Lục Ly không khống chế Long Đế Quan phi hành, mà cứ vậy bồng bềnh trong không trung chờ Minh Vũ giải độc trước.
Minh Vũ ngay cả khí lực để ngồi cũng không có, đã nhắm mắt ngã nằm trên Long Đế Quan, trong cơ thể huyền lực lấp lánh, bức kịch độc ra từng chút từng chút một.
Thế của Minh Vũ rất lợi hại, không chỉ có thể trấn áp kẻ địch ở gần, còn có thể trấn áp vu độc trong cơ thể mình.
Nếu không mấy ngày trước hắn đã chết rồi, vu độc không phải là độc bình thường, đó là độc của "Sinh mệnh", có thể tự động khuếch tán rất nhanh.
"Thế" của Minh Vũ trấn áp vu độc trong thân thể, lúc này mới có thể bức ra từng chút từng chút một, nếu là võ giả bình thường thì khẳng định đã thúc thủ vô sách.
Hai ngày!
Lục Ly khống chế Long Đế Quan bồng bềnh trong không trung hai ngày, độc trong cơ thể Minh Vũ mới được bức ra bảy tám phần, chỉ còn sót lại lại một số tán độc, đã không còn đáng ngại.
- Thiếu chủ.
Sau khi Minh Vũ mở mắt, ngay lập tức nhìn về phía Lục Ly, đang muốn hỏi một số chuyện.
Lục Ly lại xua tay nói:
- Đừng nói gì vội, trước tiên ra ngoài đã, huyền lực của ta không duy trì được lâu nữa.
Không có vòng bảo hộ của Long Đế Quan, chúng ta rất khó ra ngoài.
Long Đế Quan muốn bồng bềnh trong không trung cũng vẫn cần năng lượng, trước kia thì có thể dựa vào năng lượng của yêu ma, hiện tại lại cần Lục Ly tự rót huyền lực vào.
Long Đế Quan phi hành và mở vòng bảo hộ đều cần năng lượng rất mạnh duy trì, thời gian hai ngày này huyền lực của Lục Ly thiếu chút nữa đã dùng hết.
Lục Ly lúc trước sợ quấy nhiễu Minh Vũ giải độc, cho nên không dám động, hơn nữa hắn muốn hỏi Minh Vũ đường vào, nhằm xác định lộ tuyến chính xác nhất để ra ngoài.
Hắn khống chế Long Đế Quan chậm rãi tiến về phía trước, vừa hỏi Minh Vũ lộ tuyến đi vào, cũng nhớ lại tuyến lúc trước mình tới, từ đó suy đoán ra lộ tuyến thích hợp nhất.
Khi bay được một nén hương, phía trước đã mơ hồ có thể nhìn thấy một tia ánh sáng, Lục Ly lập tức nhìn về phía Minh Vũ.
Người sau phóng ra thần niệm, Lục Ly lại phối hợp khống chế cấm chế của Long Đế Quan, để thần niệm của Minh Vũ vươn ra.
- Ra rồi!
Minh Vũ thở hắt ra một hơi, ánh mắt lộ ra vẻ vui sướng vì sống sót sau tai nạn, hắn dừng một chút rồi bổ sung một câu:
- Thiếu chủ, bên ngoài có hai người, cảm ứng khí tức thì chắc là Vũ Hóa Thần và Đỗ Nhiễm trưởng lão.
- Ồ?
Sắc mặt Lục Ly trầm xuống, hắn suy nghĩ một lát rồi hỏi:
- Hai người bọn họ có cảm ứng được thần niệm của ngươi không?
- Chắc là không!
Minh Vũ giải thích:
- Ta không tra xét bọn họ, chỉ từ xa cảm ứng một chút khí tức.
- Tốt.
Lục Ly gật đầu, hắn nói:
- Minh Vũ, đợi lát nữa ngươi ra ngoài trước, kết hợp với Vũ Hóa Thần lừa Đỗ Nhiễm đi, nói với Đỗ Nhiễm là ta đã chết rồi.
- Hả?
Minh Vũ không hiểu, nói:
- Thiếu chủ, Đỗ Nhiễm này cũng không tệ lắm.
Đoạn thời gian trước ngươi xảy ra chuyện, hắn vẫn luôn hỗ trợ, vì sao phải làm như vậy?
- Ta làm như vậy tất nhiên là có đạo lý của ta!
Lục Ly không có thời gian để giải thích nhiều, hắn chỉ dặn dò:
- Các ngươi mau chóng lừa Đỗ Nhiễm đi, sau đó chúng ta lập tức lặng lẽ rời khỏi đây, không thể tới Linh Lung Thành.
Càng không thể để Đỗ gia và Tần gia biết là ta còn sống, cùng với tin tức ta đã ra khỏi Tà Vu Sơn, hiểu không?
Minh Vũ như hiểu ra gì đó, hắn gật đầu, cũng không nhiều lời.
Lục Ly khống chế Long Đế Quan tiếp tục phi hành, khi sắp bay ra khỏi sương mù tím đen, hắn lại nhìn Minh Vũ một cái, người sau bay lên lướt ra ngoài.
Lục Ly làm như vậy, đích xác là có đạo lý của hắn.
Đoạn thời gian trước hắn bị yêu ma khống chế, dẫn tới náo động cực lớn ở địa bàn của Tần gia.
Thậm chí...các gia tộc còn lại của bắc bộ Trung Châu, bao gồm có bá chủ bắc bộ Linh Lung Các cũng có khả năng đã nhận được tin tức.
Nếu tin tức Lục Ly còn sống mà ra khỏi Tà Vu Sơn được truyền ra thì sẽ có hậu quả gì?
Tộc trưởng của Đỗ gia và tộc trưởng của Tần gia khẳng định sẽ chú ý chứ? Chắc chắn sẽ hỏi Lục Ly làm thế nào mà ra khỏiTà Vu Sơn? Còn cả lúc trước đã xảy ra chuyện gì?
Như vậy Long Đế Quan khó tránh khỏi sẽ bại lộ, vạn nhất Đỗ gia tộc trưởng yêu cầu mở quan thì sao? Vạn nhất Tần gia tộc trưởng nói Lục Ly giết người của Tần gia, muốn Lục Ly giao ra Long Đế Quan thì sao? Vạn nhất cường giả của Linh Lung Các cũng tham gia việc này thì sao?
Yêu ma nói trong Long Đế Quan có một gốc thiên địa thần dược, thần dược có thể đổi một phủ thành, vậy khẳng định là giá trị liên thành.
Còn cả thân phận của Lục Ly, một khi bị các phương chú ý, thân phận của hắn có thể sẽ bị phơi bày.
Đến lúc đó cừu địch của Lục Nhân Hoàng giết tới cửa, hắn lấy gì ra mà cản?
Bảo vật trong Long Đế Quan, Lục Ly chuẩn bị độc chiếm!
Hắn phải trải qua cửu tử nhất sinh mới có được Long Đế Quan, khẳng định sẽ không chia xẻ với Đỗ gia.
Tuy lần này Đỗ gia cũng xuất lực, vì cứu hắn hắn điều đi rất nhiều người, nhưng Lục Ly lại không hoàn toàn tín nhiệm Đỗ gia, tất nhiên sẽ không mang tính mạng tài sản của mình ra để phó thác cho Đỗ gia.
Đương nhiên, hảo cảm của hắn đối với Đỗ gia cũng đề thăng, trong lòng nhớ rõ nhân tình lần này.
....
- Minh Vũ?
Sau khi Minh Vũ bay ra, Vũ Hóa Thần và Đỗ Nhiễm ở bên ngoài lập tức cảm ứng được.
Hai người đều giật mình, Minh Vũ đã đi vào năm ngày, không ngờ lại vẫn có thể sống sót đi ra.
Có điều bộ dạng của Minh Vũ rất thảm, cả người đều là mủ, mắt đầy vẻ thống khổ, vừa bay xuống đã ngã xuống đất, thở dóc từng hơi.
Đỗ Nhiễm và Vũ Hóa Thần lập tức tới đỡ dậy, Minh Vũ ngăn lại, nói:
- Đừng chạm vào ta, trên người ta đều là vu độc.
Tay của hai người dừng lại trong không trung, Minh Vũ khẽ thở dài nói:
- Thiếu chủ chết rồi, Đỗ trưởng lão ngươi không cần chờ ở đây nữa.
Cũng không cần quan tâm tới chúng ta, chúng ta tự mình về Bắc Mạc.
- Hả?
Vẻ mặt Vũ Hóa Thần đầy kinh ngạc, Minh Vũ thản nhiên liếc hắn một cái.
Vũ Hóa Thần phản ứng rất nhanh, lập tức có chút minh bạch, sắc mặt cũng trở nên ảm đạm, còn giả bộ đau buồn nhắm hai mắt lại.
.
.
- Chết rồi à? Ài...
Đỗ Nhiễm cũng không nghi ngờ, hắn cũng không tin Lục Ly có thể sống sót.
Hắn lại không đi, bi thống đứng tại chỗ một hồi:
- Hai vị nén bi thương, Minh huynh có cần ta về gia tộc giúp ngươi lấy thuốc trừ độc không?
- Không cần!
Minh Vũ yếu ớt phất phất tay nói:
- Đỗ huynh, tự ta có thể bức độc.
Ngươi không cần lo cho ta, ta muốn ở lại đây tế điện thiếu chủ một đoạn thời gian, chờ sau khi bức được độc ra rồi sẽ trở về Bắc Mạc.
Ừ...!Nếu có phiền phức, chúng ta sẽ tới Hàm Thành tìm Đỗ huynh, hy vọng đến lúc đó ngươi sẽ giúp chúng ta một tay, Minh Vũ vô cùng cảm kích.
Minh Vũ nói như vậy, Đỗ Nhiễm cũng không tiện nói thêm, gật đầu nói:
- Ừ, nếu có chuyện gì, cứ đến Hàm Thành tìm ta.
Nếu hai vị muốn gia nhập Đỗ gia chúng ta, cũng có thể đến Hàm Thành, ta sẽ tiến cử các ngươi với tộc trưởng.
Hai vị bảo trọng, ta về phục mệnh trước, tạm biệt.
Đỗ Nhiễm đã đợi ở đây mấy ngày, cũng cảm thấy sốt ruột rồi.
Việc này hắn còn phải về phục mệnh và thỉnh tội, đồng thời xem xem giải quyết hậu quả thế nào, ứng đối với sự vấn tội của Lục gia sau này ra sao.
Đối với Đỗ gia mà nói, Lục Ly là quan trọng nhất.
Minh Vũ và Vũ Hóa Thần lại không tính là gì, Đỗ gia không phải quá muốn mời chào, bọn họ dù sao hai người cũng là người hầu của Lục Ly.
Chờ Đỗ Nhiễm đi rồi, Vũ Hóa Thần muốn hỏi Lục Ly tình huống, Minh Vũ lại nháy mắt ra hiệu.
Vũ Hóa Thần đã hiểu, hai người không nói gì nữa chỉ im lặng đứng bên ngoài chờ.
Một lát sau, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần xác định phụ cận không có ai, thần niệm của Minh Vũ lập tức vươn vào trong.
Sau mấy giây, không gian hơi dao động, một khối hoàng kim cổ quan cực lớn từ trong sương mù tím đen bay ra.
Triệt bỏ triệt bỏ vòng bảo hộ ngoài Long Đế Quan, quát khẽ:
- Mau lên đây, chúng ta lập tức rời khỏi!
Vũ Hóa Thần mừng như điên bay lên, Minh Vũ cũng lên theo.
Trên Long Đế Quan quang mang chợt lóe, một vòng bảo hộ màu xanh xuất hiện, Long Đế Quan biến mất trong không trung, vô thanh vô tức bay đi xa xa.