Lục Ly cũng hoảng sợ, hắn biết trong Hồn Đàm có Ngân Long Ấn Ký.
Khi hắn đột phá Hồn Đàm cảnh, trong Hồn Đàm tự dưng có thêm một Ngân Long Ấn Ký, lúc ấy Thú Nha cũng đã biến mất, hắn còn nghi ngờ một đoạn thời gian.
Sau khi Ngân Long Ấn Ký này xuất hiện, chưa từng xuất hiện bất kỳ dị động gì, hôm nay là lần đầu tiên xuất động.
Trong Hồn Đàm lúc này không chỉ có có yêu ma, còn có một con ngân long bay loạn, bảo Lục Ly làm sao mà không sợ cho được?
Có điều hoảng sợ rất nhanh liền biến thành kinh hỉ!
Bởi vì hắn cảm thấy năng lượng màu xanh lục trong Hồn Đàm đang không ngừng biến mất, mặt quỷ đó cũng không ngừng yếu đi, hơn nữa không ngừng chạy tới chạy lui trong Hồn Đàm, ý đồ muốn lao ra khỏi Hồn Đàm.
Chỉ là bên ngoài Hồn Đàm có ngân quang, mặt quỷ vừa lao ra lập tức kêu to hoảng sợ rồi lui về.
- Đây là thứ quái quỷ gì vậy? Chuyện gì thế? Sao có thể? Không, không, không...
- Không thể, ngân long này sao lại cường đại như vậy? Không thể!
- Bổn tọa không thể chết được, bổn tọa không thể chết được.
.
.
Trong linh hồn của Lục Ly không ngừng vang lên những tiếng gào thét giận dữ, mặt quỷ càng lúc càng sợ hãi, nhưng hắn lại vô kế khả thi.
Hắn bị ngân long vây trong Hồn Đàm, ngân quang ngân long phát ra đang không ngừng cắn nuốt năng lượng của hắn, mặt quỷ của hắn càng lúc càng yếu, tốc độ của hắn càng lúc càng chậm.
.
.
- Tiểu tử, mau khống chế ngân long chết tiệt này dừng lại, bổn tọa không đoạt xá nữa, bổn tọa lập tức thả ngươi ra.
- Tiểu tử, nhanh lên! Nếu không bổn tọa sẽ đồng quy vu tận với ngươi, ngươi thả ta ra, ta tặng tất cả bảo vật trong Long Đế Quan cho ngươi.
Bên trong có một gốc thiên địa thần dược, giá trị liên thành, cho dù ngươi muốn đổi một tòa phủ thành cũng không có vấn đề gì!
Yêu ma triệt để hoảng rồi, bắt đầu khuyên bảo Lục Ly, hy vọng Lục Ly khống chế ngân long dừng lại.
Nhưng Lục Ly khống chế thế nào được? Mà cho dù hắn có thể khống chế, hắn khẳng định cũng sẽ không khống chế.
Tin lời yêu ma? Hắn không phải kẻ ngốc.
Mặt quỷ càng lúc càng loãng, tùy thời đều có khả năng triệt để tiêu tán.
Yêu ma lại truyền âm cho Lục Ly:
- Tiểu tử, trong Tà Vu Điện bên ngoài có rất nhiều chí bảo, trên thế giới này người biết mở Tà Vu Điện chỉ có bổn tọa.
Tà Vu Đại Đế từng là chí cường giả có thể chống lại Trung Châu vương tộc, ngươi thả ta ra, ta giúp ngươi mở Tà Vu Điện, thế nào?
- Tà Vu Điện?
Trong lòng Lục Ly khẽ động, ngọn núi lớn mà yêu ma này nói tên là Tà Vu Sơn? Vậy Tà Vu Điện chính là tòa đại điện không cửa ở bên ngoài.
Đây là cung điện của Tà Vu Đại Đế? người có thể chống lại Trung Châu vương tộc, Tà Vu Đại Đế này chắc là rất cường đại?
Động lòng thì động lòng, Lục Ly lại không bỏ qua cho lão yêu ma này, hơn nữa hắn cũng không khống chế được ngân long đó, chỉ có thể tĩnh quan kì biến.
- Đồng quy vu tận đi!
Vào khoảnh khắc cuối cùng, yêu ma hạ quyết tâm, linh hồn chủ của hắn lập tức sắp bị luyện hóa, hắn chỉ có thể kéo Lục Ly cùng chết.
Trên mặt quỷ trong suốt toả ra từng đạo lục quang lấp lánh, tiếp theo một cỗ năng lượng khủng bố từ trong mặt quỷ phát ra.
- Không tốt.
Sâu trong linh hồn Lục Ly dâng lên cảm giác nguy hiểm trí mạng, chỉ là hắn lúc này lại không làm gì được, chỉ có thể thầm nghĩ mạng ta xong rồi.
Vù.
Lúc này, ngân long vẫn đang vờn quanh ở bên ngoài đột nhiên nhảy vào trong Hồn Đàm, sau đó miệng há to nuốt mặt quỷ.
Vù!
Ngân long quang mang đại thịnh, nó không hề dừng lại mà bay lên, về lại trong Hồn Đàm rồi biến thành Ngân Long Ấn Ký lúc ban đầu, trong Hồn Đàm của Lục Ly triệt để khôi phục bình tĩnh.
- Không sao à?
Lục Ly cảm thấy rất ngạc nhiên nghi ngờ, lúc này hắn vẫn có chút ngây đơ, dù sao việc này cũng quá ly kỳ.
Phản ứng của hắn cũng rất nhanh, ngay lập tức muốn khống chế thân thể của mình.
Hắn đột nhiên mở mắt, sau khi nhìn mấy lần, thân thể từ dưới đất bắn lên.
Kết quả bởi vì bị Hàn Thiết Cự Liên trói, hắn lại kéo cả cổ quan theo cùng, cuối cùng cùng cổ quan ầm ầm đập xuống đất.
- Ta có thể động rồi?
Lục Ly há to miệng, phát ra một thanh âm run run, hắn đứng lên hoạt động thân thể.
Túm Hàn Thiết Cự Liên lăng cổ quan mấy vòng, hắn lại ở trên quảng trường bạch ngọc vòng một vòng nhỏ, sau khi xác định thân thể đã hoàn toàn bị mình khống chế, hắn mừng như điên cười ha hả.
Trùng sinh sau kiếp nạn!
Đây là một loại chuyện khiến người ta sung sướng cỡ nào? Nhất là ba ngày ba đêm trước hắn phải thừa nhận rất nhiều thống khổ.
Ba ngày ba đêm đó hắn giống như bị dày vò tại trong địa ngục, lúc này lại cảm thấy được đang ở trên thiên đường, Lục Ly kích động tới lệ rơi đầy mặt, không kềm chế được.
Tiểu Bạch cảm nhận được Lục Ly trước mắt lại biến thành chủ nhân nó quen thuộc, lập tức hưng phấn kêu to lên.
Lục Ly tỉnh lại, vội vàng cởi Hàn Thiết Cự Liên đang trói mình ra, đi đến chỗ Tiểu Bạch.
Chỉ là Tiểu Bạch vẫn bị hắc đằng trói buộc, bên trên có lục quang vờn quanh, Lục Ly giật mấy cái vẫn không thể kéo đứt hắc đằng.
Năng lượng màu xanh lục dường như có một loại lực lượng không tên, khiến hắc đằng trở nên vô cùng kiên cố.
- Tiểu Bạch, ngươi đừng vội, ta sẽ nghĩ biện pháp, để ta xem xét làm rõ tình huống thân thể đã.
Lục Ly nghĩ nghĩ một chút rồi dặn Tiểu Bạch một tiếng, ngồi xuống ngay tại chỗ, bắt đầu nội thị thân thể và linh hồn của mình.
Thân thể rất tốt, năng lượng màu xanh lục bên trong đều ở trong Hồn Đàm, sau đó bị ngân long cắn nuốt.
Hồn Đàm là một mảng im lặng, không có một tia năng lượng màu xanh lục, yêu ma đó đã triệt để biến mất, ngân long cũng im lặng khắc trên Hồn Đàm.
Tất cả đều rất ổn!
Ổn đến mức khiến Lục Ly cảm thấy không chân thực, dường như đang ở trong mộng.
Hắn tra xét chừng nửa canh giờ, lại mở mắt suy nghĩ hai nén hương, cuối cùng vẫn không hiểu nổi kết quả này.
Có thể xác định là hắn hiện tại đã an toàn, tàn hồn của yêu ma đó bị ngân long cắn nuốt.
Về phần ngân long có thể làm bậy hay không, có di chứng gì hay không? Lục Ly lại không thể biết được.
Lục Ly cũng không quá sợ ngân long trong Hồn Đàm, bởi vì sau lưng hắn cũng có một Ngân Long Ấn Ký.
Hơn nữa vừa rồi khi hắn sắp chết, là ngân long giúp hắn, điều này chứng tỏ ngân long sẽ không hại hắn, ngược lại là đang giúp hắn.
Sau khi hiểu rõ việc này, Lục Ly cũng yên lòng.
Hắn đi mấy vòng quanh cổ quan, sau đó thử mở cổ quan, lại thử rút thanh thần binh đó ra.
Nhưng bất kể hắn nghĩ biện pháp gì, cổ quan vẫn không hề động đậy, thần binh cũng căn bản không rút ra được.
Hắn còn phóng ra Nhiên Huyết Thần Kỹ để đề thăng lực lượng, nhưng vẫn không thể.
Ánh mắt hắn lại nhìn về phía Tà Vu Điện đằng trước, đi một vòng quanh đại điện, sau khi xác định đại điện không có cửa, hắn không nhìn nữa.
Cho dù đại điện thực sự có bảo vật vô tận như yêu ma nói, hắn cũng không dám nghĩ nhiều.
Điều hắn muốn nhất hiện tại là rời khỏi nơi này, sau đó tìm Minh Vũ và Vũ Hóa Thần nghĩ biện pháp, trước tiên mở cổ quan ra, cởi trói cho Tiểu Bạch.
Vấn đề là rời khỏi thế nào?
Lục Ly nhìn sương mù màu tím đen xung quanh, lại đi một vòng bên cạnh quảng trường, phát hiện trong sương mù lờ mờ có vô số trùng tử bay múa.
Những trùng tử này không cần tới gần, nhìn từ xa thôi cũng biết là vật kịch độc, chạm vào thì chắc chắn sẽ phải chết.
Tâm thái của Lục Ly rất tốt, vừa rồi mới tìm được đường sống trong chỗ chết một lần, hắn còn gì mà không thỏa mãn? Không có đường ra ngoài thì có thể nghĩ biện pháp, kiểu gì cũng tìm được!
Chỉ cần còn sống thì sẽ có hi vọng!
Hắn tĩnh tâm lại, ngồi xếp bằng gần cổ quan, an tâm tìm kiếm biện pháp.
Khi hắn nội thị lại thân thể, linh hồn lại, tâm niệm đang đắm chìm trên Ngân Long Ấn Ký ở Hồn Đàm, thân hình hắn đột nhiên chấn động.
Bởi vì hắn cảm thấy trong đầu đột nhiên có chút một số tin tức, một số ký ức không thuộc về hắn, trong những ký ức này có biện pháp khống chế Long Đế Quan!
Lọc lại tin tức một lần, Lục Ly mở mắt, ngạc nhiên lẩm bẩm:
- Chẳng lẽ...!Ngân Long Ấn Ký đã luyện hóa linh hồn của yêu ma, sau đó truyền những tin tức này cho ta? Ngân Long Ấn Ký này rốt cuộc là gì?