Tống Kỳ tới rất nhanh, hắn một đường lấy tốc độ nhanh nhất từ dưới biển mà đi, gần như không chút nghỉ ngơi.
Chỉ khi thực sự chịu hết nổi mới ngoi lên hải đảo nào đó híp mắt nghỉ mấy canh giờ.
Hắn biết nhất định phải giành giật từng giây, nhất định phải đánh chết Lục Ly trước khi đối phương kịp đào tẩu, trễ tất sinh biến, vạn nhất Linh Lung Các phái ra Nhân Hoàng bảo hộ Lục Ly thì sao?
Hơn nữa trên biển Huyền thú nhiều lắm, không biết bao lần Tống Kỳ ngủ say trên đảo, lại bị khí tức Huyền thú bừng tỉnh, không thể không đánh giết Huyền thú mới có thể tiếp tục đi đường.
Nếu ngồi phi thuyền thiết giáp bình thường, muốn vượt qua hải vực chí ít phải mất hai ba tháng.
Tống Kỳ lại chỉ tiêu tốn hai mươi sáu ngày liền đi qua hải vực, có thể thấy tốc độ nhanh cỡ nào, cũng có thể thấy được quyết tâm giết Lục Ly kiên định ra sao.
Trên mặt hắn đeo một tấm mặt nạ, mặt nạ này còn cao cấp hơn cả mặt nạ Thiên Huyễn, có thể che giấu toàn bộ khí tức trên người, đồng thời tùy thời tùy khắc biến ảo bề ngoài.
Chính nhờ tấm mặt nạ này, hắn mới có thể tránh khỏi tai mắt của vô số thám báo trinh sát ở bắc bộ Trung Châu.
Lục Ly và Yên phu nhân bố trí rất nhiều thám báo ven biển, nhưng không ai phát hiện được Tống Kỳ, bởi vì thần niệm Tống Kỳ thực sự quá mạnh.
Tống Kỳ không đánh chết bất kỳ tên thám báo nào, làm vậy sẽ đánh cỏ động rắn.
Hắn chọn cách yên ắng lẻn vào Bắc Mạc, hắn muốn biết rõ ràng hành tung Lục Ly, biết rõ ràng tình hình Bắc Mạc, sau đó tung ra một kích tất sát.
Hắn tiến vào một thành trì, dạo một vòng quanh tửu quán trên phố, thông qua thần niệm cường đại, rất dễ dàng được đến tình báo cần thiết.
Hiện tại Lục Ly là Đại Đế Bắc Mạc, dưới tay có rất nhiều Quân Hầu Cảnh, nhưng không có một ai là Nhân Hoàng.
Vương thành Thần Vũ đế quốc nằm ở Linh Đế Thành, nhưng lúc này Lục Ly lại đang ở hồ vực ma quỷ.
Hiện giờ Bắc Mạc đang đồn ầm lên, nói có một cường giả bí ẩn sắp tới Bắc Mạc tìm giết Lục Ly, còn đó Lục Ly chính đang cảm ngộ áo nghĩa thiên đạo, chiến lực sắp tiệm cận Nhân Hoàng …
Những tin này khiến Tống Kỳ nửa tin nửa ngờ.
Dù sao Tống Kỳ cũng là tộc trưởng gia tộc lục phẩm, há sẽ dễ dàng tin tưởng lời đồn nhảm nhí.
Hắn nhanh chóng ra khỏi thành, sau đó đi tới một vực thành.
Hắn có mặt nạ lợi hại, có thể che giấu khí tức Nhân Hoàng, bèn ngụy trang thành một tiểu võ giả, cứ thế nhẹ nhàng vào thành, tiếp tục nghe ngóng tin tức.
Tin tức vẫn thế, tùy tiện liền có thể nghe ngóng ra được.
Lục Ly và Yên phu nhân cố tình khiến cho trọn cả Bắc Mạc đều biết hai chuyện này.
Rất nhanh Tống Kỳ liền xác nhận, người Bắc Mạc đã biết chuyện hắn sắp tới, Lục Ly đúng thật đang ở hồ vực ma quỷ.
Trong lòng Tống Kỳ có chút kinh nghi bất định!
Lục Ly đã biết hắn tới, vì sao không trốn? Còn quang minh chính đại xuất hiện ở hồ vực ma quỷ? Hắn đang đợi tử thần tìm tới ư?
Tống Kỳ chỉ tự hỏi thoáng chốc liền đưa ra quyết định.
Trước đi Linh Đế thành, bí mật bắt lại mấy tên thủ hạ cường đại hoặc người thân của Lục Ly, tra khảo một phen, xác định Lục Ly ở đâu, cuối cùng mới sẽ hành động.
Tống Kỳ quang minh chính đại truyền tống, chẳng qua không dám truyền tống đến thẳng Linh Đế Thành, mà truyền tống đến đại thành phụ cận.
Sau khi đến đại thành kia, Tống Kỳ không lập tức đi Linh Đế Thành, mà khuếch tán thần niệm vào trong khách sạn, bắt đầu tìm hiểu tin tức.
Ở trong phủ vực chủ tòa thành trì này, vực chủ và mấy tên võ giả chính đang bàn chuyện về hắn.
- Bản tọa nghe được lời đồn, nói Linh Lung Các có ý phái ra Nhân Hoàng giúp chúng ta đánh giết Tống Kỳ.
Lúc này Trưởng Lão Đường chính đang họp bàn, phỏng chừng bốn năm ngày sau Nhân Hoàng Linh Lung Các sẽ tới.
- Tốt quá, chỉ cần Nhân Hoàng Linh Lung Các vừa đến, Tống Kỳ dám tìm tới cửa, vậy chính là tự tìm đường chết.
- Đúng thế, quan hệ giữa Khương tiểu thư và Đại Đế vẫn luôn rất tốt, làm sao có thể trơ mắt nhìn Đại Đế sa vào hiểm địa?
- …
Mấy câu sau đó Tống Kỳ không nghe lọt vào tai, sắc mặt hắn dần trầm xuống.
Nếu Linh Lung Các thật phái Nhân Hoàng đến đây, hắn sẽ không còn cơ hội chém giết Lục Ly nữa.
- Đi!
Ra khỏi thành, hắn tiến nhanh về hướng Linh Đế Thành, chỗ này cách Linh Đế Thành rất gần, chỉ sau nửa canh giờ hắn đã tới bên ngoài Linh Đế Thành.
Nhưng Linh Đế Thành lại đang phong thành, còn bóc mở hộ tráo bao phủ toàn thành vào trong.
Nếu hắn muốn đi vào, trừ phi phá vỡ hộ tráo này.
Phá vỡ hộ tráo không khó, nhưng nếu Lục Ly không ở trong thành, vậy liền sẽ đánh cỏ động rắn.
Bắc Mạc là địa bàn của Lục Ly, một khi Lục Ly tiềm ẩn vào trong tiểu thế giới nào đó, hắn còn đánh giết thế nào được nữa?
Bởi thế hắn chỉ còn cách lặng lẽ tán phát thần niệm vào trong Linh Đế Thành, âm thầm bí mật dò xét.
Thần niệm hắn thật sự rất cường đại, nhẹ nhàng xuyên qua hộ tráo mà không dẫn lên nửa điểm phản ứng.
- Không người?
Khiến Tống Kỳ không khỏi kinh ngạc xen lẫn nghi hoặc chính là trọn cả Linh Đế Thành không hề thấy bóng cường giả nào, võ giả Bất Diệt Cảnh cũng không, trong hoàng cung càng là trống rỗng, chỉ có một ít thị nữ và hạ nhân.
Có âm mưu? Hay là đã trốn sạch?
Tròng mắt Tống Kỳ khẽ lấp lánh, hắn tiếp tục thăm dò một lúc, lần nữa xác định tin tức, Nhân Hoàng Linh Lung Các sắp tới.
Những binh sĩ trú đóng ở truyền tống trận chính đang thấp giọng bàn về chuyện này, thống lĩnh còn dặn dò lặp đi lặp lại, nói nếu có người Trung Châu truyền tống tới, thái độ nhất định phải cung kính, bởi vì đó là đại nhân vật Linh Lung Các.
Tống Kỳ hơi hoảng.
Nhân Hoàng Linh Lung Các vừa đến, hắn liền rất khó có cơ hội đánh giết Lục Ly.
Chỉ là Lục Ly không biết đi đâu, trong thành không có một đại nhân vật nào, hắn biết đi đâu tìm kiếm Lục Ly
Cuối cùng Tống Kỳ chỉ còn cách đi tới hồ vực ma quỷ xem xem.
Hắn không biết đến cùng Linh Lung Các có phái Nhân Hoàng tới hay không, hắn không dám đánh cược.
Thế là đành phải lấy tốc độ nhanh nhất đi tới hồ vực ma quỷ, thăm dò rõ ràng tình hình sau đó lại lên kế hoạch hành động.
Hắn không phi hành mà ngồi truyền tống trận đi Thiên Đảo Hồ.
Bởi vì nếu hắn toàn trình phi hành, động tĩnh quá lớn, tất sẽ dẫn người chú ý.
Hắn rất tự tin, với mặt nạ này của hắn, trừ phi là Nhân Hoàng, ai cũng đừng hòng dò xét ra được.
Chỉ cần hắn ngụy trang thành một tên võ giả Mệnh Luân Cảnh, ai sẽ để ý tới hắn?
Cứ thế một đường truyền tống thẳng tới Thiên Ngục Thành, dọc đường hắn rất cẩn thận, mỗi lần truyền tống đều giao Huyền Tinh, cải trang thành võ giả của một thương hội, không dẫn lên bất cứ kẻ nào chú ý.
- Nghe nói gì chưa? Đêm qua Đại Đế ở hồ vực ma quỷ chỉ dùng một chiêu liền phá tan vòi rồng, xem ra hắn đúng là đang cảm ngộ áo nghĩa thiên đạo.
- Oa, thật lợi hại, Đại Đế chỉ mới mười bảy tuổi, không ngờ đã có thể cảm ngộ áo nghĩa, xem ra chiến lực của hắn không kém gì Nhân Hoàng.
- Xuỵt! Chuyện này đừng nói chuyện, lỡ bị người Vũ tướng quân biết được lại xảy ra chuyện.
Vừa mới đến Thiên Ngục Thành, Tống Kỳ đã nghe được tin tức này.
Hơn nữa không chỉ một vài người nói, hắn dùng thần niệm tuỳ ý quét qua, lập tức có thể nghe được vô số người đang nhắc tới chuyện này.
- Hồ vực ma quỷ? Được rồi!
Sát cơ chợt lóe trong mắt Tống Kỳ, hắn cứ thế lặng lẽ ra khỏi thành.
Sau đó tìm một nơi không xuống, trực tiếp xuống hồ, tiềm hành về phía hồ vực ma quỷ.
Ngay khi Tống Kỳ vừa ra khỏi thành, Đỗ Tranh lập tức đi ra từ trong Thiên Phạt đấu giá trường, hờ hững nhìn về phía cửa thành một cái, cười lạnh nói:
- Được lắm, cá mắc câu rồi, Lục Ly, chuyện tiếp sau liền xem ngươi.
Đỗ Tranh bóp nát ngọc phù trong tay chứ không đuổi theo tra xem.
Hắn không biết Lục Ly bố cục như vậy là có ý gì.
Hắn chỉ biết con người Lục Ly nhiều lần sáng tạo kỳ tích, có lẽ lần này Tống Kỳ sẽ một đi không về cũng nên.
Còn vì sao Đỗ Tranh lại biết người này là Tống Kỳ, cái đó thực ra rất đơn giản.
Bởi vì nửa tháng trước Đỗ Tranh liền truyền lời ra ngoài, nói truyền tống trận bên này hỏng rồi, sau khi sửa xong sẽ thông cáo các gia tộc.
Gần đây căn bản không ai truyền tống đến Thiên Ngục Thành, khăng khăng Tống Kỳ chẳng biết gì sất, cứ thế đâm đầu vào.
Vào thành cái gì đều không hỏi, lập tức liền ra thành, không có vấn đề mới là lạ ….