Mấy ngày sau, Dạ Tra mang theo rất nhiều vật liệu truyền tống trận và mấy chục tên công tượng tiến vào.
Người nhà của những công tượng này đều được an trí thỏa đáng, sau khi bọn họ tiến vào nhiều khả năng đời này sẽ chết ở trong đây.
Mông Thần phái người đi ra ngoài trấn thủ tiểu thế giới Lục Ải Nhân, đương nhiên không phải phái người Thái Thản Tộc.
Mà là phái một cái chủng tộc ngoại hình tương tự nhân loại, trong đó có hai tên Quân Hầu Cảnh.
Lục Ly ở lại bầu bạn Bạch Thu Tuyết năm ngày, còn sai người xây dựng cho Bạch Hạ Sương một tòa thành bảo, ba tên trưởng lão Bạch gia cũng đều ở bên trong, ngoài ra còn bố trí mấy thị nữ hầu hạ.
Đồng thời Lục Ly cũng để Tiểu Bạch lưu lại chỗ này, ở đây vô cùng an toàn, hơn nữa diện tích cũng đủ lớn.
Lại không có Huyền thú cường đại, Tiểu Bạch có chạy khắp tiểu thế giới đều bình an vô sự.
Lục Ly dặn dò Tiểu Bạch vài câu, để nó đi theo Bạch Hạ Sương.
Bạch Hạ Sương rất yêu thích Tiểu Bạch, động vật nhỏ thế này, là nữ hài tử thì đều yêu thích, vừa khéo nàng ở đây một mình cô độc nhàm chán, như thế cũng có người bầu bạn.
Đám người Mông Trí và mấy tên trưởng lão Thanh Loan Tộc đều chọn lưu lại đây tu luyện.
Một là bảo hộ Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương, hai là nơi đây Huyền khí nồng đậm, linh tài đủ nhiều, rất thích hợp tu luyện.
Lục Ly lưu lại mấy chiếc ngọc phù cảnh báo, nếu có vấn đề gì cứ việc bóp nát ngọc phù, hắn sẽ lập tức tiến vào.
Hắn còn dặn dò Dạ Tra xây dựng một truyền tống trận để có thể trực tiếp truyền tống từ Thiên Ngục Thành đến hải đảo trong hồ vực ma quỷ.
Mặt khác ở thế giưới Lục Ải Nhân cũng phải tu kiến truyền tống trận, như vậy hắn muốn tới Tuyết Sơn, chỉ cần một đường truyền tống, mấy canh giờ liền có thể đến nơi.
Dặn dò hết thảy xong xuôi, Lục Ly đi ra, bên ngoài còn có Khương Khinh Linh, vạn nhất tiểu ma nữ xông vào đây thì sao?
Sự vụ Hoang giới đều giao cho Dạ Tra, Lục Ly không đi quản, một mình mang theo linh tài đi ra Bắc Mạc, truyền tống về Linh Đế Thành.
- Oa!
Đợi lúc Lục Ly giao mười mấy chiếc Không Gian Chỉ cho Khương Khinh Linh, dù là đại tiểu thư Khương gia Linh Lung Các như nàng cũng phải sợ hãi tán thán.
Nàng dùng thần niệm liếc nhìn vài lần, cảm khái nói:
- Lục Ly, ngươi phát tài.
Linh tài trong mười mấy chiếc Không Gian Giới Chỉ này đều vô cùng quý hiếm, mỗi chiếc giới chỉ có thể bán hơn ngàn ức Huyền Tinh.
Linh tài trong đó đã có thể sánh với tích súc mấy chục năm của một gia tộc lục phẩm.
Khương Khinh Linh xuất thân danh môn, từ nhỏ được tiếp thu giáo dục hoàn thiện từ gia tộc, rất nhiều linh tài nàng đều biết.
Nàng vốn tưởng rằng Lục Ly chỉ phát chút tài thôi, lại không ngờ được đến nhiều linh tài quý hiếm như vậy.
Lục Ly cũng có chút mơ hồ, gia tộc lục phẩm? Đỗ gia cũng mới chỉ là lục phẩm.
Mấy chục năm tích súc của Đỗ gia, vậy chẳng phải phú khả địch quốc.
Hơn nữa những linh tài này còn chưa tính quá trân quý, tiếp sau còn có mấy nhóm linh tài giá trị gấp mấy chục lần chỗ này.
Thật ra có điều Lục Ly không biết, những linh tài này cũng không phải đặc biệt trân quý, mà bởi vì quá ít!
Vật lấy hiếm là quý, tỷ như Thiên Xà Quả, nếu ở Trung Châu cũng vô cùng ít ỏi, một năm chỉ có sản lượng mấy chục trái, phỏng chừng cũng sẽ bị thổi giá lên trên trời.
Tiểu thế giới có khí hậu, hoàn cảnh, thổ nhưỡng … đặc biệt, linh tài dựng dục ra tự nhiên cũng đặc biệt, đặt ở Trung Châu đều vô cùng ít thấy, giá cả tự nhiên phải cao.
- Hơi phiền toái rồi đây.
Khương Khinh Linh lại khẽ nhíu mày nói:
- Nếu chỉ là linh tài bình thường thì còn dễ bán, giờ ngươi cầm ra linh tài trân quý, số lượng lại nhiều thế này, tuyệt đối sẽ dẫn lên các đại gia tộc hoài nghi.
Cuối cùng truy tra đến trên đầu ta, nhất định sẽ càng thêm nghi hoặc, dù sao linh tài Linh Lung Các còn chưa đến lượt ta đi buôn bán, tiếp sau đó khẳng định sẽ truy tra đến ngươi.
Lục Ly không khỏi có chút căng thẳng, nếu không bán được linh tài, hắn làm sao giúp người Hoang giới mua sắm linh tài? Đám người Mông Họa không có linh tài xung kích Nhân Hoàng Cảnh, hắn có ôm một tòa bảo sơn thì cũng vô dụng.
- Hết cách rồi!
Khương Khinh Linh càng nghĩ càng đau đầu, cuối cùng đành chịu thở dài, nói:
- Lục Ly, thứ này ta không xử lý được, ngươi phải đi tìm Khương Vô Ngã.
Ngươi đi tìm hắn nói chuyện, nếu hắn không đồng ý, ta liền thông cáo với toàn thế giới đoạn tuyệt quan hệ cha con với hắn.
Ngươi yên tâm, chỉ cần ta không chết, hắn không dám động tới ngươi.
Lục Ly có chút lúng túng nói:
- Làm vậy không hay lắm đâu, dù nói thế nào đó cũng là phụ thân ngươi.
- Có gì mà hay với không?
Khương Khinh Linh cười tự giễu một tiếng, nói:
- Có thể khiến hắn khó chịu, trong lòng ta liền thoải mái.
Hơn nữa chuyện này Linh Lung Các lại không lỗ, chỉ cần Linh Lung Các cầm những linh tài kia đi ra bán, nhất định có thể kiếm lời to.
Khương Vô Ngã không phải não tàn, khẳng định sẽ đồng ý giao dịch với ngươi.
Hắn sẽ còn giúp ngươi ẩn tàng tin tức, dù sao hiện giờ ngươi đang trộn cùng một chỗ với dị tộc, truyền ra sẽ ảnh hưởng tới thanh danh.
Cả đời này hắn coi trọng nhất chính là thanh danh, nhất định sẽ trăm phương ngàn kế bảo hộ ngươi.
- Được rồi, vậy ta thử xem!
Lục Ly không còn lựa chọn nào khác, chỉ còn cách tin tưởng Khương Khinh Linh, hắn mà cầm ra nhiều linh tài như vậy đi bán, tuyệt đối sẽ chết càng nhanh.
Trong sáu đại thế lực tiêu diệt Thanh Loan Tộc và Mãnh Tượng Tộc không có Linh Lung các, năm đó lúc Thái Thản Tộc bị khu trục ra khỏi Trung Châu, Linh Lung Các còn chưa ra đời, cũng không có nợ máu, chắc hẳn Khương Vô Ngã sẽ không để ý những chuyện này.
Lục Ly rất quyết đoán, lập tức nói:
- Vậy ta liền đi gặp phụ thân ngươi một phen, đi thôi.
- Khương Khinh Linh có chút u oán nhìn Lục Ly nói:
- Đi ngay bây giờ? Ta còn muốn ở lại đây với ngươi chơi thêm mấy ngày, trở về Linh Lung Đảo bằng với về lại lồng giam, trong thời gian ngắn sợ là không ra được.
- Ha ha!
Lục Ly khẽ mỉm cười nói:
- Ngươi sắp đột phá Quân Hầu Cảnh, một khi đột phá ngươi chính là thiếu nữ thiên tài của Linh Lung Các, đến lúc đó ai còn có thể ngăn được ngươi?
Khương Khinh Linh nghiêng đầu nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng hợp lý, thế là gật đầu nói:
- Cũng đúng, nếu ngươi đã vội như vậy, chúng ta khởi hành luôn.
Ta cũng phải nỗ lực tu luyện, chuẩn bị xung kích Quân Hầu Cảnh.
Hai người đi ra ngoài, Khương Dực một đường đi theo, bước lên truyền tống trận đi tới Bạch Vân Thành.
Gần nửa ngày sau, ba người đã tới Bạch Vân Thành.
Khương Khinh Linh không lập tức truyền tống mà nói với một tên thống lĩnh Thái Thiên Điện:
- Đưa tin cho tộc trưởng nhà ngươi, ở chỗ này kiến tạo thêm một siêu cấp truyền tống trận thông với Bắc Mạc, phí tổn cần thiết cứ đi tìm Khương Vô Ngã.
Truyền tống trận hiện tại là loại bình thường, mỗi lần truyền tống đều cần thời gian tương đối lâu, Khương Khinh Linh khá là khó chịu.
Tên thống lĩnh kia mong mỏi nhìn Khương Khinh Linh, tìm Khương Vô Ngã đòi muốn phí tổn, có cho điện chủ Thái Thiên Điện một trăm lá gan hắn cũng không dám.
Khương Khinh Linh thấy tên thống lĩnh không lên tiếng, trừng mắt hạnh nói:
- Làm sao? Không được?
- Được được, ta đi, đi ngay!
Thống lĩnh bị dọa sợ, tiểu cô nãi nãi này ai dám đắc tội, quay đầu sợ là Thái Thiên Điện phải bị hủy.
- Đi thôi!
Khương Khinh Linh kéo tay Lục Ly, tựa như tình lữ đi tới một truyền tống trận khác.
Sắc mặt Lục Ly có chút lúng túng, lại không tiện nói gì, đành phải nhăn nhó đi theo.
Nguyên một đám người Thái Thiên Điện tròn mắt nhìn theo, hóa ra là Khương Khinh Linh nhìn trúng Lục Ly, Lục Ly lại có chút không tình không nguyện.
Truyền tống trận sáng lên, Khương Khinh Linh một đường kéo lấy tay Lục Ly, như là chim nhỏ nép mình bên người Lục Ly.
Ven đường lập tức dẫn lên oanh động không nhỏ, đại tiểu thư Khương gia kéo tay một nam tử tuổi trẻ, chẳng lẽ người này là tiểu cô gia tương lai của Khương gia.
Đợi lúc Khương Khinh Linh và Lục Ly xuất hiện ở Linh Lung Thành, lập tức dẫn lên oanh động càng lớn.
Rất nhanh đã truyền ra khắp toàn thành, nói Khương Khinh Linh công khai dắt tay một nam tử tuổi trẻ, đây chính là muốn đi gặp nhạc phụ a?
Ầm!
Khi Khương Khinh Linh kéo tay Lục Ly xuất hiện ở trong đại điện Linh Lung Các, Khương Vô Ngã đương trường phát nộ, trùng trùng nện nát một chén trà, nói:
- Khương Khinh Linh, ngươi là đại tiểu thư Khương gia, ngươi có thể chú ý hình tượng chút được không? Công khai ôm ôm ấp ấp với nam tử khác giữa đường giữa xá, còn ra thể thống gì? Uy nghi Khương gia biết đặt vào đâu?
Phanh phanh phanh!
Khương Khinh Linh thấy Khương Vô Ngã vừa đến liền đã ra oai phủ đầu với Lục Ly, lập tức cũng nổi giận, liên tục nện ba chén trà, hùng hùng hổ hổ nhìn Khương Vô Ngã nói:
- Khương Vô Ngã, ngươi là Tộc Vương Khương gia, các chủ Linh Lung Các, chẳng lẽ ngươi không để ý thể thống? Vị này là bằng hữu của ta, ngươi làm sắc mặt đó cho ai xem? Có tin ta đốt trụi đại điện này của ngươi không?.