Thật ra Thần Điện không phải là một thế lực, mà là một tổ chức mang tính chất thương hội, tương tự Thiên Phạt đấu giá trường của Đỗ gia.
Bối cảnh Thần Điện tự nhiên cũng là một trong mười hai Vương tộc, hơn nữa còn là thế lực Vương tộc mạnh nhất được công nhận trong suốt vạn năm qua, Luân Hồi Cung!
Sinh ý gì Thần Điện cũng làm, muốn mua gì cũng có.
Chỉ cần ngươi có đủ Huyền Tinh, thậm chí Thần Điện có thể giúp ngươi diệt đi một gia tộc thất phẩm, chém giết Nhân Hoàng đối với Thần Điện mà nói không phải việc khó gì.
- Luân Hồi Cung?
Trong lòng Lục Ly có chút bất an, bởi vì Luân Hồi Cung đã từng tham dự hành động diệt sát Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc.
Hiện tại đi tìm Luân Hồi Cung, vạn nhất bọn hắn tra ra được Bắc Mạc thì sao? Liệu có làm lộ bí mật về đám người Dạ Tra?
Xếp hàng số một trong mười hai Vương tộc, gia tộc thất phẩm đều có thể tùy tiện tiêu diệt!
Luân Hồi Cung mạnh cỡ nào? Lục Ly không dám tưởng tượng, hắn nghĩ nghĩ rồi hỏi:
- Chúng ta đi phát bố nhiệm vụ, bọn hắn sẽ không tra chúng ta chứ?
- Đương nhiên sẽ không!
Phương diện này Minh Vũ hiểu rất rõ ràng, hắn giải thích nói:
- Thần Điện làm ăn rất coi trọng chữ tín, bọn họ một mực là thương hội số một thiên hạ, tín dự chưa từng xuất hiện vấn đề.
Hơn nữa phát bố treo thưởng xong, chuyện sau đó lại không phải do người của Thần Điện đi làm.
Mà là công bố ra ngoài, nếu có người biết được tin tức mới sẽ nhận nhiệm vụ, chứ không phải Thần Điện đích thân điều tra giúp chúng ta.
- À, thế thì được.
Lục Ly yên tâm, bèn nói:
- Vậy ngươi đi phát bố nhiệm vụ, phát ra ngoài chân dung tỷ tỷ, cứ nói người này bị một tên cường giả cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa bắt đi, chỉ cần tìm tới tỷ tỷ ta hoặc cường giả cảm ngộ Thánh Quang áo nghĩa liền được trọng thưởng.
- Được rồi!
Minh Vũ âm thầm ghi lại, chân dung Lục Linh hắn đã có, cầm theo chút Huyền Tinh đi tìm phân bộ Thần Điện phát bố treo thưởng là được.
Lục Ly khẽ thở dài, sắc mặt không khỏi có chút khó coi, vốn tưởng rằng bằng vào Linh Lung Các liền có thể nhẹ nhàng tìm tới Lục Linh, giờ lại được đến tin tức như vậy.
Hắn hơi dừng một lát rồi hỏi:
- Còn có một tin nữa? Cũng là tin xấu?
- Ừm!
Minh Vũ không khôn khéo như Vũ Hóa Thần, trực tiếp gật đầu nói thẳng:
- Khương Hoằng nói cho ta, Tống gia bị diệt.
- Tống gia? Tống gia của Khiếu Thiên Cung?
Lục Ly nghi hoặc hỏi lại, thấy Minh Vũ khẽ gật đầu, hắn càng thêm khó hiểu, nói:
- Tống gia có thù với chúng ta, bị diệt là chuyện tốt, vì sao ngươi còn nhăn mặt?
- Ai!
Minh Vũ lắc đầu thở dài nói:
- Tống gia bị Lam Sư Phủ diệt, đáng tiếc không diệt sạch sẽ.
Tộc trưởng và ba tên trưởng lão Quân Hầu Cảnh Tống gia trốn ra được, Khương Hoằng nói Linh Lung Các phát hiện hành tung bốn người ở bắc bộ Trung Châu, chẳng qua bốn người phát hiện có truy tung, đã ngay lập tức ẩn nấp đi.
- Cái gì?
Lục Ly biến sắc, trong lòng không khỏi càng thêm trầm trọng, ngày đó ở Lộc Thành hắn và Mạc Diệp chém giết mấy tên Quân Hầu Cảnh Tống gia, triệt để đắc tội bọn họ.
Sau đó trở lại Lục gia, Bát trưởng lão biểu thị sẽ giúp hắn tìm về công đạo.
Chuyện sau đó hắn liền không quản, chẳng ngờ Lam Sư Phủ thật xuất binh tiêu diệt Tống gia.
Diệt thì diệt thôi, khăng khăng lại thả chạy tộc trưởng Tống gia.
Lục Ly rất muốn mắng to rằng đám người Lam Sư Phủ có phải thùng cơm hay không? Phải biết tộc trưởng Tống gia chính là Nhân Hoàng a.
Tống gia vốn ở đông bắc bộ Trung Châu, vì sao lại chạy đến bắc bộ Trung Châu?
Đây rõ ràng là đến vì hắn, tộc trưởng Tống gia không trả thù được Lục gia, thế là định tìm hắn báo thù!
Tộc trưởng Tống gia hẳn đã biết chuyện hắn bị Lục gia trục xuất khỏi gia tộc, cũng biết hắn đi về Bắc Mạc, bởi thế mới từ ngàn dặm xa xôi đuổi tới bắc bộ Trung Châu, chắc là định đến Bắc Mạc ám sát hắn, báo thù rửa hận.
- Không đúng …
Lục Ly đột nhiên có cảm giác không ổn, việc này liệu có phải là âm mưu không do Lục Phong Hỏa hoặc Lục Toan Lục Nghê cố ý bày ra?
Bằng không Lam Sư Phủ đường đường là thế lực thất phẩm, còn được Lục gia hậu thuẫn, chạy đi diệt một gia tộc lục phẩm, lại vẫn để tộc trưởng Tống gia trốn thoát?
Nếu Lam Sư Phủ thật phế vật như thế, bọn hắn đã không có tư cách trở thành thế lực thất phẩm.
Hơn nữa chuyện hắn và Lục Phi Tuyết bị trục xuất khỏi Lục gia chỉ có nội bộ Lục gia biết được, Lục gia lại phong thành … Như vậy, có tư cách biết việc này cùng lắm chỉ có thể là mười một Vương tộc còn lại.
Tống gia đều bị diệt, tộc trưởng Tống gia lấy đâu ra tin tức? Còn biết hắn về Bắc Mạc?
Lục Ly ngửi thấy khí tức âm mưu.
Chẳng qua việc này Lục Chính Đàn hẳn là không biết, bằng không Lục Chính Đàn đã không thả hắn về lại Bắc Mạc, rất có thể đây là thủ bút của Lục Phong Hỏa hoặc Lục Toan.
- Phiền phức to rồi!
Lục Ly càng nghĩ càng đau đầu, nếu chỉ là ba tên Quân Hầu Cảnh thì không thành vấn đề, khăng khăng còn có một tên Nhân Hoàng!
Chênh lệch cảnh giới không khác gì chênh lệch giữa trời với đất.
Nhân Hoàng lại có được vực trường, bên trong vực trường liền là tồn tại vô địch, đến bao nhiêu Quân Hầu Cảnh cũng chỉ có con đường chết.
Từ Trung Châu đến Bắc Mạc chỉ có một truyền tống trận, Lục Ly có thể sai người khống chế truyền tống trận này, thậm chí có thể phong bế truyền tống trận ở Linh Đế Thành.
Nhưng người Tống gia hoàn toàn có thể vượt biển mà đến, bọn hắn hẳn sẽ không ngồi truyền tống trận.
Biển cả mênh mông, cương vực bao la, dù Lục Ly để Khương Khinh Linh phong tỏa mặt bắc, không cho bất kỳ kẻ nào đến Bắc Mạc.
Nhưng Nhân Hoàng muốn lẻn vào Bắc Mạc, Linh Lung Các người làm sao mà ngăn nổi?
Càng nghĩ sắc mặt Lục Ly càng khó coi.
Thật không dễ dàng mới kinh doanh ra được cục diện như bây giờ, nếu người Tống gia đến liền sẽ bị hủy trong phút chốc, hắn cũng không cách nào kháng cự, chỉ còn biết ngoan ngoãn chờ chết.
- Làm sao bây giờ?
Tròng mắt Lục Ly lấp lánh, cưỡng ép chính mình tỉnh táo lại, phải nghĩ ra cách phá cục.
Rất nhanh hắn liền nghĩ rõ ràng, cách duy nhất bây giờ là nhanh chóng tìm tới người Tống gia, chỉ cần tìm được bọn họ, hắn liền có thể mời Khương Khinh Linh xuất mã, từ Linh Lung Các triệu tập tới hai vị trưởng lão diệt đi người Tống gia.
Tuyệt đối không thể để tộc trưởng Tống gia tiến vào Bắc Mạc, khoan nói tính mạng hắn bị đe dọa, tất cả những người có quan hệ với hắn đều phải chết.
- Đi!
Lục Ly đứng ngồi không yên, quát khẽ nói:
- Về Linh Đế thành, sau đó đi Trung Châu, ta phải đi tìm Khương Khinh Linh.
Hắn không muốn thiếu nợ ân tình Khương Khinh Linh quá nhiều, nhưng lúc này đã bị ép vào đường cùng, Khương Khinh Linh mà không giúp đỡ hắn và đám người Bạch Thu Tuyết Minh Vũ chỉ còn nước chết.
Phi thuyền thiết giáp cấp tốc phá không mà đi, bay thẳng tới Thiên Ngục Thành.
Sau khi đến Thiên Ngục Thành, Lục Ly hỏi dò người Bạch gia một phen, biết được Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đều không ở Bạch Đế Sơn, mà đã đi Linh Đế Thành.
Đỗ Tranh phái người tới nói muốn uống vài chén với Lục Ly, sự tình khẩn cấp Lục Ly không tâm tư tán gẫu với Đỗ Tranh, chỉ phái người nói quay đầu sẽ đến bồi tội, sau đó vội vàng truyền tống đi Linh Đế Thành.
- Tham kiến Đại Đế!
Vừa đến Linh Đế Thành, trong thành lập tức quỳ rạp một mảnh, Lục Ly vung tay để mọi người đứng lên, sau đó bay thẳng vào trong hoàng cung.
Tìm đến Yên phu nhân, Lục Ly không nói nhảm, lập tức để Yên phu nhân phái người tới trên bờ biển âm thầm tuần tra, một khi có cường giả lạ mặt lẻn vào lập tức bẩm báo hắn.
- Cường giả lạ mặt?
Thấy sắc mặt Lục Ly rất khó coi, Yên phu nhân khẽ nhíu mày, dè dặt hỏi:
- Người Trung Châu? Chẳng lẽ có người tìm lên cửa báo thù?
- Đúng!
Việc này Lục Ly không có ý giấu diếm, gật đầu nói:
- Nếu phát hiện có cường giả lạ mặt xâm nhập, các ngươi lập tức trốn vào trong tiểu thế giới.
Ta phải đích thân đi Linh Lung Các một chuyến, mời cường giả Linh Lung Các ra tay giúp đỡ.
- Được!
Yên phu nhân khẽ gật đầu, Lục Ly dẫn theo Minh Vũ vội vàng rời đi, truyền tống tới Bạch Vân Thành.
Yên phu nhân nhìn theo bóng lưng Lục Ly, nét mặt vũ mị bỗng chốc trở nên âm trầm dị thường, Lục Ly đều căng thẳng như vậy? Không lẽ cường giả kia là Nhân Hoàng Cảnh?
Bắc Mạc vừa mới nhất thống chưa bao lâu, nếu quả thật có Nhân Hoàng tìm tới cửa, Thần Vũ đế quốc sẽ sụp đổ trong nháy mắt a ….