Bất Diệt Long Đế


Sơn cốc này thật sự rất an toàn, mọi người ở qua đây một đêm, nơi này cũng không xuất hiện dị động gì.
Xa xa khắp nơi đều cảm thấy có quỷ động phun trào, nhất là nửa đêm, thường xuyên có thể nhìn thấy tử quang ngút trời, mặt đất cũng hơi rung chuyển.
Quỷ động phun trào, đại biểu là có Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh phun ra, đó đều là bảo vật, đều là huyền tinh.
Đương nhiên đó cũng đại biểu cho nguy hiểm vô tận, không nói khi quỷ động phun trào, Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh có thể bắn thủng người ta, sau khi phun trào còn có hấp lực khủng bố.

Chỉ nói Thiên Quỷ Thử, cùng với quỷ động phun trào, Thiên Quỷ Thử sẽ càng lúc càng nhiều, thứ đó mà không đạt tới Quân Hầu cảnh thì không chống đỡ được, ai dám đi ra chịu chết?
Khương Hạo phái rất nhiều võ giả vây quanh phụ cận, lúc nửa đêm Khương Hạo còn phái một cường giả Quân Hầu cảnh ra ngoài một chuyến, lặng lẽ trấn áp mấy con Thiên Quỷ Thử đang tới gần bên này.
Nơi này xảy ra vấn đề, người của Linh Lung Các chắc sẽ biết, cũng sẽ mau chóng phái người phái thuyền tới.

Nhưng vẫn cần thời gian, tất cả mọi người không dám lộn xộn, im lặng trốn trong sơn cốc.
Lục Ly cả đêm đều luyện hóa Hồn Tinh, tốc độ luyện hóa của hắn rất nhanh, một điêm luyện hóa được hơn  hai trăm viên Hồn Tinh.
Hồn Đàm của hắn rõ ràng đã to hơn mấy phần, bên trên sáng lấp lánh, ngưng luyện hơn nhiều.

Khiến hắn rất buồn bực là, Ngân Long Ấn Kỳ hấp thu tinh khí màu trắng, lại không có bất kỳ biến hóa gì, không có ký ức yêu ma truyền tới.
Lúc rạng sáng, Lục Ly nặng nề ngủ thiếp đi, vừa ngủ được một hai canh giờ thì hắn cảm thấy mặt đất rung chuyển, mắt hắn lập tức mở ra.
May mà mặt đất chỉ hơi dao động mấy cái rồi không còn động tĩnh, Lục Ly và Minh Vũ đi ra nhìn về phía bắc.

Xuyên qua sương tím nồng đậm bọn họ nhìn thấy phía bắc đang tử khí ngút trời, bên kia chắc có quỷ động phun trào.
Rất nhiều người sợ hãi ra khỏi doanh trướng, Khương Hạo ngay lập tức từ doanh trướng gần chỗ Khương Khởi Linh đi ra.

Không lâu sau một võ giả Bất Diệt cảnh bay tới, hô khẽ:

- Đại thống lĩnh, phía bắc năm dặm có ba quỷ động phun trào, xuất hiện gần trăm con Thiên Quỷ Thử, đang xông về bên này.
Rất nhiều người đều biến sắc, gần trăm con Thiên Quỷ Thử, vạn nhất lao vào sơn cốc, e là rất nhiều người đều phải chết.
Mắt Khương Hạo lấp lánh một lát, nhìn về phía Lục Ly.

Lục Ly gật đầu, Khương Hạo vung tay lên nói:
- Khương Minh, Khương Yển theo ta đi đánh lui Thiên Quỷ Thử, Khương Hoằng, nơi này giao cho ngươi.

Khởi Linh, ngươi tới bên Lục công tử.
Tuyệt đối không thể để Thiên Quỷ Thử đi tới đây, Khương Hạo dặn dò xong thì dẫn theo hai Quân Hầu cảnh và mười mấy Bất Diệt cảnh xông ra ngoài.
Bất Diệt cảnh đỉnh phong thì vây quanh Khương Khởi Linh đi tới bên Lục Ly, có Minh Vũ ở bên cạnh, ít nhất sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Khương Khởi Linh hôm nay mặc váy màu vàng sẫm, trên đầu đeo một chuỗi tua lụa màu vàng tím, môi vẫn đánh son đỏ, nhìn vừa diễm lệ lại xinh đẹp.
Nàng ta đi đến bên cạnh Lục Ly, cũng không nói gì, càng không  lo lắng gì, trầm mặc mà đứng, không biết nàng ta đang nghĩ gì.
Lục Ly có chút tò mò hỏi:
- Khởi tiểu thư, ngoại công của ngươi không ngờ bỏ lại ngươi mà đi giết Thiên Quỷ Thử? Hắn không sợ ngươi gặp chuyện không may à?
Trong mắt đại nhân vật, e là đám người mình có chết hết cũng chẳng sao.

Lục Ly không cho rằng Khương Hạo là loại Thánh Nhân lòng mang lê dân, loại tình huống này theo lý mà nói thì hắn nên từng thời từng khắc ở lại bên cạnh Khương Khởi Linh mới đúng.
- Ha ha!
Khương Khởi Linh liếc Lục Ly, khóe miệng mang theo vẻ châm chọc, nói:
- Mấy năm nay ta đã làm rất nhiều chuyện xấu, từng suýt chút nữa khiến một biểu huynh chết cháy.

Ngoại công đã vô cùng thất vọng về ta, mặc kệ ta cũng là chuyện rất bình thường.

- Ngươi sai rồi.
Lục Ly lắc đầu nói:
- Ta có thể cảm nhận được ngoại công của ngươi rất quan tâm tới ngươi!
- Thế à!
Khương Khởi Linh quay đầu lại nhìn Lục Ly, nói:
- Người của Khương gia đều rất để ý tới ta, Khương Vô Ngã càng để ý tới ta hơn, có điều...!Chỉ vậy mà thôi!
Gọi thẳng tên của phụ thân mình, trong giọng nói còn toàn là vẻ giễu cợt và châm chọc, Lục Ly có thể cảm nhận được hận ý trong lòng Khương Khởi Linh.

Hắn khẽ lắc đầu, không nói thêm nữa, trầm mặc chờ Khương Hạo trở về.
Rầm rầm.
Phía bắc rất nhanh liền vang lên tiếng nổ, bọn Khương Hạo đã khai chiến với Thiên Quỷ Thử.

Không khí bên này cũng trở nên áp lực hơn, toàn bộ mọi người đều khẩn trương chờ chiến đấu kết thúc.
- Không tốt, phía nam có Thiên Quỷ Thử xông tới.
Ngoài sơn cốc đột nhiên vang lên một tiếng kinh hô, tiếp theo hai người phát ra tiếng kêu thảm thiết, còn có thể nghe thấy tiếng kêu của hơn mười con Thiên Quỷ Thử.
Đám người bên trong sơn cốc lập tức biến sắc, Khương Hoằng lưu thủ tọa trấn lập tức quát lớn:
- Có Thiên Quỷ Thử tấn công, Khương Lang dẫn người đi chặn đường.
Mấy chục Bất Diệt cảnh lao ra ngoài, bên ngoài lại vang lên những tiếng nổ mạnh và tiếng hét phẫn nộ, còn có rất nhiều người phóng thích ra Mệnh Luân, có thể nói là một mảng quang mang bảy màu bay lượn.
Minh Vũ nhướng mày, một tay tóm Lục Ly tùy thời chuẩn bị rút lui.  Lục Ly nhìn Khương Khởi Linh, người sau vẻ mặt thờ ơ, không hề hoang mang, bình tĩnh như một đầm nước.
Bên ngoài truyền đến mấy tiếng gầm kỳ quái, âm trầm khủng bố, tiếp theo có người của Linh Lung Các hét lớn:

- Không tốt, bọn Khương Lang đã trúng thử độc, mau giết bọn họ.
Bốn năm bóng đen bay vào trong sơn cốc, sau khi mọi người thấy rõ là Thiên Quỷ Thử, lập tức biến thành một mảng hoảng loạn, vô số người bay ra xung quanh sơn cốc.
- Tiểu thư, đi thôi!
Khương Hoằng một tay xách Khương Khởi Linh lên, thế cục này đã có xu thế không khống chế được.

Thiên Quỷ Thử xông vào trong đám người, sẽ có nhiều người hơn bị trúng độc, người trúng độc lại công kích đồng bạn, độc tố cứ thế lan ra, cuối cùng tất cả mọi người ở lại đều sẽ chết.
Ngao ngao.
Quả nhiên, một con Thiên Quỷ Thử đã xông vào trong đám người, cắn lên đùi mấy người, mắt mấy người đó lập tức biến thành màu lam sẫm, giương nanh múa vuốt lao tới người bên cạnh, không ngờ túm người mà cắn.
Khương Khởi Linh đẩy tay Khương Hoằng ra, nàng ta nhìn Lục Ly, nói:
- Lục Ly, bảo người của ngươi giúp ta một tay, ta đi trấn áp Thiên Quỷ Thử.
- Hả?
Lục Ly vừa mới chuẩn bị đi theo Minh Vũ rút lui, nghe thấy Khương Khởi Linh nói vậy liền ngừng lại.

Khương Hoằng thì quýnh lên vươn tay tóm lấy Khương Khởi Linh, vội vàng nói:
- Tiểu thư, đừng xung động, nếu ngươi xảy ra chuyện, chúng ta đều phải chết.
- Cút ngay! Bỏ cái tay bẩn của ngươi ra!
Khương Khởi Linh quát một tiếng, trên người sát khí dâng lên, mắt trợn trừng, biến thành một nữ la sát, cũng có vài phần uy thế.

Nàng ta nhìn về phía Lục Ly, nói:
- Sao? Ngươi không phải nói không sợ chết à? Hay là không tin ta?
Huyết mạch ấn ký màu đen trên cổ Khương Khởi Linh hiện lên, một con bướm xinh đẹp sáng lên.

Lục Ly lập tức hạ quyết tâm, quát lạnh:
- Minh Vũ, giúp nàng ta!
Minh Vũ nhìn thấy ánh mắt kiên định của Lục Ly, cuối cùng không nhiều lời, một tay tóm lấy tay Khương Khởi Linh phóng tới phía trước.

Hắc quang trên cổ Khương Khởi Linh lóe lên, tiếp theo hư ảnh một con bướm màu đen bay ra, bắn thẳng đến những Thiên Quỷ Thử đó, còn có mấy con bướm lao về phía những võ giả bị trúng thử độc.
Trong phút chốc, khắp trời đều là bướm đen bay múa, những con bướm đó vừa xuất hiện, toàn bộ thế giới dường như đều biến mất, ánh mắt của vô số người đều bị những con bướm đó hấp dẫn.
Con bướm rất nhỏ, cánh vỗ nhẹ, giống như nhẹ nhàng bay múa trong không trung, rất đẹp mắt.

Bướm đều có hắc quang lấp lánh, huyến lệ mê ly.
Từng con bướm bay bay về phía các Thiên Quỷ Thử, còn có mấy người trúng thử độc bị bướm đánh trúng, bướm đen lóe lên rồi biến mất trong cơ thể võ giả.
Chuyện thần kỳ đã xảy ra.
Sau khi con bướm đen đầu tiên bay vào trong cơ thể của Thiên Quỷ Thử, tốc độ của Thiên Quỷ Thử hơi giảm đi, quang mang màu lam sẫm trong mắt cũng yếu dần.

Chờ sau khi con bướm đen thứ hai tiến vào thân thể, tốc độ càng chậm hơn, sau đó là con thứ ba, con thứ tư...
Chờ tới khi tám con bướm đen tiến vào thân thể Thiên Quỷ Thử, Thiên Quỷ Thử vừa xông vào toàn bộ bất động, đứng yên như gà gỗ ở tại chỗ.
Võ giả bị thử độc lây nhiễm cũng vậy, sau khi bảy tám con bướm đen tiến vào thân thể bọn họ, ai nấy đều đứng đực tại chỗ.
Chít chít.
Khiến đám người Lục Ly càng kinh ngạc hơn là bốn năm con Thiên Quỷ Thử đó không ngờ bắt đầu tự giết lẫn nhau, công kích lẫn nhau.
Giới chỉ trong tay Khương Khởi Linh sáng lên, xuất hiện mấy thanh phi đao màu đen, nàng ta vung tay, những phi đao đó bắn ra, toàn bộ chui vào trong mi tâm của mấy võ giả bị độc tố lây nhiễm, sau đó từ gáy bay ra, vòng về trong tay Khương Khởi Linh.
- Ầm!
Mấy người trúng độc ầm ầm ngã xuống đất, triệt để chết ngắc.
Khương Khởi Linh không nhìn mấy con  Thiên Quỷ Thử đang tự giết lẫn nhau,  nóivới Minh Vũ:
- Mang ta ra ngoài, bên ngoài còn có Thiên Quỷ Thử.
Minh Vũ triệt để yên tâm rồi, dẫn theo Khương Khởi Linh phóng ra phía ngoài, bên trong sơn cốc lập tức an tĩnh lại.
Lục Ly thầm cảm khái một phen, hỏi Khương Hoằng ở bên cạnh:
- Huyết mạch thần kỹ này tên là gì?
Khương Hoằng không giấu diếm, bởi vì huyết mạch thần kỹ này rất nổi danh, tùy tiện đều có thể hỏi thăm được, hắn nói:
- Huyết mạch Bát phẩm, Phệ Hồn Ma Điệp! Tiểu thư là thiên tài biến thái nhất của Khương gia, đáng tiếc đả kích mấy năm trước đối với nàng ta quá lớn, nếu không lúc này chắc đã có thể càn quét Bất Diệt cảnh..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận