Bất Diệt Long Đế


Lục Ly Lục Phi Tuyết rất nhanh liền dọn nhà, loại chuyện này Bát trưởng lão sao dám làm khó Lục Ly? Đám binh sĩ sợ hãi Lục Ly đại náo, Bát trưởng lão chẳng lẽ không sợ? Đừng nói Lục Ly chỉ là muốn tòa nhà, dù là muốn mấy tòa nhà, Bát trưởng lão cũng sẽ nghĩ cách làm cho hắn.
Nơi ở mới nằm ngay mặt bắc Thần Khải Sơn, là nơi cư trú của đệ tử trực hệ Lục gia, cách phủ đệ Bát trưởng lão cũng không xa.
Nơi ở mới gọi là Đằng Long Các, chính là nơi ở cũ của Lục Nhân Hoàng, sân viện rất lớn, rất khí phái.

Lục Nhân Hoàng rời nhà đi ra ngoài, vị trí thiếu tộc trưởng lại vẫn được bảo lưu, bởi thế tòa nhà này cũng một mực để không.
Bát trưởng lão cấp cho bốn thị nữ, bốn đầu bếp, hai hạ nhân, đủ loại đồ dùng hàng ngày, tất cả đều là những thứ tốt nhất, Lục gia tài đại khí thô, chứ đồ ấy không tính là gì.
Lục Ly tính là đã ổn định tại Lục Ly, hắn không tâm tư đi làm ầm ĩ, mà thật ra cũng không thích làm ầm ĩ.

Thậm chí hắn chẳng đi bái kiến một tên trưởng bối nào, ngày ngày đều ở trong sân viện tu luyện an dưỡng.
Thương thế linh hồn hắn còn chưa triệt để khôi phục, trong thân thể có được rất nhiều huyết nguyên, cầm thêm một đoạn thời gian mới có thể triệt để hấp thu.

Dù sao hiện tại hắn cũng phải chờ, chờ Lục Chính Dương tỉnh lại, chờ Lục Linh đi về.
Lục Phi Tuyết yên tâm ở lại chỗ này, hôn ước bị giải trừ, đối với tiểu thư một đại gia tộc mà nói thì thanh danh chuyện này vốn không mấy lọt tai, chẳng qua Lục Phi Tuyết lại hoàn toàn không để ý.
Bởi vì trước đó thanh danh nàng đã rất không tốt, mặc dù trước kia nàng không tính quá phóng đãng, nhưng ở trong mắt người ngoài thì là hoàn khố tiểu thư, phóng đãng bất kham, cho nên nàng cũng chẳng thèm để ý làm gì.
Nàng tựa hồ có chút tâm tro ý lạnh, tê dại với hoàn cảnh, mỗi ngày đều ở trong sân viện đọc sách, ngẩn người, thỉnh thoảng lại bồi Lục Ly tâm sự, cũng chỉ có nhìn thấy Lục Ly trên mặt nàng mới xuất hiện ý cười
Lục Ly đã nhận ra loại tình huống này, nghe cố sự của Lục Phi Tuyết hắn cũng hiểu được phần nào con người nàng.

Một thiếu nữ đang trong giai đoạn phản nghịch lại không có phụ mẫu quản giáo, đại ca mà nàng kính yêu nhất lại rời nhà đi xa, tính cách tự nhiên sẽ trở nên càng thêm phản nghịch và hống hách.
Thật vất vả có nam nhân thương yêu nàng, lại bị gia tộc bức đi, gả cho một người khác mà mình không thích, mỗi ngày còn bị tra tấn ngược đãi, về nhà khóc lóc kể lể nhưng không ai để ý.

Nàng từ mới đầu là phẫn nộ, oán hận, chậm rãi trở nên tê liệt, nhẫn nhục chịu đựng, biến thành một Lục Phi Tuyết hoàn toàn khác.
Lục Ly rất thương yêu tiểu cô này, Lục Phi Tuyết cũng như Khương Khinh Linh, đều bị tộc quy của đại gia tộc hãm hại, đều là người đáng thương.

Nàng biến thành như thế này, phụ thân gia gia và bà bà hắn đều có trách nhiệm không thể trốn tránh.
 
Bởi thế mỗi lần bế quan hắn đều thực hiện trong đêm, còn ban ngày thì bồi Lục Phi Tuyết tâm sự, đánh cờ tán gẫu, nghĩ cách trợ giúp nàng đi ra khỏi ám ảnh từ cuộc sống tăm tối trước kia.
Ngày thứ năm sau khi đến Đằng Long Các!
Lục Ly đã đột phá đến Hồn Đàm Cảnh trung kỳ, huyết nguyên trợ giúp quá lớn, đối với tu luyện Hồn Đàm và Huyền lực đều có lợi ích không nhỏ.
Thời gian này có hắn bồi cùng, tinh thần Lục Phi Tuyết tựa hồ cũng tìm được chỗ ký thác, coi hắn như là con trai ruột.

Mấy năm này nàng không phải không muốn sinh con, lại bị … Khâu Văn Trạch đánh hỏng, cho nên nhìn thấy Lục Ly, mẫu ái trời sinh trong lòng nàng được kích phát, gần đây khí sắc rõ ràng đã khá hơn nhiều.
Ngày thứ sáu, Lục Ly vừa mới bồi Lục Phi Tuyết tán gẫu một lát, kể về những chuyện lý thú ở Bắc Mạc thì Vũ Hóa Thần chợt đi đến bẩm báo nói:
- Thiếu chủ, có một công tử và một tiểu thư tới bái phỏng, công tử kia nói hắn tên Lục Lân.
- Lục Lân?
Lục Ly nhớ tới công tử khí vũ hiên ngang lúc ở Trường Lão Đường, liền quay sang Lục Phi Tuyết nhìn một cái, kẻ sau giải thích nói:
- Đó là con trai Tứ thúc Lục Địa Tiên, là người rất nổi bật trong thế hệ tuổi trẻ của gia tộc, mới mười chín tuổi đã đạt đến Bất Diệt Cảnh đỉnh phong.
- Lợi hại!
Lục Ly ngấm ngầm gật đầu, công tử này hôm đó xin tha cho hắn, còn dám chống đối Lục Phong Hỏa ngay trước mặt mọi người, để lại cho Lục Ly ấn tượng rất sâu.
Hắn khua tay nói:
- Vũ Hóa Thần, ngươi dẫn bọn hắn đến thiền điện, ta tới ngay.
Vũ Hóa Thần đi xuống, Lục Ly mỉm cười nói với Lục Phi Tuyết:
- Tiểu cô, ngươi nghỉ trưa một lát, ta đi ra gặp bọn họ.
- Ừm, trong gia tộc quả thực vẫn có chút hài tử không sai.
Lục Phi Tuyết gật đầu, mang theo thị nữ đi về phòng.
Đằng Long Các rất lớn, bên trong gồm một gian chính điện, ba gian thiền điện, mười mấy gian phòng, quả thực không khác gì Hoàng cung.
Lục Ly đi vào một thiền điện trong, vừa tiến liền thấy được Lục Lân chính đang đứng trong đại sảnh, bên cạnh là một vị tiểu thư xinh đẹp váy đỏ, vóc người nóng bỏng.

Vị tiểu thư kia thấy Lục Ly đi vào, ánh mắt lập tức quét tới, lại có chút nóng rực, mang theo một tia ý vị mê người
Hôm nay Lục Lân mặc một thân trường bào màu trắng, dáng người cao ngất, tướng mạo khôi ngô, đường nét phân minh, không giống loại âm nhu như Khâu Văn Trạch mà rất dương cương, hắn chắp tay cười nói:
- Ta là Lục Lân, con trai Lục Địa Tiên.

Lục Ly, chúng ta là đường huynh đệ.
Nụ cười trên mặt Lục Lân rất hòa ái, khí độ lại bất phàm, khiến người bất giác tin phục, Lục Ly cũng chắp tay khom người nói:
- Gặp qua đường ca.
- Đừng nghiêm túc thế.
Lục Lân trừng hắn một cái nói:
- Lục Ly, ta thấy ngươi hành sự rất ngang tàng, cần gì phải hành lễ nghiêm túc như thế.

Huynh đệ nhà mình cứ tùy ý một chút là được.
Lục Ly đứng thẳng người dậy, quét mắt nhìn về phía nữ tử váy đỏ, Lục Lân giới thiệu nói:
- Vị này là Lục Hồng Ngư, là cháu gái nhỏ nhất của Bát trưởng lão, chúng ta đều gọi nàng Hồng Ngư tỷ.
- Hì hì!
Nữ tử váy đỏ như một đóa mây hồng nhẹ nhàng lướt tới, vây quanh Lục Ly chuyển một vòng, nói:
- Lục Ly đệ đệ, ngươi có biết giờ mình đang tiếng tăm lừng lẫy lắm không? Ta đang bế quan cũng bị kinh động.

Con trai thiếu tộc trưởng, vừa quay về liền chọc cho gia tộc long trời lở đất, quả nhiên là có hổ tính của thiếu tộc trưởng a.
Bất Diệt Cảnh đỉnh phong!
Lục Hồng Ngư hẳn cũng tương tự như Lục Lân, xem ra hai người này đều là thiên tài lợi hại nhất trong lứa tuổi trẻ Lục gia.
Thấy Lục Hồng Ngư cứ đi vòng vây quanh mình, tựa như đứa trẻ hiếu kì.

Lục Ly sờ lên cánh mũi, gật đầu nói:
- Chào Hồng Ngư.
- Hì hì!
Lục Hồng Ngư thè lưỡi, ý cười mang theo một tia mị hoặc, vỗ vỗ bả vai Lục Ly nói:
- Đệ đệ ngoan, tí nữa tỷ tỷ dẫn ngươi đi ăn …
- Ha ha ha!
Lục Lân thấy Lục Ly lúng túng xấu hổ, cười to nói:
- Lục Ly, ngươi phải chú ý cẩn thận chút, vị Hồng Ngư tỷ này của chúng ta chính là tu luyện Mị Tiên Thuật, rất nhiều đệ tử đại gia tộc trong thành đều bị nàng mê đến mất đi hồn phách, ngươi cũng đừng trúng chiêu.
Lục Hồng Ngư khẽ gật đầu, mở to mắt phụ họa nói:
- Đúng đúng, Lục Ly đệ đệ, ngươi có thể tuyệt đối đừng động tình với tỷ tỷ, bằng không ngươi sẽ thương tâm cả đời.
Lục Ly nhếch môi cười một tiếng, Lục Hồng Ngư trêu chọc hắn thật ra cũng không có gì lạ.

Dù đều là họ Lục, nhưng rất nhiều tộc nhân đều cách xa mấy thế hệ, hoàn toàn có thể thông hôn.

Trong ba đời huyết mạch tương đối gần, thông hôn mới xảy ra vấn đề, chứ mạch của Bát trưởng lão với mạch bọn hắn không biết đã cách nhau bao đời rồi.
Lục Ly có trường diện nào mà chưa thấy qua
Khóe miệng hắn nhếch lên ý cười tà dị, không chút yếu thế nhìn Lục Hồng Ngư nói:
- Hồng Ngư tỷ tỷ nói đúng lắm, sau này ta sẽ cách ngươi xa chút, tránh cho ngươi bị tổn thương.
- Ha ha ha!
Lục Lân cười ha hả, hắn bị đối đáp giữa Lục Ly và Lục Hồng Ngư chọc cười, Lục Hồng Ngư cũng lộ ra ý cười ngọt ngào.

Lục Lân gật đầu nói:
- Không sai, Lục Ly ngươi rất thú vị, ta rất hân thưởng ngươi.
- Thật xin lỗi!
Lục Ly lại không ngừng khoát tay nói:
- Đường huynh, giới tính ta rất bình thường, ta không có Long Dương chi hảo (chơi gay :D), ngươi nên tìm người khác thì hơn.
Ý cười trên mặt Lục Lân cứng lại, Lục Hồng Ngư thì cười phá lên, lồng ngực phập phồng, núi đồi cũng theo đó chập chùng..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui