Bất Diệt Long Đế


- Đúng a, là hai vị Thái Thượng trưởng lão!
Lục Phi Tuyết nghi hoặc nhìn Lục Ly nói:
- Không ai nói cho ngươi chuyện này? Thái Thượng trưởng lão mà ngươi vừa mới gặp thuộc lứa bối phận thái công, ngay cả gia gia cũng phải gọi hắn một tiếng Ngũ thúc.

Còn có một vị Thái Thượng trưởng lão khác không ở trong gia tộc, đã ra ngoài hơn một năm, người đó cùng lứa với gia gia, còn là anh ruột của gia gia, chúng ta gọi hắn là đại bá.
- À à!
Lục Ly khẽ gật đầu, tiếp tục ném ra nghi hoặc trong lòng:
- Đại trưởng lão thì sao? Ta chưa từng thấy qua Đại trưởng lão.
- Đang bế quan!
Lục Phi Tuyết giải thích nói:
- Mấy năm trước liền bế quan, hẳn là đang xung kích cảnh giới Địa Tiên.

Hắn rất sớm đã đạt tới Nhân Hoàng đỉnh phong, lần này bế quan lâu như vậy, nhất định là vì xung kích cảnh giới Địa Tiên.
- Địa Tiên?
Lục Ly không khỏi kinh ngạc, hắn tựa hồ nhớ được Tứ trưởng lão gọi là Lục Địa Tiên? Mà phụ thân hắn thì được gọi là Lục Nhân Hoàng? Đám trưởng bối gia tộc này lấy tên cũng quá qua loa, liệu có phải còn có người gọi Lục Quân Hầu, Lục Bất Diệt, Lục Mệnh Luân?
Lục Ly rốt cục biết được cảnh giới trên Nhân Hoàng là gì, hắn trầm giọng giọng hỏi:
- Tiểu Cô, trên Nhân Hoàng gọi là Địa Tiên Cảnh?
Lục Phi Tuyết gật đầu nói:
- Đúng vậy, Quân Hầu là một phương Quân Hầu, Nhân Hoàng là Nhân trung chi Hoàng, trên Nhân Hoàng liền là Lục Địa Thần Tiên, cũng chính là Địa Tiên Cảnh.


Hai vị Thái Thượng trưởng lão và phụ thân đều là Địa Tiên Cảnh, chỉ gia tộc có được ba vị Địa Tiên mới xưng là gia tộc bát phẩm.

Có thể chính bởi vì phụ thân xảy ra chuyện, hiện tại gia tộc đã không có ba vị Địa Tiên, cho nên mới phong thành.
- Thì ra là thế!
Lục Ly bừng tỉnh đại ngộ, trước đó hắn đã nghi hoặc không biết gia tộc bát phẩm phải có được ba võ giả cảnh giới gì, hiện tại mới biết trên Nhân Hoàng còn có Địa Tiên, Lục Địa Thần Tiên, cái tên thật khí phách.
Hơi ngừng một lát, Lục Ly lại trầm giọng hỏi:
- Cô cô, ngươi nói tất cả mọi người  đều không thể tín nhiệm, đây là vì sao? Chẳng lẽ không có ai trung thành với gia gia ư?
- Lòng người khó dò!
Lục Phi Tuyết nhìn ra bên ngoài, Lục Ly phất tay để Minh Vũ và Vũ Hóa Thần ra ngoài đề phòng, lúc này Lục Phi Tuyết mới nhẹ giọng nói:
- Nếu gia gia ngươi không việc gì, gia tộc khẳng định sẽ có vô số người trung thành với gia gia.

Nhưng giờ đã qua mười năm, sợ rằng nhân tâm đều sẽ biến.

Lục Ly, có lẽ ngươi không hiểu rõ lắm, đối với đại gia tộc mà nói, đối ngoại tuy vô cùng đoàn kết, nhưng bên trong lại cũng nội đấu rất nghiêm trọng.

Các trưởng lão trong gia tộc gặp bất kỳ chuyện gì cũng sẽ không suy xét từ góc độ thân tình, mà trước phải nghĩ đến lợi ích gia tộc.
- Hiện tại Lục gia đã không phải do mạch chúng ta cầm quyền, mà là mạch của đại gia gia ngươi cầm quyền, Đại trưởng lão Nhị trưởng Lão Tam trưởng lão đều là con trai Đại gia gia ngươi, ngươi hẳn có thể cảm nhận được thái độ của bọn hắn đối với ngươi không mấy hữu hảo.
- Mà các trưởng lão còn lại, bao gồm Thái Thượng trưởng lão Ngũ thái công đều sẽ cố cập tới lợi ích của cả thảy Lục gia, đến lúc thật gặp chuyện lớn tuyệt sẽ không đứng về phía đại phòng.

Bởi vì lúc này mạch của Đại gia gia mới là đại biểu cho Lục gia, tự nhiên cũng đại biểu cho lợi ích gia tộc.
- Nếu gia gia ngươi có thể bình an, hết thảy liền biến chuyển.


Bởi vì chiến lực gia gia ngươi vô cùng khủng bố, còn trên cả Ngũ thái công, đáng tiếc không biết hắn hiện tại tình hình hắn như thế nào!
Nói đến đây thần sắc Lục Phi Tuyết thoáng trở nên ảm đạm, Lục Ly cũng khẽ thở dài, nếu gia gia có thể tỉnh lại, hắn còn cần tìm các trưởng lão khác làm gì? Trực tiếp để gia gia đi cứu ra phụ mẫu là được rồi.
Lục Phi Tuyết nói không phải không có lý, thái độ của Lục Phong Hỏa Lục Liên Thiên đối với hắn quả thực rất kém, giờ hắn đã hiểu vì sao hai người lại có thái độ như thế.
Trước kia Lục gia là do gia gia hắn nắm quyền, giờ gia gia hắn xảy ra chuyện, đến phiên đại gia gia cầm quyền, theo đó ba vị đường bá đường thúc liền trở thành Đại trưởng lão Nhị trưởng Lão Tam trưởng lão.

Ở Trưởng Lão Đường, quyền thế Lục Phong Hỏa rõ ràng rất lớn, hắn nói chuyện các trưởng lão còn lại đều không thấy ai chống đối.
Lục Ly cũng mơ hồ hiểu ra, vì sao nhiều năm như vậy không có người Lục gia đi Bắc Mạc tìm Lục Nhân Hoàng.
Tìm Lục Nhân Hoàng trở về làm gì? Trở về kế thừa vị trí tộc Vương? Hay là trở về đè ép lên mạch của đại gia gia?
Mạch đại gia gia thật không dễ dàng mới nắm được quyền lực, tự nhiên không hy vọng quyền lực lần nữa trở lại với mạch của Lục Ly.

Bởi thế sau khi Lục Ly trở về liền chịu đủ các loại chất vấn, thậm chí còn có người lộ ra sát cơ, đến tận bây giờ Lục Phong Hỏa và Lục Liên Thiên cũng vẫn chưa công khai thừa nhận thân phận con trai Lục Nhân Hoàng của Lục Ly.
- Đúng là bất cứ người nào đều không thể tín nhiệm được!
Lục Ly trầm tư khoảnh khắc, trong lòng càng thêm xác định điểm này, nhân tâm là sẽ biến, hiện tại đại phòng đại biểu cho Lục gia, đại biểu cho lợi ích Lục gia.

Nếu các trưởng lão phe trung lập còn lại, thậm chí trưởng lão thân cận với gia gia hắn đã lặng lẽ nương nhờ đại phòng rồi thì sao?
Tỉ như chuyện hôm nay, biểu hiện của Bát trưởng lão khiến Lục Ly có chút thất vọng.

Thái Thượng trưởng lão dù đối tốt với hắn, nhưng hắn vẫn không dám hoàn toàn tín nhiệm, những lão gia hỏa này đều già đầu thành tinh, ai biết trong lòng bọn họ suy nghĩ cái gì?
Đương nhiên, hẳn là vẫn có người tuyệt đối trung thành với gia gia hắn, vấn đề là Lục Ly và Lục Phi Tuyết không biết, cũng không dám tin tưởng.


Chẳng lẽ Bát trưởng lão nói mình trung thành, liền nhất định sẽ trung thành?
Nếu như …
Ai cũng không thể tín nhiệm, hắn quay trở lại Lục gia để làm gì? Hắn trở về chẳng phải chính là vì tìm người Lục gia đi cứu Lục Nhân Hoàng ư?
Hàn Băng Thâm Uyên Nhân Hoàng đi vào đều rất khó ra, không dựa vào cường giả Lục gia, hắn lại biết đi tìm ai? Trên thế giới này Địa Tiên khẳng định vô cùng ít ỏi, dù cho may mắn quen biết, người ta chưa hẳn sẽ giúp hắn, mà dù có giúp hắn cũng không dám hoàn toàn tín nhiệm người ngoài.
Sự tình tựa hồ đi vào ngõ cụt!
Còn chưa làm rõ tình hình Lục gia, vạn nhất báo sự tình Lục Nhân Hoàng cho Lục gia biết, không chừng sẽ hại đến cha mẹ hắn.

Mà nếu không báo, hắn lại bó tay hết cách, chẳng lẽ cứ trơ mắt nhìn xem cha mẹ chịu tội dưới Hàn Băng Thâm Uyên?
Càng nghĩ, Lục Ly càng cảm thấy tạm thời vẫn nên chờ theo dõi.
Một là chờ gia gia hắn đi ra, hai là chờ đón Lục Linh trở về.

Lục Linh đa trí như yêu, Lục Ly cảm thấy ở trước mặt Lục Ly, mình quả thực không khác gì kẻ nhược trí.
Tứ trưởng lão đã phái Mạc Diệp và người Lam Sư Phủ đi Thanh Châu, phỏng chừng không đến mấy tháng liền có thể tiếp về Lục Linh.

Dù sao đã qua đi mười mấ năm, cũng không kém mấy tháng này.
Vừa vặn huyết nguyên trong thân thể hắn còn rất nhiều, thời gian mấy tháng đủ cho hắn hoàn toàn hấp thu, đến lúc đó xem xem liệu có thể xung kích Mệnh Luân Cảnh không, đợi Lục Linh đi về cho nàng một món quà bất ngờ.
Quyết định xong xuôi, Lục Ly trầm tĩnh lại, nhìn sang Lục Phi Tuyết nói:
- Cô cô, vì sao ngươi không xung kích Quân Hầu Cảnh?
- Không có linh tài
Lục Phi Tuyết đắng chát nói:
- Sau khi đến Thiên Thần Phủ, Khâu gia chưa từng cấp ta bất cứ linh tài gì.

Lục gia ta không lại ngại không dám hỏi, dù sao ta cũng đã là người Khâu gia.

- Ừm, ngươi cứ an tâm ở lại chỗ này.
Lục Ly gật đầu nói:
- Quay đầu ta sẽ hỏi gia tộc đòi lấy linh tài, giúp ngươi xung kích Quân Hầu Cảnh.

Cô cô yên tâm, Thái Thượng trưởng lão nói rồi, ta thiếu linh tài gì đều có thể hỏi Tứ thúc, với tình hình bây giờ, gia tộc chắc cũng không dám quá làm khó ta.
Lục Ly vừa mới đại náo một trận, các trưởng lão hẳn đều có chút sợ hắn.

Một chút việc nhỏ tự nhiên không dám đắc tội hắn, sợ hắn tiếp tục đại náo, đến lúc đó mất chính là mặt mũi Lục gia.
Nghĩ tới đây, Lục Ly đứng dậy đi ra ngoài.
Đi đến cửa lớn Nghênh Long Các, hắn nói với mấy tên binh sĩ thủ vệ ở ngoài cửa:
- Đi bẩm báo quản sự mặt trên một tiếng, bố trí cho ta và cô cô một đại viện, xa hoa chút.

Đồng thời an bài một ít thị nữ và đầu bếp, các loại đồ dùng hàng ngày…  tất cả đều phải là thứ tốt nhất.

Nghênh Long Các này là chỗ cho khách nhân cư trú, Lục Ly ta là đệ tử trực hệ Lục gia, chẳng lẽ ở trong mắt các ngươi cũng thành là khách nhân?
Sắc mặt mấy tên binh sĩ thoáng có chút cổ quái, vị tiểu gia này có quá cuồng rồi không? An trí sinh hoạt cho con em gia tộc, mặt trên tự có định đoạt, đây là lần đầu tiên bọn hắn nghe được có người chủ động yêu cầu.
Bên kia Bát trưởng lão hỏa khí còn chưa tiêu, nếu truyền lời này lên, sợ rằng sẽ nổi trận lôi đình.
Lục Ly thấy bọn họ không nhúc nhích, lập tức trừng mắt cả giận quát:
- Làm sao? Lời ta nói đều không nghe? Hay là phải để ta  tự thân đi Trưởng Lão Đường một chuyến?
- Không dám, không dám, tiểu nhân thông truyền ngay.

Mấy tên binh sĩ bị dọa sợ, vừa mới náo ra đại sự, lần này mà để Lục Ly đi Trưởng Lão Đường chẳng phải sẽ lật trời?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận