Bất Diệt Long Đế


Yên phu nhân được Lục Ly trọng dụng, học theo Thiên Hàn Quốc bổ nhiệm làm đại quốc sư.
Chiến lực Yên phu nhân thực ra cũng không cao, chỉ là Bất Diệt Cảnh, chẳng qua điều Lục Ly cần ở Yên phu nhân không phải chiến lực, chiến lực dưới tay hắn đã đủ rồi, hắn cần chính là mưu trí và sự cay độc của Yên phu nhân.
Yên phu nhân có một cái ngoại hiệu gọi là Độc Quả Phụ, âm mưu quỷ kế dùng ra rất tiện tay, khiến người bất tri bất giác liền sập bẫy, bị chôn giết đều không biết.
Ở ngoài sáng, Vũ Hóa Thần là chiến tướng của hắn, Yên phu nhân thì lại phụ trách những chuyện trong bóng tối, làm những chuyện nhận không ra người.
Hai người một văn một võ, có thể chế ước lẫn nhau, cũng không phải hắn không tín nhiệm Vũ Hóa Thần, nhưng làm Đế Vương hắn cần khống chế cân bằng, đây chính là đạo Đế Vương mà Lục Linh từng nói.
Thật ra bọn Dạ Tra càng thích hợp làm những chuyện âm ám, nhưng thân phận Thanh Loan Tộc rất mẫn cảm, Lục Ly không định dùng bọn hắn quá nhiều.

Đám người Dạ Tra toàn tâm toàn ý đi theo hắn, hắn tự nhiên phải suy xét cân nhắc từ góc độ Thanh Loan Tộc.
Kẻ địch của đám người Dạ Tra quá cường đại, một khi bị mấy đại thế lực như Khiếu Thiên Cung biết được, sợ rằng trọn cả Bắc Mạc phải cuộn lên gió tanh mưa máu.

Người Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc đều phải chết, hắn cũng sẽ bị liên lụy.
Bởi thế hắn bổ nhiệm Yên phu nhân làm đại quốc sư nắm hết toàn cục, trước kia mọi chuyện ở Bạch gia đều là Yên phu nhân quản, Thiên Đảo Hồ lớn như vậy đều nằm hết trong tầm khống chế của Yên phu nhân, đủ thấy năng lực nàng không cạn.
Mặt khác Lục Ly còn chuẩn bị thành lập một ám tổ, nằm dưới quyền điều khiển của Minh Vũ.
Tác dụng của ám tổ này chính là giám thị Yên phu nhân và Vũ Hóa Thần, ba người Minh Vũ Vũ Hóa Thần Yên phu nhân tương hỗ giám sát, tương hỗ chế hành, như vậy Lục Ly liền có thể kê cao gối mà ngủ.
Yên phu nhân được đến bổ nhiệm, nét mặt thoáng đỏ ửng.

Đám người Bạch Lãnh nghe được như vậy cũng phấn chấn không thôi, Lục Ly quả thực rất coi trọng Bạch gia, chỉ cần đi theo Lục Ly chăm chú làm việc, Bạch gia thăng thiên là chuyện nằm trong tầm tay.
Yên phu nhân lĩnh mệnh đi xuống, bắt đầu thống trù toàn cục.


Vũ Hóa Thần biết được Yên phu nhân được bổ nhiệm, trong lòng có chút buồn bực.

Dù sao Yên phu nhân có thể tiết chế hắn, mặc dù tác chiến bên ngoài Yên phu nhân không quản được, nhưng hắn luôn cảm thấy trên đỉnh đầu treo một thanh kiếm, một khi hắn có hai lòng, cả hắn và Vũ gia đều sẽ tiêu thành tro bụi.
Trước kia hắn cũng là bá chủ một phương, hiểu được Lục Ly làm vậy không phải là không tín nhiệm hắn, chỉ là thủ đoạn chế hành của thượng vị giả mà thôi.

Hắn liền cũng không suy nghĩ nhiều, toàn tâm toàn ý đi theo Lục Ly làm việc, trước lập đại công rồi tính.
Trọn cả Thiên Hàn Thành bắt đầu bận rộn lu bù, thời gian đã đi qua mấy ngày, còn có tộc trưởng một vài gia tộc không đến.

Những gia tộc này khẳng định đều là phần tử tuyệt đối trung thành với Đỗ gia, nhất định phải tiêu diệt sạch sẽ.
Yên phu nhân đã bắt đầu dẫn người mưu đồ, mục tiêu mưu đồ không phải Thiên Hàn Quốc, mà là toàn bộ Bắc Mạc.

Bắc Mạc còn có Thiên Lương Quốc và Thiên Vũ Quốc.

Lấy ra cái giá thấp nhất nắm xuống hai quốc gia kia, đây trở thành nhiệm vụ chủ yếu trước mắt của Yên phu nhân.
Kỳ hạn năm ngày vừa đến, Vũ Hóa Thần suất lĩnh đại quân xuất chinh, bắt đầu chinh phạt mười mấy vực vẫn chưa thuần phục.
Mười mấy vực này đều do gia tộc tứ phẩm khống chế, Vũ Hóa Thần mang theo hai tên Quân Hầu cảnh, không hề có bất kỳ chút áp lực nào.

Đừng nói một tháng, phỏng chừng nhiều nhất hai mươi ngày liền có thể quét ngang Thiên Hàn Quốc.

Chuyện bên này rất nhanh liền truyền khắp toàn Bắc Mạc, Thần Miếu và Đỗ Tranh đều nhận được thiếp mời từ Lục Ly.
Đỗ Tranh rất khách khí, nói hắn tùy thời chờ đợi ở Thiên Ngục Thành, chờ Lục Ly đi qua uống rượu.

Đỗ Tranh biểu lộ ý tứ rất rõ ràng, hắn toàn lực ủng hộ Lục Ly.
Thần Miếu cũng truyền đến một phong thư, ý là Lục Ly đừng hủy đi Thần Miếu ở các thành, những chuyện còn lại Thần Miếu sẽ không xen vào.
Thiên Lương Quốc sa vào khủng hoảng, Vương tộc Dạ gia càng là nhân tâm bàng hoàng, không biết làm thế nào cho phải.
Thiên Vũ Quốc cũng luống cuống, nội bộ Tử gia nhao lật trời, có người mắng Lục Ly vô tình vô nghĩa, có người nói đại thế không thể kháng cự, có người lại đề nghị liên hợp Thiên Lương Quốc quyết một trận tử chiến với Lục Ly.
Thiên Lương Quốc Dạ gia và Thiên Vũ Quốc Vũ gia, đó chính là một trong hai đại bá chủ Bắc Mạc, tài nguyên ở hai nước đều nằm hết trong tay hai gia tộc này.
Một khi đầu hàng Lục Ly, đại bộ phận tài nguyên nhất định sẽ bị Lục Ly lấy đi, không có tài nguyên, gia tộc làm sao lớn mạnh? Một khi tài nguyên dành cho gia tộc giảm thiểu, võ giả Ngoại đường sẽ dồn dập làm phản, gia tộc cũng sẽ càng lúc càng suy yếu, cuối cùng sợ rằng khó mà tránh khỏi diệt vong
Thiên Lương Quốc còn đề nghị đi tìm Linh Lung Các khiếu nại, nói Lục Ly là con em Lục gia, lại chạy tới nhất thống Bắc Mạc, điều này trái với ước định giữa các Vương tộc Trung Châu.
Đến sau Thiên Lương Quốc thật chuẩn bị phái người đi Trung Châu, nhưng mở ra truyền tống trận lại phát hiện truyền tống trận phía Bạch Vân Thành bị quan bế.
Từ điều này, các đại gia tộc Thiên Lương Quốc ngửi ra được một tia chẳng lành.

Đám  người Lục Ly vừa mới truyền tống tới, truyền tống trận liền quan bế, chẳng lẽ Lục Ly đã mua chuộc được Thái Thiên Điện, thượng cấp của Bạch Vân Thành.
 

Bên kia đại gia tộc hai nước nhân tâm hốt hoảng, bên này Vũ Hóa Thần lại thế như chẻ tre.


Chỉ cần ba tên Quân Hầu Cảnh liền đã đủ quét ngang toàn bộ Thiên Hàn Quốc, quân đội còn lại căn bản không cần phải đi.
Ở Bắc Mạc thậm chí là Trung Châu, trong chiến tranh cường giả có thể nảy đến tác dụng quyết định.

Tỉ như Bắc Mạc xuất hiện một tên Nhân Hoàng, đều không cần ra tay, trực tiếp truyền lệnh toàn bộ Bắc Mạc, tự nhiên sẽ có vô số gia tộc nương nhờ, nhất thống Bắc Mạc là chuyện quá đơn giản.
Dù là ở Trung Châu, nếu Thái Thượng trưởng lão Lục gia muốn chinh phạt một đại vực, tùy tiện liền có thể đánh xuống.

Cảnh giới chênh lệch như giữa trời với đất, không phải cứ dựa vào nhân số là có thể bù đắp được.
Vũ Hóa Thần một đường đồ sát, những gia tộc không đến Thiên Hàn Thành lần lượt bị diệt, không có bất kỳ tình diện nào để nói cả.
Dù đến lúc đại quân áp cảnh, gia tộc nào đó muốn quy hàng thì cũng đã muộn, Lục Ly đã cho bọn hắn cơ hội, chính mình không trân quý, vậy liền chỉ còn huyết tẩy.
Vẻn vẹn mười mấy ngày, Vũ Hóa Thần dẫn theo đại quân quét ngang toàn bộ Bắc Mạc, tất cả gia tộc không quy phục đều tan thành tro bụi.
Thiên Hàn Thành triệt để đổi chủ, dấu tích Đỗ gia bị triệt để xóa đi khỏi vùng đất này.

Hiện tại phiến đại địa này chỉ còn một chủ nhân duy nhất, đó chính là Lục Ly.
Đám người Dạ Tra cũng xuất động, tới hải vực cực nam Thiên Hàn Quốc.

Có người muốn chạy trốn khỏi Bắc Mạc, vượt biển đi Trung Châu, tất cả đều bị đám người Dạ Tra chém giết sạch sẽ.
Ngày thứ mười tám, Vũ Hóa Thần khải hoàn hồi triều, chuyện sau đó liền là của Yên phu nhân.

Đánh thiên hạ dễ, ngồi thiên hạ khó, mặc dù đã có hơn phân nửa gia tộc Thiên Hàn Quốc quy hàng, nhưng ai biết những gia tộc kia có thật lòng quy hàng hay không?
Tất cả khoáng mạch, dược điền, linh địa, tài nguyên đều phải được thống kê, lợi ích phải được lần nữa phân phối, địa bàn phải một lần nữa phân chia, Yên phu nhân và các trưởng lão Bạch gia bận đến đầu óc quay cuồng.
Lục Ly không vội vã tiến công hai nước còn lại, mà trước tiêu hóa địa bàn bên này, hậu phương bất ổn lại đi tấn công hai nước còn lại thì được ích lợi gì?

Ai nấy đều bận đến chân không chạm đất, Lục Ly lại rất nhàn nhã, lúc này chính đang bồi Lục Phi Tuyết đánh cờ, Bạch Hạ Sương cũng ngồi ở một bên.
Chẳng qua Bạch Hạ Sương ngồi không yên được, thỉnh thoảng lại chỉ điểm Lục Ly một cái, cờ phẩm khá là kém cỏi.

Thương thế Lục Phi Tuyết đã gần khỏi hẳn, nàng thấy vậy lại cũng không giận, thỉnh thoảng còn mỉm cười nhìn Bạch Hạ Sương và Lục Ly.
Đánh xong một vạn, Lục Ly trừng Bạch Hạ Sương nói:
- Ngươi không thể yên tĩnh chút được à? Nếu không phải ngươi, ta sớm đã thắng rồi.
- Là chính ngươi trình độ kém, còn trách người ta!
Bạch Hạ Sương bĩu môi, bất mãn nói.
Lục Ly lắc đầu, đột nhiên nhớ tới điều gì hỏi:
- Bạch Hạ Sương, tỷ tỷ ngươi đâu? Đang tọa trấn ở Bạch Đế Sơn ư?
Người của Bạch gia đều tới, chỉ có Bạch Thu Tuyết là không đến, Lục Ly tưởng rằng Bạch Thu Tuyết đang tọa trấn trong nhà, thế nên một mực không hỏi tới.

Lúc này nhớ đến cảnh đánh cờ với Bạch Thu Tuyết lúc trước mới thuận miệng hỏi.
- Không!
Thần sắc Bạch Hạ Sương thoáng ảm đạm, than nhẹ một tiếng nói:
- Tỷ tỷ một mình đi tiểu thế giới rèn luyện, đã tiến vào hơn nửa năm, cũng không biết hiện tại thế nào?
- À!
Lục Ly có chút động dung, Bạch Thu Tuyết vẫn quật cường và chấp nhất như thế.

Không ngờ lại một mình tiến vào tiểu thế giới rèn luyện, chẳng lẽ nàng không sợ bị thổ dân trong tiểu thế giới giết đi?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận