Hàn Vô Tâm kỳ thật cũng có ý đồ với Tiểu Bạch, không chỉ là hắn, toàn bộ Hàn gia đều có ý đồ.
Dù sao cũng là một con linh thú có thể trở thành Thú Hoàng, loại linh thú này cho dù ở Trung Châu cũng là có thể gặp chứ không thể cầu.
Một tiếng hét của Lục Ly ở Thần Hỏa Thành lại khiến Hàn gia không dám xằng bậy, đại gia tộc phải cố kỵ mặt mũi, động thủ với ân nhân cứu mạng, đó là phạm vào tối kỵ, nếu việc này truyền ra, Hàn gia sẽ bị người trong thiên hạ thóa mạ.
Mấu chốt nhất là Lục Ly còn cứu Hàn Nguyệt, Hàn gia có được Hàn Nguyệt, vậy chính là có được một kỳ ngộ để phát triển nhanh.
Lúc này chính là lúc cầu sự ổn định, một khi thanh danh thối hoắc, nói không chừng sẽ bị mấy gia tộc còn lại liên thủ tiêu diệt, ngăn cản Hàn gia quật khởi.
Lúc trước Lục Ly biểu lộ ra thân phận Lục gia đệ tử, Hàn Vô Tâm càng không dám động, lúc này lại nói mình là đệ tử trực hệ của Lục gia, tuy hắn không có bất kỳ chứng cứ gì, nhưng vạn nhất là thật thì sao?
Không nói là Hàn gia, cho dù là thế lực thất phẩm như Lục Thủy Các, dám giết đệ tử trực hệ của Lục gia, một khi bị Lục gia biết được khẳng định sẽ là kết cục tộc phá người vong.
Một đệ tử trực hệ của Lục gia, một thiếu niên có linh thú Thú Hoàng hư hư thực thực, một quái nhân có thể từ Tà Vu Sơn đi ra, trên người Lục Ly có quá nhiều chỗ bí ẩn và kỳ dị.
Người như vậy mà trở lại Lục gia khẳng định sẽ có cơ hội quật khởi, một khi nắm quyền ở Lục gia, Hàn gia sẽ có một minh hữu cường đại hữu lực.
Cộng thêm Hàn Nguyệt, tương lai Hàn gia trở thành gia tộc thất phẩm là chuyện ván đã đóng thuyền.
Hàn Vô Tâm là thiếu tộc trưởng của Hàn gia, đường chủ của Chiến Đường, tộc trưởng của Hàn gia trong tương lai, chủ ý hắn quyết định, trên cơ bản sẽ đại biểu cho ý tứ của Hàn gia.
Lục Ly triệt để an tâm rồi, đi theo Hàn Vô Tâm về nhã các của hội đấu giá.
Hội đấu giá đã bắt đầu, đã đưa ra hai bảo vật.
Lục Ly cũng không để ý tới bảo vật, trong Long Đế Quan có rất nhiều bảo vật, hiện tại hắn vẫn chưa mở ra được.
Hơn nữa cảnh giới hiện tại của hắn vẫn quá thấp, cho dù có được bảo vật cường đại thì cũng chẳng đề thăng chiến lực của hắn được bao nhiêu.
Hàn Vô Tâm nhiệt tình mời Lục Ly cạnh tranh mua, cũng cổ động cả Hàn Nguyệt.
Hàn Nguyệt cũng hứng trí bừng bừng, xuất thủ mua được vài món bảo vật, có điều đều là bảo bối giá rẻ, giá trị ngàn vạn huyền tinh.
Hội đấu giá nơi này cao cấp hơn cao hơn Thiên Ngục Thành, Lục Ly nhìn thấy Thiên Xà Quả một lần đấu giá hơn trăm quả, vật phẩm đấu giá còn lại cũng đều là mấy ngàn vạn tới mấy ức huyền tinh, rất ít có bảo vật mấy trăm vạn huyền tinh.
Không chịu nổi thịnh tình của Hàn Vô Tâm, Lục Ly ra tay, hắn nhìn trúng một gốc linh dược, thuốc bổ loại linh hồn, đây chính là thứ hắn cần.
Có điều linh dược này cũng không tính là quá đắt, cuối cùng được định giá tám trăm ngàn huyền tinh, đây xem như là nhận tình của Hàn Vô Tâm, cũng không khiến Hàn gia phải quá tốn kém.
Vật phẩm đấu giá tiếp theo khiến Lục Ly nhìn hoa cả mắt, rất nhiều bảo vật đều là chưa từng nghe nói.
Hàn Vô Tâm bảo Lục Ly tiếp tục cạnh tranh, Lục Ly lại kiên quyết từ chối, Hàn Vô Tâm biết tâm tư của Lục Ly nên cũng không khuyên nhiều.
Hứng thú của Hàn Vô Tâm rất cao, rất hào khí mua một bộ chiến giáp đỉnh cấp, tiêu phí bảy ức huyền tinh, tặng cho Hàn Nguyệt.
Hàn Nguyệt kích động tới hốc mắt ươn ướt, từ nhỏ vốn đã không có tình thương của cha, lần này xem như là được bù đắp.
- Tâm gia.
Một hộ vệ đột nhiên bước vào, nói khẽ bên tai Hàn Vô Tâm:
- Tống Hà đại nhân mời ngươi tới một chuyến.
Khóe miệng Lục Ly lộ ra một nụ cười, Vũ Hóa Thần và Minh Vũ thì có chút khẩn trương, Tống Hà đây là muốn ra giá.
Hàn Vô Tâm nhìn Lục Ly, cười nhạt, hắn phất phất tay nói:
- Đi chuyển cáo với Tống Hà huynh, ta đang tiếp Ly công tử không đi được, lát nữa ta sẽ tới cửa tạ tội.
- Hả?
Trong mắt Vũ Hóa Thần và Minh Vũ sáng lên quang mang, Hàn Vô Tâm rõ ràng là muốn bảo vệ Lục Ly.
Hắn chỉ ra thân phận của Lục Ly, điều này chứng tỏ hắn đã biết được tất cả mọi chuyện, không gặp Tống Hà cũng là một tín hiệu vô cùng cường liệt.
Hộ vệ đi ra ngoài, Lục Ly rất vững tâm, tuy Hàn gia yếu hơn Tống gia một chút, nhưng là cùng một cấp bậc với Tống gia.
Hơn nữa đều phụ thuộc vào Lục Thủy Các, theo lý mà nói, Tống gia sẽ không dám xằng bậy, trừ phi là Tống gia muốn khai chiến với Hàn gia.
Hộ vệ một lát sau không ngờ lại quay về, truyền lời của Tống Hà, hắn vốn định lặng lẽ ghé vào tai Hàn Vô Tâm mà nói, Hàn Vô Tâm lại xua tay:
- Lục công tử là là bằng hữu của ta, không có gì mà phải bí mật cả, cứ nói thẳng đi.
Hộ vệ thành thành thật thật nói:
- Tống Hà đại nhân nói, Lục công tử...!Giết người của Tống gia, nếu Tâm gia cứ khăng khăng muốn che chở cho Lục công tử, sau này sẽ ảnh hưởng tới quan hệ của hai nhà.
- Ha ha ha.
Hàn Vô Tâm cười ha hả, nói với vẻ giễu cợt:
- Đi chuyển cáo cho Tống Hà, Lục công tử là ân nhân cứu mạng của nữ nhi ta, là bạn của Hàn Vô Tâm ta.
Ngoài ra đừng có lắm lời, ngươi sau khi chuyển cáo thì trực tiếp quay về.
Hàn Vô Tâm đây là muốn triệt để biểu lộ thái độ, không tiếc xé rách da mặt với Tống gia cũng phải đứng ở bên Lục Ly.
Lục Ly vội vàng chắp tay cám ơn Hàn Vô Tâm, người sau cười nhạt, không để ý.
Hộ vệ sau khi truyền lời thì trở lại, hội đấu giá tiếp tục tiến hành, đã gần kết thúc, bắt đầu lấy ra mấy món chí bảo cuối cùng.
Ba người Lục Ly cảm thấy thoải mái, chỉ chờ hội đấu giá kết thúc là về Thần Hỏa Thành, sau đó tới Thần Khải Vực.
Mấy vật phẩm được đấu giá sau cùng đúng là chí bảo, đã xuất hiện huyền khí Thánh cấp, giá cũng một đường tăng mạnh, được nâng lên đến năm mươi ức huyền tinh, đám người Lục Ly nghe mà thầm tặc lưỡi.
- Được rồi, tiếp theo là vật phẩm thứ hai từ dưới lên của hội đấu giá chúng ta lần này.
Phía dưới, một nữ tử xinh đẹp của hội đấu giá vẫy tay, một tráng hán ôm một kiện bảo vật đi lên, bảo vật này dùng vải đỏ bọc lại, không nhìn rõ là gì, Phách Mại Sư xinh đẹp cười cười nói:
- Vật phẩm này rất thú vị, là có được trong một di tích cổ.
Thứ này...!Hội đấu giá chúng ta không thể giám định, nếu ở đây có người nhận ra, xin nói cho một chút, để chúng ta cũng được đại khai nhãn giới.
- Không thể giám định?
Rất nhiều người lập tức trở nên tò mò, Lục Ly cảm thấy những lời này có chút quen tai, dường như đã được nghe nói ở đâu rồi?
Sau đó mới nhớ ra, hình như khi hắn mua giọt bản nguyên tinh huyết ở Thiên Phạt Phách Mại Tràng, hội đấu giá cũng không thể giám định.
Hắn rất hiếu kỳ nhìn thứ phía dưới, mỹ nữ Phách Mại Sư lật vải đỏ, tất cả ánh mắt đều tỏa định một móng vuốt cực lớn màu hoàng kim.
Đúng vậy!
Tráng hán đó đang ôm là một móng vuốt hoàng kim cực lớn, đây rõ ràng là móng vuốt của một con huyền thú cường đại, đã bị chặt đứt.
Thú trảo toàn thân đều là màu hoàng kim, giống như từ hoàng kim đúc thành, vảy nhỏ dầy đặc, tỏa ra khí tức lạnh như kim loại.
Cho dù là một cái móng vuốt, cũng khiến rất nhiều người không thở nổi, có thể thấy được chủ nhân của thú trảo này cường đại cỡ nào.
- Móng vuốt này ít nhất cũng là cấp bậc Thú Hoàng!
Mắt Hàn Vô Tâm lóe sáng, trầm giọng nói:
- Đây đúng là dị bảo, bên trong móng vuốt còn ba giọt bản nguyên tinh huyết, cho nên mới khiến móng vuốt nguyên vẹn thối rữa, còn có thể có khí tức cường đại, nếu là ở trên người Thú Hoàng, móng vuốt này rất đáng giá.
Hàn Vô Tâm nói xong, đột nhiên cảm thấy không thích hợp, hắn đột nhiên nhìn về phía Lục Ly, lại nhìn thấy Lục Ly đang thở như trâu, cơ nhục cả người lồi lên, trong mắt lấp lánh ngân quang, thân thể tỏa ra khí tức khó hiểu, cảm giác như nhìn lại đã biến thành một con cự thú hình người.
Hàn Vô Tâm vội vàng vươn tay ra tóm lấy Lục Ly, kinh hô:
- Lục lão đệ, ngươi làm sao vậy?
Đám người Minh Vũ Vũ Hóa Thần và cũng khẩn trương nhìn Lục Ly, không biết vì sao hắn lại đột nhiên biến thành bộ dạng như vậy.
Lục Ly không để ý đến mọi người, con mắt lấp lánh ngân quang nhìn chằm chằm thú màu hoàng kim phía dưới, trong yết hầu phát ra một tiếng quát trầm khàn khàn:
- Ta muốn có được nó, phải có được nó, bất chấp tất cả mọi giá.