân Hầu cảnh của Tần gia.
- Nhất định phải lấy được.
Lục Ly thầm cầu nguyện, có được Long Đế Quan thì hắn có thể được chia rất nhiều huyền tinh, tới Thần Khải Thành cũng thoải mái hơn rất nhiều.
- Đó là gì thế? Ơ? Long Đế Quan sao lại bay ra rồi!
Một lát sau, xa xa đột nhiên hiện lên một đạo kim quang, tiếp theo Long Đế Quan bị đập ra, còn lăn một vòng trên mặt đất, quang mang bên trên đã ảm đạm đi rất nhiều.
Vù.
Long Đế Quan lại bay lên, hóa thành một đạo lưu quang, hất văng hai võ giả Mệnh Luân cảnh, sau đó...!Dùng tốc độ khủng bố bay về phía Lục Ly.
- Ha ha ha, cổ quan này là của bản thiếu!
Đỗ Luân mừng rỡ, trực tiếp từ trên phi thuyền thiết giáp bay ra, một Mệnh Luân  ba tầng ngưng hiện,  đột nhiên đánh tới Long Đế Quan.
Bùm!
Cổ quan bị đập lệch khỏi quỹ đạo, Mệnh Luân cũng bị hất văng ra, Lục Ly lại kinh hô:
- Mẹ nó, xui xẻo thế!
Lục Ly thầm hô đen quá, bởi vì cổ quan lúc này vừa hay hung hăng đập tới phương hướng sơn động nhỏ mà hắn đang ẩn thân, hắn mà không trốn thì sẽ bị nghiền thành thịt nát.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui