Lục Ly mua một thú trảo của dị thú thượng cổ, sau đó nhỏ một giọt máu, thú trảo của dị thú đó không ngờ lại bốc khói.
Bị máu của Lục Ly ăn mòn, biến mất từng chút một, cuối cùng bị ăn mòn toàn bộ, tay của Lục Ly thì biến dị, biến thành một thú trảo...
Tay một người lại biến thành thú trảo à?
Đây là chuyện quỷ dị cỡ nào? Cộng thêm ngân quang trong mắt Lục Ly và khí tức trên người hắn, lúc này Minh Vũ cảm thấy Lục Ly đã biến dị.
Biến dị không phải là chuyện tốt!
Một người có thể tu luyện các loại huyền kỹ, áo nghĩa, có thể có thần thông của dị thú.
Nhưng người chính là người, thân thể không thể dị biến, nếu không thì sẽ biến thành quái vật, không còn là nhân loại thuần túy.
Minh Vũ từng nghe nói, có chủng tộc đặc thù gọi là thú nhân, thân thể có rất nhiều chỗ có đặc trưng của thú.
Loại thú nhân này rất không được Nhân tộc thừa nhận, nếu cánh tay của Lục Ly sau này cứ biến thành như vậy, e là trở lại Lục gia cũng không thể nhận tổ quy tông? Dù sao Lục gia chính là một trong các vương tộc, có một đệ tử thú nhân? Lục gia sẽ mất mặt.
Minh Vũ nhíu mày, thầm trách cứ Lục Ly lỗ mãng.
Lục Ly nhắm mắt lại, vẫn đang thở dốc từng hơi, dường như không biết nửa cánh tay của mình đã biến dị, biến thành thú trảo, e là ngay cả đũa cũng không cầm nổi.
Thời gian lặng lẽ trôi qua, sau nửa canh giờ Lục Ly cuối cùng cũng khôi phục, cánh tay không còn cảm giác nóng rực.
Hắn nghỉ ngơi nửa canh giờ, khôi phục được một chút, nằm ngửa trên mặt đất, mở mắt thở hắt ra một hơi, cảm khái:
- Đau chết ta mất.
Minh Vũ nhíu mày, ngưng trọng nói:
- Thiếu chủ, ngươi...!Không sao chứ?
Lục Ly nhìn Minh Vũ, thấy hắn đang nhìn mình như nhìn quái vật, nhếch miệng cười nói:
- Không sao, Minh Vũ, sao ngươi lại dùng loại ánh mắt này mà nhìn ta?
Minh Vũ bĩu môi, chỉ vào cánh tay Lục Ly, nói:
- Thiếu chủ, ngươi nhìn tay phải của ngươi đi.
Lục Ly không để ý, giơ tay phải lên nói:
- Ha ha, ngươi cho rằng ta đã biến thành quái vật à? Thu!
Cùng với một tiếng hét lớn của Lục Ly, trên cánh tay Lục Ly lóe lên ngân quang, những vảy đó chậm rãi ẩn vào trong cơ thể, ngón tay và móng tay cũng biến thành ngắn lại, cuối cùng biến về nguyên dạng, không khác gì tay còn lại.
- Cái này....
Minh Vũ mở to hai mắt, nhìn cánh tay trắng nõn của Lục Ly, kinh ngạc nói:
- Thiếu chủ, tay ngươi không biến dị à?
- Cái gì gọi là biến dị?
Tâm tình của Lục Ly rất tốt, khóe miệng cong lên, nở một nụ cười sáng lạn, nói:
- Đây là một loại huyết mạch thần kỹ ta mới có được, Huyết Trảo! Ta tùy thời có thể biến ảo, lại có thể biến về như cũ.
- Huyết mạch thần kỹ, sao có thể như vậy được....
Minh Vũ càng chấn kinh hơn, trên cổ Lục Ly chưa bao giờ lộ ra huyết mạch ấn ký, sao có thể có huyết mạch thần kỹ? Hơn nữa cái thứ huyết mạch thần kỹ này khi huyết mạch giác tỉnh mới xuất hiện, sao có thể vừa luyện hóa một thú trảo lại đột nhiên xuất hiện một loại huyết mạch thần kỹ?
- Không tin à?
Lục Ly nhếch miệng cười nói:
- Trên thực tế, ngươi chắc đã thấy hai huyết mạch thần kỹ khác của ta, nhiên huyết và long ngâm rồi!
- Nhiên huyết, long ngâm?
Mắt đôi mắt co rút lại, trong đầu chuyển động, hắn nhớ tới nhục thân của Lục Ly trở nên cường đại, còn có một tiếng gầm chấn thiên đó, hắn kinh hô:
- Những cái đó đều là huyết mạch thần kỹ? Không...!Thiếu chủ, ngươi khẳng định là nhầm rồi, một người chỉ có một huyết mạch thần kỹ, ngươi sao có thể có ba loại?
- Khà khà!
Lục Ly đứng lên,giãn gân giãn cốt một chút rồi cười nói:
- Đây là bí mật của ta, không thể nói với ngươi được.
Sở dĩ ta có thể giác tỉnh ba huyết mạch thần kỹ, điều này kỳ thật có liên quan tới cha ta.
- Chủ nhân?
Minh Vũ lần này thì tin chắc rồi, Lục Nhân Hoàng là ngút trời ngút trời, nếu là Lục Nhân Hoàng an bài, trên người Lục Ly phát sinh bất kỳ chuyện lạ gì cũng là bình thường.
Hắn nhìn cánh tay đã biến về nguyên dạng của Lục Ly, thở phào nhẹ nhõm.
Có thể biến về nguyên dạng, cái này không tính là biến dị, nếu đúng là huyết mạch thần kỹ thì càng rất bình thường.
Dù sao rất nhiều huyết mạch thần kỹ khi phóng thích, thân thể đều sẽ có thay đổi, ví dụ như Thần Khải Thần Kỹ của Lục gia, khi phóng thích bên ngoài thân thể sẽ xuất hiện một tầng vật thể màu vàng kỳ dị, giống như trên thân thể có thêm một tầng áo giáp màu vàng.
Minh Vũ còn nghe nói tới, trước kia Bắc Mạc có một đại tộc, sau khi phóng thích huyết mạch thần kỹ thân thể sẽ to ra mấy lần, hóa thân thành cự nhân viễn cổ.
Có điều về sau đại tộc đó bị Dạ gia tiêu diệt, Dạ gia cũng nhờ vậy mà thành lập Thiên Lương Quốc.
Lục Ly cũng mặc kệ Minh Vũ nhìn hắn thế nào, trong lòng đang mừng như điên, bởi vì hắn có thể xác định một trăm phần trăm đây là huyết mạch thần kỹ.
Vừa rồi trong đầu hắn xuất hiện từng đạo tin tức, giống hệt như khi giác tỉnh Nhiên Huyết Thần Kỹ.
Huyết mạch thần kỹ mới xuất hiện này tên là Huyết Trảo, cũng chính là tay phải của Lục Ly biến thành thú trảo, uy lực cụ thể thì...!Không biết!
Uy lực của Long Ngâm Thần Kỹ rất lớn, uy lực của Huyết Trảo này khẳng định sẽ không quá kém.
Khi Huyết Trảo phóng thích, hắn cảm thấy trong cánh tay truyền đến lực lượng cường đại, khoảnh khắc đó hắn cảm thấy mình có thể xé nát bất kỳ vật thể nào.
- Thử xem.
Càng nghĩ Lục Ly càng động lòng, hắn lấy ra một thanh huyền khí Địa cấp cửu phẩm, đưa cho Minh Vũ nói:
- Nào, chúng ta thử uy lực, ngươi rót huyền lực vào đi.
Minh Vũ có chút động lòng, lập tức rót huyền lực vào huyền khí, Lục Ly quát lên một tiếng:
- Huyết Trảo!
Tay phải lập tức trở nên thô to ra mấy phần, một mảng vảy màu bạc xuất hiện, móng tay cũng vừa dài vừa sắc, bàn tay phải của Lục Ly lại biến thành một thú trảo khủng bố, bên trên ngân quang lưu chuyển, vảy màu bạc sáng lấp lánh, vô cùng huyến lệ.
- Gừ!
Tay Lục Ly đột nhiên vung về phía trước, sau đó dùng sức tóm tới huyền khí, sau khi tóm trúng huyền khí thì tay hắn bóp một cái.
Rắc.
Chuyện khiến Lục Ly và Minh Vũ đều kinh hãi đã xảy ra, huyền khí cửu phẩm Địa cấp lập tức vỡ tan, giống như huyền khí này là làm từ gỗ, thoải mái bị bóp nát.
- Khủng bố quá!
Minh Vũ chú ý tới khi Lục Ly tóm lấy huyền khí, bên trên Huyết Trảo của hắn có khí lưu màu bạc lưu chuyển, năm đầu ngón tay giống như biến thanh năm thanh thần binh sắc bén nhất, thoải mái bóp nát huyền khí Địa cấp cửu phẩm.
- Thiếu chủ, thử cái này!
Minh Vũ rất hưng phấn, lấy ra một chiếc thuẫn bài huyền khí Thiên cấp.
Huyền khí Thiên cấp rất quý giá, thuẫn bài càng đáng giá hơn.
Thuẫn bài này ít nhất cũng phải từ năm trăm vạn huyền tinh trở lên, lúc này Minh Vũ cũng không để ý, nếu Lục Ly có thể bóp nát, thuẫn bài này cho dù là năm ngàn vạn huyền tinh cũng đáng.
- Tốt!
Lục Ly hét lớn, đột nhiên tóm tới thuẫn bài, ngay lúc này cửa lớn vô thanh vô tức mở ra, Vũ Hóa Thần thấy bên trong không có động tĩnh, muốn lén xem tình huống.
Bùm!
Thuẫn bài Thiên cấp lập tức bị vồ nát, hơn nữa thuẫn bài còn bị chọc ra một cái lỗ lớn, cánh tay của Lục Ly xuyên vào, Minh Vũ sợ tới mức lập tức ném thuẫn bài đi, cả người thối lùi.
Minh Vũ hít một hơi lạnh, vừa rồi hắn cảm nhận được nguy cơ trí mạng, nếu hắn còn không lùi, thân thể hắn nháy mắt sẽ bị xuyên thủng.
- Cái này...
Vũ Hóa Thần ở cửa thấy mà cả người run bắn lên, thuẫn bài Thiên cấp lại bị chọc thủng dễ dàng như vậy? Nếu móng vuốt của Lục Ly vồ lên đầu họ, bọn họ cũng sẽ lập tức mất mạng.
Không chỉ là bọn họ, e là bất kỳ Quân Hầu cảnh nào bị Lục Ly vỗ trúng cũng sẽ lập tức mất mạng.
Nhân Hoàng cảnh đều có vực trường cường đại, Lục Ly không thể tới gần, nhục thân của Quân Hầu cảnh bình thường có thể cứng rắn bằng thuẫn bài phòng ngự Thiên cấp sao?
Đương nhiên, tất cả đều phải thành lập dưới tiền đề có thể vồ trúng Quân Hầu cảnh!
Với tốc độ này của Lục Ly, ở trong mắt Quân Hầu cảnh chẳng khác gì trẻ con, đừng nói bị Lục Ly tóm trúng, e là còn chưa tới gần thì Lục Ly đã bị trảm sát rồi.
Cho dù là như vậy, Vũ Hóa Thần cũng thầm cảm khái không thôi, Lục Ly mới là Hồn Đàm cảnh, lực công kích đã sắc bén như vậy, chờ hắn trưởng thành đến Bất Diệt cảnh, Quân Hầu cảnh thì sẽ khủng bố thế nào?
Một khi Lục Ly trở lại Lục gia, có được tài nguyên vô tận của Lục gia đào tạo, cảnh giới của Lục Ly sẽ nhanh chóng đề thăng.
Mắt Vũ Hóa Thần hơi nheo lại, hắn giống như nhìn thấy một cường giả tuyệt thế đang quật khởi như lưu tinh.